Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2549 - Chương 2550: Cuộc Chiến Cấp Bậc Tổ Tông (2)

Thánh Khư Chương 2550: Cuộc chiến cấp bậc tổ tông (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Đến cuối cùng, Cửu Đầu Điểu bị đánh bay. Lão bị đao Trật Tự trên tay con vượn dữ màu vàng kia chém rớt rất nhiều lông vũ đỏ sẫm, phẫn nộ kêu la chấn động bầu trời, máu tươi chảy ròng ròng, lại một lần nữa bị trọng thương.

Cửu Đầu Điểu sau đầu có chín vòng Thần, đều gắn thêm phép tắc, lúc đối phó với người khác có thể lập tức hủy diệt vạn vật.

Thế nhưng, khi chiến đầu với lão hầu tử, lão lại có chút lực bất tòng tâm. Chín cái vòng thần hợp lực lại cũng chỉ là quét rớt vài sợi lông khỉ vàng rực hay khiến lão hầu tử nhe răng nhếch miệng chút đỉnh mà thôi, không tổn thương đến gân cốt được.

Ầm ầm!

Sáu lỗ tai của lão hầu tử cùng rung rung, lắng nghe thanh âm thần hồn, cảm ứng tiếng lòng của đối thủ rồi bắt đầu dự đoán tiên cơ, lông tóc cũng có sức mạnh đáng sợ, miệng phun ra kim quang, mắt chứa đầy trật tự, như một vị thần chiến tranh.

"Bịch" một tiếng, trong lần cuối giao thủ, lão tổ Cửu Đầu Điểu tộc bị bàn tay vàng óng của lão hầu tử bổ trúng, lập tức bị đánh lăn lông lốc, sau đó rơi xuống khỏi mảnh trời này.

Xoẹt!

Huyết quang chợt lóe, Cửu Đầu Điểu xuất hiện trên không trung của liên doanh Thánh giả, khôi phục lại thân người, mặc bộ áo đính cánh chim, tóc tai bù xù có chút chật vật, mặt mũi chỗ xanh chỗ tím.

Sau khi giao thủ bước đầu, lão đã bị đánh bại, nếu lại đánh giết tiếp có lẽ còn có chuyển cơ, nhưng đã đến cấp độ của bọn họ thì chỉ cần không đến mức phải ăn thua đủ thì hiện tại cũng coi như đã phân ra thắng bại, nên thu tay lại rồi.

“Con khỉ kia, ngươi được lắm! Hôm nay ngươi vì một tên sâu kiến mà xuất thủ, ngày khác ta sẽ để ngươi cảm nhận được áp lực như vũ trụ Tinh Hải ép xuống, Lục Nhĩ Mi Hầu tộc của ngươi chưa chắc có thể chống đỡ được đâu!”

“Không phải chỉ là cấm địa thứ mười một thôi sao, lão phu chờ!” Hai mắt lão hầu tử lấp lóe kim quang. Ông cũng đáp xuống chiến trường, mạnh mẽ đáp trả.

Dưới mặt đất, Sở Phong đang hỏi thăm Di Thiên xem lão tổ tộc này đến cùng là cảnh giới gì. Thật ra, hắn muốn biết lão tổ Cửu Đầu Điểu tộc đạo hạnh bao sâu cũng là bởi hôm nay bị lão ta mắng cho một tiếng sâu kiến nên nổi nóng, muốn bắc lão ta lên nướng!

“Thiên Tôn!” Di Thiên thần sắc nghiêm túc cho biết.

Sở Phong kinh ngạc, không phải Đại Năng mà chỉ là Thiên Tôn? Thật khiến hắn có chút ngoài ý muốn.

“Ánh mắt này của ngươi là có ý gì?” Hầu Tử thấy vẻ mặt của hắn liền lập tức khó chịu, âm thầm cùng hắn giao lưu: “Ngươi cho rằng trên thế gian này sinh linh ở cảnh giới nào tiêu dao nhất, có thể thoải mái làm việc? Bình thường tới nói, chính là một bộ phận nhỏ Thiên Tôn!”

Đại Năng hầu như đều ở trạng thái sắp chết rồi, sinh vật có thể đi đến một bước kia cũng không có mấy kẻ là bình thường, tất cả đều vô cùng già nua, cơ thể khô héo, sinh mệnh suy bại.

Trên thực tế, phần lớn Thiên Tôn cũng đều như thế, nhiều người đã già nua lắm rồi, chỉ có phần nhỏ là còn khí huyết cuồn cuộn, vẫn còn ở đỉnh cao của cuộc đời, có thể tuỳ tiện động thủ.

Cho nên, bọn họ cũng trở thành mối uy hiếp cấp cao nhất khiến cho các tộc nhức đầu.

