Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2551 - Chương 2552: Tào Đức Không Muốn Cưới Nữ Thiên Tôn Không Phải Tào Đức Tốt (2)

Thánh Khư Chương 2552: Tào Đức không muốn cưới nữ Thiên Tôn không phải Tào Đức tốt (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Quá mức nguy hiểm!

Nhất là, ngay cả Thiên Tôn như vậy mà còn động tâm thèm thuồng, những lão tổ của tộc khác lại càng không phải nói, thậm chí đám người của nhất mạch Thái Võ hay Võ Phong Tử cũng có khả năng đi đến đây, vùng chiến trường này khẳng định sẽ ngày càng náo nhiệt, cực kỳ khủng bố.

Mà Sở Phong lo lắng nhất chính là loại tình huống này, gặp phải Thần Vương hắn không sợ, bởi vì hắn có bản lĩnh đối phó với cấp bậc này, thế nhưng đối mặt với sinh vật thuộc lĩnh vực Thiên Tôn, quả thực khiến hắn không thể không lo lắng.

“Đây là người bạn già của ta, ông ấy cũng rất coi trọng ngươi, sẽ thời thời khắc khắc quan tâm ngươi, bảo vệ ngươi chu toàn!” Lão hầu tử lên tiếng, giới thiệu vị lão Thiên Tôn thủ hộ trên chiến trường cho Sở Phong.

Ông ta tên là Vũ Thượng, đến từ Vũ Châu, tính tình ngay thẳng, là người rất phúc hậu.

Sở Phong không nói gì, hắn chính là sợ người thành thực như vậy, dù sao thì lão hầu tử này lúc ban đầu cũng khiến hắn cảm thấy rất hiền hậu, thế nhưng hiện tại xem ra, lão hầu tử này có gì đó khiến người ta cảm thấy bất an a?

“Tất cả mọi người đều là người trung hậu, tự nhiên sẽ đứng chung một trận doanh!” Lão hầu tử vỗ vỗ bả vai của Sở Phong.

Nghe lão hầu tử nói như vậy, hơn nữa còn được đối xử thân thiết lời nói ân cần như thế, không khỏi khiến Sở Phong cảm thấy rợn tóc gáy, trong lòng có chút rợn rợn sợ hãi.

“Khụ, tiền bối, ngài xem ta còn trẻ như vậy, rất coi trọng ta, mà song hậu đại của ngài cũng ưu tú như thế, ngài xem, có phải muốn chúng ta đã thân càng thêm thân a?”

Sở Phong ho khan, có chút xấu hổ, chủ động lôi kéo quan hệ. Khi hắn nói những lời này, tất nhiên cũng nhìn về phía huynh muội Di Thiên và Di Thanh, đây chính là lời nói mang ẩn ý, quá mức rõ ràng.

Lão hầu tử nghe vậy liền hơi chần chờ, cuối cùng bèn trịnh trọng gật đầu: “Được, chúng ta thân càng thêm thân!”

Nghe được những lời này, hầu tử Di Thiên lập tức liếc xéo Sở Phong, mà cô nương Di Thanh của chúng ta lại càng đỏ bừng cả mặt, miệng nhỏ hơi hé, thế nhưng cái gì cũng không lên tiếng.

“Thực đúng là da mặt mỏng ăn không đến, da mặt dày ăn đủ đầy a!”

Bằng Vạn Lý đứng bên cạnh không khỏi cảm khái, dáng vẻ ân hận tại sao hắn ta không làm thế từ sớm, sau đó lại nhìn về phía Sở Phong, quả thực là bội phục, như vậy cũng có khả năng a, tự mình đề nghị kết thông gia cho chính mình?

Tiêu Dao cũng hoàn toàn không còn gì để nói, trưng ra dáng vẻ như nhìn thấy đứa con của trời mà trông về phía Sở Phong, lộ ra sắc mặt khác thường.

Đúng lúc này, lão hầu tử lại lên tiếng, khiến nụ cười trên mặt của cả đám người trong nháy mắt đông cứng, gần như bị đóng băng.

Ông nói với Di Thiên: “Ừm, Di Thiên a, mau đi giết một gà rừng mang huyết mạch Bất Tử Điểu, sau đó uống máu, con và Tào Đức kết thành huynh đệ, không cầu sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm, nhưng nguyện chết cùng năm cùng tháng cùng ngày, chung sinh tử!”

Sở Phong nghe vậy liền nghẹn lời, lão hầu tử này lừa hắn một vố a, đây nào phải cái gọi là đã thân càng thêm thân? Thực sự là hố người.

“Vâng ạ!” Hầu tử ngạc nhiên, nhưng sau khi phản ứng lại thì tương đối vui vẻ, tí ta tí tởn chạy đi bắt gà.

