Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 256 - Chương 255: Dị Loại Phát Sóng Trực Tiếp (2)

Thánh Khư Chương 255: Dị loại phát sóng trực tiếp (2)

Hoàng Tiểu Tiên vui mừng vô cùng, lại đăng lên mạng: “Ta ngoài ý muốn biết được, ta có một người bạn đang đi săn, lát nữa khả năng sẽ có tin tức rất đặc sắc. Ừm, lát nữa bắt được con mồi, ta sẽ phát sóng trực tiếp cho các ngươi xem.”

Ý của con chồn này là gì? Rất nhiều người cảm thấy kinh hãi, cho rằng gã muốn gây sự.

Không phải là nhằm vào Sở Phong chứ? Không ít người trong lòng cảm thấy nặng nề, mẫn cảm nghĩ đến khả năng này. Căn cứ vào tính cách của dị loại, sao có thể không trả thù chứ.

“Chồn, rốt cuộc ngươi muốn làm cái gì?” Một số người nhắn lại.

Ý cười đầy trên mặt Hoàng Tiểu Tiên, nhanh chóng gõ xuống một hàng chữ: “Không có gì, chỉ đi săn mà thôi, bắt một vài con mồi, có thể là mèo, là chó, cũng có thể là một con cá sấu lớn. Đợi lát nữa thì biết thôi, tôi cũng rất chờ mong.”

Câu nói này dẫn đến một trận rối loạn. Rất nhiều người trên mạng trở nên cảnh giác, không biết chuyện gì xảy ra.

Âu Dương Thanh, Đỗ Hoài Cẩn, Diệp Khinh Nhu lại càng khẩn trương hơn. Điều đầu tiên bọn họ nghĩ đến chính là khả năng Sở Phong đã bị phát hiện tung tích, đám dị loại đang muốn giết hắn.

Sau đó không lâu, đây gần như trở thành suy đoán của tất cả mọi người.

“Hỏng rồi, có ai đi cứu Sở Phong không? Dị loại dám đưa ra tin tức này, nói rõ đã nắm chắc mười phần, tất nhiên sẽ có cao thủ đỉnh cấp đi giết Sở Phong.”

Nhưng mọi người lo lắng cũng vô dụng, hoàn toàn không biết Sở Phong ở đâu, cũng không liên lạc được với hắn.

“Ồ, bắt đầu rồi, mời các vị từ từ thưởng thức.” Hoàng Tiểu Tiên mỉm cười, từ trên WeMedia phát ra đường link kết nối một tài khoản đang phát sóng trực tiếp nào đó.

Sau một khắc, rất nhiều người chen chúc nhau tiến vào. Tất cả đều có chút hiếu kỳ, cũng có chút khẩn trương.

Hình ảnh hiện ra, chỉ thấy từ đằng xa đang có một chiếc máy bay trực thăng đang bay sát khu rừng.

Lúc này, phía trên dãy núi Xích Lộc, Sở Phong yên tĩnh ngồi bên trong máy bay. Rất nhanh, phía trước có một con chim rất lớn cản đường.

Hiện tại hắn đã cắt tóc ngắn. Hắn sợ vừa xuất hiện với mái tóc dài, nhất định sẽ khiến cho người của bộ tộc Khổng Tước kinh nghi. Hết thảy cũng là để toàn diệt bọn chúng.

“Hạ xuống.” Sở Phong nói. Hắn không muốn hai con khổng tước cấp Chuẩn vương kia hủy đi máy bay.

Máy bay trực thăng hạ xuống, đáp xuống một vùng núi khá trống trải. Sở Phong từ trên máy bay nhảy xuống.

“Trời ơi, đúng là Sở Phong thật rồi. Hắn đã bị cản đường. Phiền phức lớn sắp xảy ra rồi.”

Nhìn thấy cảnh này, ai nấy đều kinh hãi, hít một hơi khí lạnh. Dị loại tuyệt đối đã chuẩn bị đầy đủ, đồng thời còn phát sóng trực tiếp, bọn chúng còn sợ gì nữa?

Hiển nhiên, bọn chúng nắm chắc sẽ giết được Sở Phong.

“Con mồi đã xuất hiện, hãy chậm rãi thưởng thức đi.” Hoàng Tiểu Tiên mỉm cười, để lại một lời nhắn trên mạng khiến quần chúng phẫn nộ.

Rất nhiều người la hét hỏi gã ở đâu. Nếu để bọn họ bắt được, bọn họ sẽ đánh chết gã. Con chồn này thật sự quá phách lối rồi.

Hoàng Tiểu Tiên nhắn tiếp: “Chẳng liên quan gì đến ta. Ta cũng chỉ nghe từ một người bạn mà thôi. Có cao thủ tộc khác muốn đi săn, mọi người khẩn trương gì chứ? Hãy lo thưởng thức đi, nhìn xem ai sẽ trở thành con mồi. Nói không chừng kịch bản sẽ xoay chuyển thì sao.”

Gã cười trên nỗi đau của người khác, khiêu khích tất cả mọi người.

Hoàng Tiểu Tiên dương dương tự đắc, khiêu khích trắng trợn, khinh thường mọi người. Rõ ràng có dị tộc muốn tìm giết Sở Phong, thế mà gã ta còn làm bộ làm tịch.

