Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Đúng vậy, sau khi bóng tối bao trùm thiên địa, rất nhiều người đều run rẩy, gần như không thể động đậy.
Bên trong đồ quyển có âm sát, có lực hắc ám. Một khi tràn ngập, sinh vật dương gian sẽ run lẩy bẩy, linh hồn bị đông cứng, nhục thân muốn hóa thành máu mủ.
Nhưng Sở Phong lại không có việc gì.
Sau khi bị bức tranh bao phủ, hắn chỉ cảm thấy kinh ngạc. Cái này mà cũng được gọi là đại sát khí?
Tuy nhiên, khi hắn hơi xuất thần, chỉ ngẩn người một chút, rất nhiều người không rõ ràng lại cho rằng hắn bị giam cầm, trở thành người trong bức họa, không thể động đậy.
Một số người than nhẹ. Đáng tiếc cho Tào Đức lại gặp phải tàn phiến Địa Phủ đồ. Nếu loại cổ khí hắc ám này không bị hư hao, năm đó nó còn có thể giết chết Thiên Tôn mang theo trí nhớ kiếp trước.
“Bây giờ, mặc dù chỉ là một tàn đồ, nhưng cũng đủ giết chết Á Thánh.”
“Tào Đức sắp xong rồi?”
Một số người kinh hô. Vừa rồi Tào Đức còn khí thế như hồng, đục xuyên liên doanh Á Thánh xông thẳng vào nơi này, nhưng trong nháy mắt đã muốn đền tội.
Từ đằng xa, Cửu Đầu Điểu Xích Mông mỉm cười, nụ cười hung ác nham hiểm, bên trong khoái ý mang theo âm lãnh và tàn nhẫn. Người đối đầu với hắn ta cuối cùng rồi cũng phải chết.
Nhưng hắn ta cảm thấy thật sự đáng tiếc. Nhục thân Tào Đức ẩn chứa tinh túy cỏ Dung Đạo, hơn phân nửa sẽ bị rất nhiều người chia cắt, hắn ta không thể độc hưởng.
“Tào Đức, ngươi thật sự cho rằng mình có tiềm lực, thiên phú siêu tuyệt thì có thể hoành hành hay sao? Ngươi chỉ là một dã tu mà thôi. Không có nội tình đại tộc, ngươi lấy đâu ra sự tự tin dám cùng ta khiêu chiến. Ta chỉ tùy tiện tìm lý do cũng có thể giết chết ngươi.”
Xích Mông phát tiết bất mãn trong lòng. Chỉ có hắn ta mới biết, trong liên doanh đáng chết này, nhất định phải tuân thủ những quy củ quái quỷ, muốn giết Tào Đức sẽ khó đến bao nhiêu.
Răng rắc!
Đột nhiên, một âm thanh giống như trang giấy bị xé toang, phát ra tiếng vang thanh thúy.
Trên bầu trời, Địa Phủ đồ xuất hiện vết rách, người trong bức họa động đậy, cất bước ra ngoài rồi lao xuống.
Thánh giả Ngân Lang tộc vốn còn đang mỉm cười, tưởng rằng mình đã xử lý xong Tào Đức. Kết quả không ngờ rằng, Tào Đức đã giết ra trước tiên, khiến nụ cười như cứng lại trên mặt ông ta.
Chín vị Thánh giả khác cũng giống như vậy. Vừa rồi có người chế nhạo, có người khinh miệt, có người cười nhạt, tất cả đều cho rằng Tào Đức bị bắt là đại cục đã định.
Thậm chí, có người trong số bọn họ lên tiếng yêu cầu Ngân Lang thủ hạ lưu tình, đừng luyện hóa Tào Đức thành máu mủ. Như vậy, mọi người sẽ không rút được tinh hoa bên trong người Tào Đức.
Ai có thể ngờ đến, Tào Đức hoàn toàn không bị giam cầm, còn phá rách bức họa giết ra ngoài.
Ầm.
Khoảng cách quá gần, muốn tránh cũng không kịp. Mặt Thánh giả Ngân Lang tộc bị một cước, bị Sở Phong đạp một kích quá nặng.
“A!” Nam tử tóc bạc kêu to, gần như muốn hiển hóa bản thể thân sói.
Răng rắc!
Sở Phong theo tới, vừa lúc bị bẽ gãy cổ ông ta, sau đó vung tay tiêu diệt hồn quang.
Ầm ầm!
Sở Phong phát cuồng, quanh thân đều là thiểm điện kim sắc đánh về phía người còn lại, quét sạch cường thế, nhằm vào tất cả mọi người.
Phốc.