Di Thiên thở dài: “Kỳ thật, Thiên Tôn cũng rất ít khi xuất hiện, dưới đại đa số tình huống, tuyệt đỉnh Thần Vương đã có thể tung hoành thế gian, có tiếng nói vô cùng lớn.”

Tộc Lục Nhĩ Mi Hầu khẳng định có Đại Năng, điều này chắc chắn không thể nghi ngờ.

Nhưng bọn họ thật không thích hợp xuất thế, trừ phi chạm đến thời khắc tồn vong của tộc này.

Lão tổ Cửu Đầu Điểu tộc nhìn thoáng qua Sở Phong, vô cùng không cam tâm. Cho dù lão gọi Tào Đức là con sâu cái kiến, nhưng trong thâm tâm lão vẫn có chút chùng xuống, thậm chí có phần kiêng kị, sợ hắn về sau quật khởi.

Bởi vì, thiếu niên này trước mắt đã là một vị Đại Thánh, chuyện này cũng đủ dọa người lắm rồi. Loại sinh linh này nếu có thể thuận lợi thăng cấp, trở thành Thần Vương rồi hóa thành Thiên Tôn thì cả lão cũng phải sợ hãi.

Mọi người đều biết, Đại Thánh vô địch trong cùng cấp độ!

Lão tổ Cửu Đầu Điểu tộc không thể không kiêng kị, cho nên hôm nay không tiếc lấy lớn hiếp nhỏ diệt Tào Đức.

Thật đáng tiếc, lão hầu tử lại lập tức hiện thân, ra tay can thiệp, không cho lão cơ hội này.

“Thiếu niên kia, ta cho ngươi một cơ hội. Nếu ngươi đi tộc ta chịu đòn nhận tội, ta thề sẽ bỏ qua chuyện cũ, thậm chí còn thu ngươi làm đệ tử.”

Ai cũng không nghĩ tới, đến phút cuối cùng, Cửu Đầu Điểu lại nói ra lời này, thật muốn làm cho bao người phải rớt cằm xuống đất, tác phong trước sau thay đổi cũng quá lớn rồi đó.

Ngữ khí của lão thế mà lại mềm lại.

Nói chuyện đến mức này rồi thì nghe cũng khá là hứa hẹn. Lão ta đã nói như vậy nghĩa là đang cho Tào Đức một cái cơ hội tránh bị lão giết chết.

Nhưng Sở Phong làm sao có thể cúi đầu. Lão hầu tử đã vì hắn ra mặt, xé rách da mặt với đối phương rồi, hắn há có thể đầu quân vào Cửu Đầu Điểu tộc.

Cho nên, hắn tránh đi không nhìn lão!

Bây giờ nói lời tàn độc cũng vô ích, hắn còn chưa có đủ thực lực, vậy nên chỉ có thể xoay người, để lại cho lão tổ Cửu Đầu Điểu tộc cái ót.

Tất cả mọi người lộ ra sắc mặt khác thường.

“Hay lắm, dám miệt thị Cửu Đầu Điểu tộc như thế! Tào Đức, ngươi quả là có khuôn có dạng, cao giá lắm, ha!” Lão tổ Cửu Đầu Điểu tộc lạnh lẽo vô cùng.

“Sau này, ai xách được Tào Đức đến tộc ta, ta liền thu kẻ đó làm đệ tử quan môn!” Lão Cửu Đầu Điểu âm lãnh nói, sát ý tràn ngập.

“Thú vị nhỉ, bộ tộc các ngươi không có mặt mũi sao, cút đi!” Lão tổ Lục Nhĩ Mi Hầu tộc quát.

Cửu Đầu Điểu lập tức xoay người, toàn thân dâng lên xích quang, trên mặt mang theo sát khí vô tận. Lão rít lên một tiếng rồi băng băng lao đến.

Ầm ầm!

Lão Cửu Đầu Điểu tung ra một chiêu cuối cùng rồi co giò bỏ chạy, để lại một ít lông chim nhuốm máu đang cháy rụi trong hư không.

Lão tổ Lục Nhĩ Mi Hầu cũng lay động thân mình một hồi, khóe miệng chảy ra một vệt máu.

“Tiền bối!” Sở Phong vội vàng xông về trước. Mấy người Di Thiên cũng rất khẩn trương, kêu lớn: “Lão tổ!”

“Không sao cả!” Lão hầu tử khoát tay.

Sau đó, ông nhìn về phía Sở Phong, nói: “Ta chờ mong ngươi quật khởi, vươn lên sánh bằng Lê Đạp, trở thành Tào hắc thủ. Ngươi tuyệt đối đừng trở thành phù dung sớm nở tối tàn, nếu không hôm nay ta đắc tội Cửu Đầu Điểu tộc cũng là bõ công, phiền phức rất lớn.”

Ông rất thẳng thắn, trực tiếp nói rõ ra rằng mình coi trọng tiềm năng của Tào Đức.

Bình Luận (0)
Comment