Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2568 - Chương 2569: Rượu Nóng Trấn Quần Hùng (3)

Thánh Khư Chương 2569: Rượu nóng trấn quần hùng (3)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Vẫn nên để ta tới đi!”

Gấu chó không lông của tây bộ Hạ Châu mở miệng cười lớn, mang theo hàn ý vọt lên, tốc độ của gã cũng tăng mạnh, thân ở giữa không trung, đến một khoảng cách rất xa liền giẫm một cướp xuống Sở Phong bên dưới.

Sở Phong đứng bất động tại chỗ, lúc này bước chân đã ngừng lại.

Mà lúc này, hai người giữa không trung lại giống như sao chổi va chạm với hành tinh, giữa hai người đột ngột chuyển hướng xuất thủ, bọn họ gần như cùng lúc lao thẳng xuống, kết quả là giữa bọn họ đã nổ ra đại chiến.

Đây là cách để bọn họ đưa ra lựa chọn, dưới cái nhìn của hai người này, đối phương mới chính là kẻ địch lớn, là nhân vật có tính then chốt trong trận chiến, mà thiếu niên trên mặt đất kia chỉ là vật đính kèm tiện thể giải quyết mà thôi.

Bùm!

Hư không nổ tung, lỗ chân lông toàn thân hai người kia đều ngập tràn năng lượng, ánh lửa ngập trời, đây chính là quyết một trận tử chiến, cả hai đều vận dụng thần thông mạnh nhất, muốn phân ra thắng thua trong thời gian ngắn nhất, phải dùng một kích để giết địch, không giữ lại chút nào.

Kết quả là, hai người bọn họ đều phát ra tiếng rên rỉ, miệng ho ra máu, thân thể đều run rẩy kịch liệt, chính mình bay ngược ra ngoài, hai bên đều chịu thương nặng.

Lúc này có người kinh ngạc phát hiện, cái này là trùng hợp hay sao? Vị trí đứng của Tào Đức phía trận doanh Ung Châu cũng quá thích hợp rồi đi, vừa hay đứng ở đằng sau nam tử giống gấu chó không lông thô to, cao thủ cấp hạt giống của Hạ Châu vừa vặn nơi xuống chỗ hắn đứng.

Vụt!

Đúng lúc này, rất nhiều người đều không thể nói gì, bởi vì bọn họ trông thấy Tào Đức đã ra tay, đang điên cuồng đánh lén, rất không kiêng nể mà hạ độc thủ.

“Tên cẩu hùng không lông này, ngươi dám khinh thường ta, hiện tại ta đánh không chết ngươi!”

Sở Phong tập kích, rất nhiều tiến hóa giả trông thấy cảnh này liền không biết nói gì, quả thật có chút ác liệt a.

Ầm ầm ầm!

Quyền ấn của hắn phát sáng khiến nam tử thô kệch kia không thể trốn tránh, tất cả vùng sau lưng và vùng gáy đều bị Sở Phong đập trúng, khiến thân thể nam tử suýt chút nữa đã nổ tung, trước mắt biến thành màu đen.

Tiếp theo, gã bị Sở Phong một tay túm gọn, bắt sống trong tay.

Nếu không phải Sở Phong nương tay để bắt sống gã, lúc nãy gã đã sớm bị đánh nát.

Sau đó, Sở Phong không nói hai lời liền dẫn theo gấu chó không lông xoay người chạy.

Những người tham chiến đều trợn mắt há miệng, vị này quả nhiên là đánh trộm rất thành công, hơn nữa còn cực kỳ không có tiết tháo, sau khi đánh lén kẻ địch liền bắt đầu chạy trốn?!

Nam tử giống như gấu chó không lông của tây bộ Hạ Châu xém chút nữa đã bị tức chết, quá con mợ nó nghẹn khuất.

Còn tiến hóa giả thổ huyết bay ra ngoài của nam bộ Thiêm Châu, trong một thoáng, hai mắt liền lóe lên ánh sáng, chuyện này đối với y mà nói thì chính là cơ hội tốt nhất, bản thân hẳn phải đi truy sát, sau đó bắt sống hai người kia!

Sau đó y thực sự làm như vậy, khống chế thân mình rơi xuống cực nhanh, sau đó phi nước đại đuổi theo truy sát Tào Đức!

Rất nhanh, khoảng cách giữa hai người càng ngày càng gần, sắp đuổi đến nơi.

