Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2589 - Chương 2590: Nhất Mạch Võ Phong Tử (1)

Thánh Khư Chương 2590: Nhất mạch Võ Phong Tử (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Sở Phong một đường phi nước đại trở về giống như cưỡi trên một cỗ yêu phong, cát bay đá cuốn, một chuỗi tù binh phía sau đều không ngừng ho khan, trên đường ăn không ít cát bụi.

Lúc này, rất nhiều người của trận doanh Ung Châu đều hưng phấn, Tào Đức đại thắng quay trở lại, ý nghĩa kéo theo chính là, bí cảnh của lĩnh vực cấp Thánh đều được hắn thắng mang về!

Cũng có rất nhiều người không biết nói gì, nhìn dáng vẻ Tào Đức một đường chạy như điên, sắc mặt không khỏi tái xanh, làm sao cũng không thể ngờ rằng thiếu niên lại mạnh đến mức không hợp lẽ thường như thế.

Ví dụ như đoàn người của tộc Cửu Đầu Điểu, người nào người nấy đều trưng ra sắc mặt âm trầm, còn mang cả ý thù địch rất lớn, Tào Đức càng trở nên lợi hại, sắc mặt của bọn chúng ngày càng không vui.

Còn có cả đệ nhất Thánh giả Cô Long, hắn ta bị người chém ngang eo, gần như chết thảm, thân phận Thánh giả đệ nhất của Ung Châu trực tiếp bị đánh rớt xuống vực sâu, khiến sắc mặt hắn ta cực kỳ khó coi.

Kỳ Lân biến dị Kim Lâm thì lại lộ ra sắc mặt khác thường, cô ta cảm thấy hình như hôm nay Tào Đức trông thuận mắt hơn rất nhiều, cô ta là người sùng bái kẻ mạnh, nhìn thấy một trận chiến vừa rồi, tâm ý đối địch đều giảm mạnh.

Sở Phong đem một đám tù binh giao cho người chuyên môn xử lý.

Nhân tài kiệt xuất của tộc Kim Ô – Ô Đế cảm thấy bản thân rất cạn lời, những tù binh mới mà Tào Đức bắt về đều là người quen của cậu ta, kết quả... hết thảy đều đến rồi, một người cũng chạy không thoát!

Lúc này, một đám Thánh giả tuyệt đỉnh của Hạ Châu và Thiêm Châu đều nhìn nhau không nói, bọn họ tập hợp lại một chỗ, tất cả đều bị bắt về trận doanh Ung Châu, bị người ta tóm cả ổ.

Điều này khiến bọn họ làm sao chịu nổi?

Mấy người bị bắt đầu tiên cũng cảm thấy không biết nói sao cho phải, bọn họ vẫn cho rằng mình bị bắt là do chủ quan, chỉ là không may mắn bị thiếu niên vô sỉ kia túm được.

Lúc này thì chân tướng đã sáng tỏ, thiếu niên Ung Châu chính là một vị Đại Thánh có khả năng quét ngang chư Thánh, hiện tại đại bộ phận người quen đều đã tới, lại lần nữa tụ họp ở nơi này!

“Cái này thực đúng là...”

Bản thân bọn họ cũng không nhịn được mà đỏ mặt, một trận ngượng ngùng, cảm giác muốn chui vào cái khe nào dưới đất cũng có, tình hình trước mắt có thể nói là toàn quân bị diệt, một người cũng không có khả năng chạy thoát, bị bắt hết toàn bộ.

Sở Phong rất nhiệt tình, ân cần hỏi han ưu đãi đám tù binh, thế nhưng một đám người vừa nhìn thấy hắn đã cảm thấy chua lè, nhất là những nữ tu, chỉ sợ thiếu niên kia chủ động muốn xoa bóp giúp các nàng lần nữa, nói cái gì mà giúp lưu thông máu ứ... thực sự quá vô sỉ!

Tề Vanh Thiên Tôn nói: “Tốt lắm Tào Đức, ngươi làm quá tốt, ta trịnh trọng hứa hẹn ở đây, ngươi thắng lại mười bí cảnh, năm cái trong đó sẽ để cho ngươi tiến vào đầu tiên!”

Vùng đất này áng chừng phải có tới mấy tiệu tiến hóa giả, sau khi nghe được những lời hứa hẹn ban thưởng hậu đãi của Tề Vanh Thiên Tôn, ai ấy cũng đỏ hồng hai mắt.

Bí cảnh có Dung Đạo Thảo sinh trưởng có liên quan cực lớn tới việc Tào Đức có thể đạt được trình độ Đại Thánh ngày hôm nay.

Hiện tại lại lập tức muốn đưa hắn năm cái bí cảnh, ai mà không đỏ mắt ghen tị? Mọi người đều cực kỳ chấn động.