Trong khung hình phát sóng trực tiếp, một mình Sở Phong đứng giữa núi rừng. Hiển nhiên, hắn đã phát hiện đối thủ, đang nhìn chằm chú về phía trước.

Lúc này, tất cả mọi người đều có phần lo lắng, dị tộc thật sự muốn ra tay rồi. Nửa đường chặn Sở Phong, sự việc truy sát như lần trước lại sắp phát sinh sao?

Trong rừng lá rụng rất dày, đều là kết quả sau nhiều năm góp lại, tầng thấp nhất đã sớm hóa thành đất đen.

Sở Phong giẫm lên mặt đất, thỉnh thoảng gây ra tiếng vang, không cần che giấu hành tung, hai bên đã sớm phát hiện ra đối phương.

Khổng Thịnh đứng giữa không trung, anh tuấn mà lại siêu phàm thoát tục, mái tóc tím mượt như tơ lụa, trên gương mặt mang theo ý cười nhạt, giống như chẳng để tâm bất cứ thứ gì.

Gã không hóa về bản thể, thế nhưng phía sau lại hiện lên một đôi cánh phát sáng, có thể lơ lửng giữa trời cao như cũ, mắt nhìn xuống phía dưới.

Vù!

Khổng Phong chuyển động, lão là cao thủ cấp Chuẩn vương hàng thật giá thật của tộc Khổng Tước, lão giương hai cánh, đến từ trên không, xuất hiện ngay phía sau Sở Phong, chặn đường lui của hắn.

Lão lộ ra nụ cười nhạt, nói: "Nếu như ngươi còn có thể sống được, cũng coi là nghịch thiên đấy."

Theo như lão thấy, Sở Phong có mọc cánh cũng khó thoát, ba vị Chuẩn vương dắt tay nhau cùng đến, ai có thể ngăn cản?!

Khổng Thần vẫn ở trong dạng hình người như cũ, hai chân đứng trên mặt đất, xuyên qua núi rừng, từ hướng đối diện đi tới, mang theo khí cơ sắc bén.

Lão chắp hai tay sau lưng, tuổi tầm 50 60, thân là cao thủ cấp Chuẩn vương nên rất tự phụ, sắc mặt lạnh lùng, đẩy vẻ khinh khỉnh.

Bởi vì lão cảm thấy lực lượng gọi đến quá thừa.

Khổng Thần nhìn chằm chằm Sở Phong, nói: "Ba vị Chuẩn vương đồng thời xuất động, lại chỉ để trừng trị một nhân vật nhỏ bé như ngươi?"

Sở Phong rất bình tĩnh, không nói gì thêm. Hắn đang đánh giá làm sao mới có thể giữ cả đám này lại, dù gì cũng có ba kẻ bay được.

Trên mạng, rất nhiều người không thể bình tĩnh, trong lòng giật mình nổi sóng, dị tộc lại có ba vị Chuẩn vương hành động, kết cục này là chết chắc, quả thực khó xử lý!

Mọi người đều đã biết, lần trước Sở Phong lợi dụng một mỏ bạc đặc thù làm cho hai đại cường giả gặp xui, một chết một bị thương.

Hiện tại, hắn còn có thể dựa vào cái gì? Dị tộc không có khả năng sẽ mắc lừa lần nữa, tình thế hiện tại vô cùng nghiêm trọng, bản thân hắn đã rơi vào cảnh hiểm.

"Hỏng rồi, phải làm sao đây? Sở Phong bây giờ hơn phân nửa là nguy hiểm."

"Không phải sợ, bên này chúng ta chắc chắc cũng đã hành động rồi, làm sao có thể khoan nhượng cho đám dị tộc kiêu ngạo, bọn chúng muốn giết ai thì giết chắc?"

Có người không cam lòng nói, kéo theo không ít người đồng tình.

Hoàng Tiểu Tiên lại đứng ra, đăng lên một tấm ảnh tự sướng, khắp gương mặt là ý cười, nhắn lại câu: "Mọi người, đừng kích động nữa, chẳng qua là một cuộc đi săn thú vị mà thôi."

Đến giây phút này rồi mà gã vẫn còn nói nhảm khiến không ít người muốn tẩn gã một trận.

Trong rừng, Hoàng Hiền đang tự mình quay phim.

Bây giờ trên màn hình phát sóng trực tiếp chỉ có mỗi mình Sở Phong.

Hoàng Hiền có vóc người nhỏ gầy, tóc vàng lộn xộn, gương mặt vui tươi hớn hở trông rất khôi hài. Nếu như thế này mà còn khiến Sở Phong chạy thoát, thì thực sự chẳng còn gì để nói.

Theo như lão thấy, đây chẳng khác nào trò mèo vờn chuột, hành hạ Sở Phong một lúc thì trò chơi có thể kết thúc.

"Bắt đầu đi!" Hoàng Hiền nói, đồng thời tiến thêm một bước tiếp cận, dùng điện thoại quay lại ở khoảng cách gần, dõi theo Khổng Thần cách đó không xa.

Người xem cảnh phát sóng trực tiếp, trong lòng nhất thời trầm xuống, tất cả mọi người đều hiểu rõ, sát khí tỏa ra rồi!

Bình Luận (0)
Comment