Lúc này Sở Phong bất ngờ quay người, dùng cẩu hùng không lông đập mạnh ra ngoài, nhắm thẳng vào kẻ đuổi giết phía sau, khiến người này muốn tránh cũng không thể tránh.

Đồng thời hắn còn giải trừ phong ấn trên người của cẩu hùng không lông, để một phần năng lượng có thể hoạt động trong người gã.

Tiến hóa giả của nam bộ Thiêm Châu muốn tránh cũng đã không kịp nữa rồi, bởi vì khoảng cách của hai bên quá gần, hàn quang trong mắt y chợt lóe, hai tay phát sáng nhấn về trước, muốn xử lý luôn cường giả cấp hạt giống của Hạ Châu.

Đồng tử của nam tử giống như gấu chó không lông bỗng nhiên co rụt lại, gã không trách vị cao thủ của nam bộ Thiêm Châu này, nếu đổi lại thành gã thì gã cũng sẽ lựa chọn hạ tử thủ như vậy. Nhưng đối với Tào Đức, gã lại có vô vàn oán niệm, bởi vì gã cảm thấy thiếu niên của đông bộ Ung Châu này quá thiếu đức, rõ ràng là đang lợi dụng gã, giải phong ấn cho gã cũng chỉ vì muốn gã liều mạng bảo vệ cho mình.

Hơn nữa, gã còn không thể không làm như vậy, trong khoảng cách gần như này quả thực không còn lựa chọn khác, vì bảo vệ bản thân, gã chỉ có thể dùng toàn bộ sức lực nghênh đón công kích của đối thủ đến từ nam bộ Thiêm Châu.

Ầm!

Ánh sáng chói mắt bạo phát, hai người này va đụng vào nhau, đôi bên đều vận dụng năng lượng mạnh nhất giống như sao băng va chạm với mặt đất, quả thực là long trời lở đất.

Sau đó, toàn thân hai người đều là máu, cả người giống như cái túi vải rách nát, ai nấy đều bay ngược ra ngoài, ngã rạp trên mặt đất, khắp cơ thể đầy những vết rách, toàn bộ đều bị thương nặng.

Nhất là nam tử cao to như gấu chó không lông kia, gần như là chết ngay tại chỗ, đây là lần thứ ba gã bị thương nặng, cơ thể suýt nữa đã giải thể mà nổ tung.

Gã thực sự không cam tâm, bị người ta lợi dụng thì cũng thôi, nhưng bản thân lại không còn lựa chọn nào khác phải liều mạng với người, nén nghẹn này khiến gã không ngừng ho ra máu, trong đó một nửa là vì tức giận.

Ánh mắt của cao thủ nam bộ Thiêm Châu cũng muốn phun ra lửa, y nhìn chằm chằm về phía Sở Phong, hận đến không chịu nổi, không nhịn được cảm thấy gia hỏa này quá vô sỉ, tâm địa quá hắc ám, y hoàn toàn không nghĩ đến đối phương đột ngột giải trừ phong ấn cho gấu chó không lông, để hai người bọn họ cùng nhau liều mạng, loại thất bại này khiến cho y không khỏi ảo não, khiến y muốn phát cuồng.

Sở Phong lúc này mới tiến lên bổ cho mỗi người bọn họ một cái, sau đó mới “nhặt xác” của bọn họ, túm lấy cẳng chân của từng kẻ, sau đó bắt đầu kéo lê hai người kia chạy về quân doanh, mở ra đôi chân dài bắt đầu phi nước đại, dọc đường cuồng phong như gào thét, cát bụi bay tứ tung, một đường chạy như điên.

Quần chúng thấy vậy không khỏi há hốc miệng, tình huống này là thế nào?

Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào phương hướng tràn ngập khói bụi kia, nhìn Tào ĐỨc không hiểu sao lại chạy trốn, cái này quả thực... gặp quỷ!

Trong mắt tất cả mọi người, hai đại cao thủ kia từ đầu đến cuối đều tự chém giết lẫn nhau, sau đó cùng nhau cắn đến chết, sau đó lại để Tào Đức thong thả đi “nhặt xác” cho mình.

Một số đại nhân vật của tây bộ Hạ Châu và nam bộ Thiêm Châu đều ngơ ngẩn đến xuất thần, cả người có chút choáng váng, kết quả này thực sự khiến người ta không nói được lời nào.

Về phần những người khác, chín mươi phần trăm khán giả đều đang cảm thấy bản thân hỗn độn trong gió, cả người có chút choáng váng, loại kết quả này khiến bọn họ không nói được lời nào.

Bình Luận (0)
Comment