Ánh mắt của một đám người tộc Cửu Đầu Điểu trở nên rét lạnh, cả đám đều siết chặt nắm đấm, hận không thể đá văng Tào Đức để chính mình thế vào chỗ đó, cái này quả thực là cơ duyên cực kỳ lớn!

“Mang rượu tới, rót đầy cho Tào Đức!” Tề Vanh Thiên Tôn lên tiếng, đại dược mà ông hứa ban thưởng lúc trước đã được nấu luyện thành rượu, lần này cuối cùng cũng chuẩn bị xong.

“Tạ ơn Thiên Tôn!” Sở Phong nhận lấy, một ngụm nuốt xuống, lập tức cảm nhận được một dòng nước ấm khuấy động, trùng kích khắp toàn thân, khiến cơ thể hắn phát sáng, gần như muốn phá vỡ lĩnh vực Thánh giả.

Giờ khắc này, sấm sét vang dội. huyết khí của hắn cuồn cuộn bốc lên, các loại dị tượng lập tức xuất hiện từ thiên linh cái (1).

(1) Thiên linh cái: Đỉnh đầu.

Hỗn độn sơ khai, vạn vật khởi đầu, một mình hắn đứng giữa đất trời, chiếu rọi ra một mảnh thế giới mơ hồ, rất mông lung, tất cả mọi người đều rất khó nhìn rõ kia là trạng thái như thế nào.

Thế nhưng mọi người đều ý thức được một điều, Tào Đức đây là muốn đột phá, tiến thêm một tầng cao mới?!

Không cần phấn hoa, chỉ mượn sức của một chén rượu, vậy mà đã muốn tiến vào cảnh giới Ánh Chiếu!

Đây là muốn trở thành một đoạn thần thoại sao?!

Một số người rung động, sau khi tận mắt nhìn thấy một màn này liền cảm thấy cả người không được khỏe, ví dụ như là Thần Vương Xích Phong của tộc Cửu Đầu Điểu, cùng là tiến hóa giả với nhau, tại sao thời đại của thiếu niên lại trở nên khác biệt đến như vậy?!

Sở Phong nghiêm nghị, hắn không phải không muốn đột phá lên cảnh giới Ánh Chiếu, nhưng hắn không biết chén rượu thuốc này rốt cuộc có thành phần như thế nào, phải chăng cũng có một số thành phần không khác biệt lắm so với dị quả và phấn hoa!

Hiện tại hắn muốn đi trên con đường mạnh nhất, vì thế cực kỳ cẩn thận, cũng rất để ý, hắn dùng cối xay nhỏ trong cơ thể không ngừng nghiền ép, đem tất cả dược tính ngao luyện, sau đó đưa vào đạo quả của Thần Vương ở kiếp trước.

“Ừm, suýt chút nữa đã trở thành thần thoại trong thần thoại, ngươi thực sự không tầm thường a, khiến ta cũng phải giật mình nhảy dựng!”

Thần Vương Lê Cửu Tiêu đi tới vỗ vỗ đầu vai của hắn, trên mặt lộ ra kinh sợ, cảm thấy cực kỳ bội phục, cũng có chút cảm khái.

Đồng thời hắn ta cũng tiếc nuối thay Sở Phong, còn kém một chút nữa thôi đã có thể phá vỡ kỳ tích từ cổ chí kim, trở thành thần thoại trong thần thoại.

Sở Phong tuyệt đối không cảm thấy tiếc nuối chút nào, hắn tất nhiên cũng muốn tiến thêm một bước kia, nhưng mà cũng không dám mượn lực chén rượu này của Tề Vanh Thiên Tôn để tăng cấp.

Hắn ngẩng đầu nhìn về phía Tề Vanh Thiên Tôn, luôn cảm thấy ý cười của vị Thiên Tôn này rất thâm thúy, cái này khiến Sở Phong nghiêm túc hẳn lên, mặc dù cảm thấy vị Thiên Tôn này rất không tồi, nhưng hắn cũng không dám lơ là bất cẩn.

Lúc này, Vũ Thượng Thiên Tôn cũng xuất hiện, lão nhân cơ khổ không nơi nương tựa, nhưng lúc này lại rất cường thế, trong ánh mắt cô đơn nở rộ quang mang đáng sợ.

“Tào Đức, ngươi không tệ, đến chỗ ta nghỉ ngơi thôi.” Ông vỗ vỗ đầu vai của Sở Phong, một cỗ năng lượng thần bí nào đó lập tức xông vào cơ thể của hắn, vận chuyển một vòng giống như muốn hóa giải cái gì, cuối cùng ông cũng không tìm thấy, lúc này mới thở phào một hơi.

Bình Luận (0)
Comment