Có người phun máu phè phè, bởi vì quá đột ngột mà thật sự khó tránh thoát.
Chủ yếu Ngân Lang chú định đại cục đã định, triệu hoán bức tranh đen nhánh giữa không trung xuống đến gần bàn tay của ông ta, khoảng cách quá gần.
Cho nên, sau khi Sở Phong phá bức tranh chui ra, hắn đã trực tiếp đến bên cạnh bọn họ.
Lúc này, hắn vận dụng Thiểm Điện Quyền, tấn mãnh như lôi đình, quyền quang mãnh liệt, tốc độ quá nhanh, đám người kia không tránh được.
Một khắc đó có bốn năm người trúng chiêu. Cho dù là Thánh giả, cơ thể cũng bị đánh xuyên qua, máu me be bét khắp người.
“Giết.”
Mấy người khác vô cùng chật vật né tránh ra ngoài, bị thiểm điện đánh trúng nhưng thương thế không nặng, phản kích trước tiên.
Nhưng điều khiến cho tất cả mọi người kinh ngạc chính là, Tào Đức có thể đối đầu chém giết với bọn họ, cường thế đến rối tinh rối mù, nhục thân thậm chí còn mạnh hơn so với bọn họ.
Con mẹ nó, hắn tu luyện như thế nào vậy? Thể chất sinh vật thấp hơn bọn họ một cảnh giới lại vượt xa bọn họ.
Trong lúc va chạm kịch liệt, Sở Phong không chút giữ lại, sử dụng đại sát thức thất bảo kỳ ảo hạ tử thủ đối với những người này.
Bởi vì hắn nhìn thấy trong tay những người kia còn có một bức tranh màu đen như mực, vẫn là Địa Phủ đồ, diện tích lớn hơn một chút. Để giết hắn, bọn họ đúng là cái gì cũng có thể bỏ ra được, cổ khí tàn phiến cũng dùng luôn.
Sở Phong không muốn một lần nữa trở thành người trong bức họa, cho nên hắn đã phá lệ phản kích kịch liệt.
Hắn nắm giữ hai loại vật chất thiên địa kỳ trân, sử dụng thất bảo kỳ ảo, thi triển chính là năng lượng thuộc tính thổ và thuộc tính âm. Cả hai dây dưa, giống như xoắn ốc đánh ra, uy lực cường đại đến rối tinh rối mù.
Cho dù là Thánh giả, bọn họ cũng phải kêu rên, linh hồn bị tổn thương.
Phốc.
Tiếp theo, bọn họ bị lực xoắn ốc xé rách, cuối cùng nổ tung.
Sở Phong cứ như vậy mà vọt qua. Mười vị Thánh giả liên thủ ngăn cản đều thất bại, chết sáu người, trọng thương bốn người.
Hắn vọt đến chỗ Cửu Đầu Điểu Xích Mông, chuẩn bị đánh giết.
“Mau ngăn hắn lại.” Xích Mông hô to.
Hiển nhiên, hắn ta hận không thể lập tức giết chết Sở Phong. Trong liên doanh Thánh giả cũng có người gia tộc hắn ta, cũng có tử sĩ được hắn ta thu mua, càng có cao thủ khác bị hắn ta mê hoặc.
Lúc này, rất nhiều người đều tin rằng Tào Đức chính là một gốc thiên dược hình người. trong máu của hắn ẩn chứa mảnh vỡ đại đạo, tương đương với non nửa gốc cỏ Dung Đạo. Bắt hắn, bản thân có thể thay vào đó.
Lui một bước, có thể uống một ngụm máu của Tào Đức, thực lực bản thân nhất định có thể tăng trưởng, đơn giản chính là một khối thịt trường sinh bất lão.
Nhưng cũng có rất nhiều người không nhúc nhích, bởi vì bọn họ nhìn ra được Tào Đức rất nguy hiểm, là một hung thú hình người.
Cũng có rất nhiều người động. Tiến hóa giả ở đây đều là thánh nhân, tất cả đều là cường giả. Ai nấy đều chen chúc xông lại, trông rất đáng sợ.
Sở Phong gặp phải áp lực còn nghiêm trọng hơn so với ở liên doanh Á Thánh.
Trong lòng hắn đã nổi lên sát ý, tâm trạng chập chờn, kịch liệt.
Sau đó, thần sắc hắn biến đổi, con ngươi nhanh chóng co rút lại, bắn ra chùm sáng màu vàng óng đáng sợ.
Sau khi hắn nổi giận, huyết dịch Nhân Vương màu vàng khuấy động, nhịn không được muốn đột phá, thăng cấp vào lĩnh vực Thánh giả.