Di Thanh nghe vậy cũng ngẩn người, sau đó nét mặt hồng hồng bỗng chốc biến đổi, không khỏi trừng mắt nhìn lão tổ tông nhà mình.

Sở Phong nhìn về phía Di Thanh mỹ lệ xinh đẹp như một nụ hoa tươi mát thanh khiết, lại nhìn về phía lão hầu tử, rất muốn mở lời, phòng bị ta như vậy?

Ban nãy hắn cầu hôn cũng chỉ là muốn thăm dò lão hầu tử này một chút, kết quả ông liền làm ra sự tình thân càng thêm thân như này.

Lão hầu tử lên tiếng: “Ầy, ta đây không phải là lo lắng ngươi chết trẻ hay sao, ngươi cũng quá biết gây thù hận, ngộ nhỡ giữa đường chết ngỏm, đó chẳng phải là trì hoãn tiểu công chúa nhà ta sao. Cho nên ấy, hy vọng ngươi sống lâu một chút, chuyện sau này cứ để sau này nói!”

Những lời này là như thế nào, trước đó không phải còn khuyến khích hắn dũng mãnh tiến về phía trước hay sao, nói cái gì mà không nên rút lui rụt rè. Bây giờ lại nói những lời như thế, Sở Phong quả thực muốn dùng toàn tròng trắng mà nhìn ông.

Lão hầu tử lại nói: “Sống đến vô địch thiên hạ, đó mới gọi là Lê Đà, gọi là Võ Phong Tử. Nếu chết nửa đường mà nói, đó chính là cặn bã, đều là thứ dưới chân của chúng ta, trở thành đất bụi cho người người dẫm xuống. Mà từ xưa đến nay loại sinh vật như thế lại đặc biệt nhiều, cho nên mới nói, không có thứ gì quan trọng bằng chuyện có thể sống sót.”

“Cứ yên tâm, có ta ở chiến trường một ngày, khẳng định sẽ tận tâm bảo vệ hắn chu toàn.”

Lúc này, Vũ Thượng liền cất lời, ông ta thực sự rất yêu thích Sở Phong, vì tuổi thọ của Vũ Thượng không còn dài, không sống được mấy năm nữa, nhưng đến hiện tại bản thân vẫn chưa có một người đệ tử, cho nên rất yêu thích người tài.

Cuối cùng, Sở Phong bị đám người cưỡng ép giữ lại, hắn muốn tìm cơ hội chạy trốn, nhưng lại nhận ra trong lúc nhất thời không có cơ hội, luôn cảm thấy có Thiên Tôn đang nhìn mình.

Điều này khiến hắn học theo Di Thiên, không ngừng vò đầu bứt tai, cảm thấy toàn thân không được tự nhiên, chỉ hận không thể lập tức chạy trốn thật xa.

Cuối cùng hầu tử cũng tìm được một con gà rừng mang một tia huyết mạch mỏng manh của Bất Tử Điểu, dùng để uống máu kết bái, tất nhiên là đám Bằng Vạn Lý, Tiêu Dao cũng nguyện ý tham gia vào.

Đối với sự gia nhập của Bằng Vạn Lý, Sở Phong biểu thị cực kỳ tán thành, thế nhưng với sự gia nhập của Tiêu Dao, hắn lại có chút chần chừ.

“Ngươi đây đang xem thường ta?” Tuy rằng tính khí của Tiêu Dao vẫn luôn rất tốt, thế nhưng lúc này cũng không kìm được mà nổi giận.

Sở Phong có chút xấu hổ, nói: “Đừng hiểu lầm, ta không phải muốn làm tiểu cô phu (1) của ngươi sao? Ta sợ đến lúc đó bối phận sẽ loạn mất!”

(1)Tiểu cô phu: Dượng, chồng của cô nhỏ.

“A phốc!”

Máu gà vừa mới tiến vào trong miệng của Bằng Vạn Lý và hầu tử lập tức phun ra toàn bộ.

Ngay cả Tiêu Dao cũng trợn mắt há miệng, dùng tay chỉ thẳng Sở Phong, run rẩy nói: “Ngươi, cái tên gia hỏa lòng lang dạ thú này, muốn tới thật?!”

Nơi xa, có không ít Thần Vương cũng đang quan sát bên này, ví dụ như đám người Lê Cửu Tiêu, Cơ Thải Huyên, Xích Phong, Di Hồng,... đều là những cường giả đỉnh cấp.

Trong đó cũng bao hàm cả Tiêu Nghi Vận – Thần Vương tuyệt đỉnh của Đạo Tộc, nàng ta vốn dĩ còn đang cười mỉm, dung mạo tuyệt mỹ bình thản tự tin, thái độ rất thong dong.

Bình Luận (0)
Comment