Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Nhất mạch của Võ Phong Tử? Chẳng qua cũng chỉ có vậy!” Sở Phong mở lời.
Những thiên tài thiếu nam thiếu nữ trước đó đều cảm thấy hình tượng Đại Thánh trong lòng đã vỡ vụn, hiện tại cũng không khỏi rung động, trong lòng dâng lên một cảm giác hào hùng khó mà diễn tả, nhiệt huyết bùng lên cộng hưởng theo Tào Đại Thánh, cảm giác tiền đồ của Tào Đại Thánh lại trở nên sáng lạn!
Một cánh tay đẫm máu được Đại Thánh Tào Đức cầm trong tay, cảnh tượng này thật sự có chút khiếp người.
Thân thể Lịch Trầm Khôn kéo căng, nửa người ướt đẫm máu, gã gắt gao nhìn chằm chằm Tào Đức ở phía đối diện, không ngờ bản thân lại mất đi một cánh tay, bị người ta vượt qua cảnh giới mà đả thương.
Phải biết gã chính là tiến hóa giả cấp Ánh Chiếu, hơn nữa còn xuất thân từ nhất mạch của Võ Phong Tử, vậy mà lại bị người khác gây thương nặng như vậy!
Đây quả thật là hậu quả có tính tai nạn, nhục thân của gã bị tổn thương đến lợi hại, gặp phải đả kích nghiêm trọng, việc này khiến gã khó mà tiếp thu nổi.
Từ xưa đến nay nhất mạch Võ Phong Tử luôn là người đánh đâu thắng đó, cho đến bây giờ đều là bọn họ lấy dưới khắc trên, lấy yếu đánh mạnh, nhưng ngày hôm nay tất cả đều trái ngược.
“Bịch!”
Sở Phong ném cánh tay nọ trên mặt đất, nói: “Ngươi nói để ai bò qua bồi tội? Ta thấy chính ngươi mới phải qua bên này đấy!”
Sắc mặt Lịch Trầm Khôn hết xanh lại trắng, lúc này nỗi đau mất đi một cánh tay đều không tính là gì so với sự đau rát trên da mặt gã, giống như đang bị thiêu đốt.
Cảm giác này quả thật khó mà nói nên lời, giống như bị người ta đánh cho mấy cái tát cực mạnh trước mặt quần chúng.
Khắp nơi đều xôn xao cả lên, cục diện yên lặng cuối cùng cũng bị phá vỡ, mọi người đều bàn tán sôi nổi, khu vực này bỗng trở nên ồn ã.
Cường giả cấp Ánh Chiếu đại bại, thần thoại đến từ nhất mạch Võ Phong Tử bị người ta trấn trụ, lần này gã không thể trấn áp kẻ địch khắp thế gian dễ như trở bàn tay nữa!
Trái lại còn bị Tào Đại Thánh chiếm hết ưu thế!
Lúc này, rất nhiều người thuộc trận doanh Ung Châu đều gào lớn.
“Đại Thánh Tào Đức vô địch!” Đây là tiếng hô của một đám thiếu niên thiên tài, âm thanh giống như hồng thủy tràn xuống, ầm ầm điếc tai, khuấy động cả vùng bên dưới bầu trời nơi này.
“Đây thật sự là chiến tích kinh người! Đại Thánh là sinh vật cấp thần thoại, ta tin tưởng Tào Đại Thánh có thể sát phạt cấp Ánh Chiếu, nhưng mà chuyện đả thương cường giả cấp Ánh Chiếu đến từ nhất mạch Võ Phong Tử thì lại khác, cái này có chút đáng sợ a.”
Rất nhiều người phía trận doanh Hạ Châu và Thiêm Châu đều lộ ra vẻ sợ hãi cùng kinh ngạc, sửng sốt bởi chiến lực kinh người của Tào Đức.
Theo bọn họ thấy, huynh đệ Lịch gia đều là quái vật tu luyện Thất Tử Thân, nói là vô địch thiên hạ trong cùng cảnh giới cũng không kém là bao đi?
Mà Lịch Trầm Khôn còn cao hơn Tào Đức một cảnh giới, vậy mà lại bị Tào Đức trực tiếp tước mất một cánh tay, chuyện này có chút đáng sợ.
“Ầm ầm!”
Trên bầu trời, lôi hải màu đen phát ra vụ nổ lớn, tia chớp đỏ ngòm phá ngang bầu trời, Lịch Trầm Thiên thét gào một tiếng giống như một ác linh nhảy ra từ địa phủ, mái tóc đằng sau rối tung, cơ thể khô quắt, ngay cả huyết dịch cũng ngưng đọng.
“Ngươi đánh trọng thương huynh trưởng ta, ta diệt tộc ngươi!” Âm thanh phát thề mơ hồ không rõ của Lịch Trầm Thiên truyền ra từ trong tiếng sấm, đồng tử gã ta mang theo huyết quang, lệ khí ngợp trời.
Từ khi gã ta bái nhập vào nhất hệ của Võ Phong Tử, từ trước đến giờ đều là gã ta sát phạt kẻ khác, nhìn xem những thăng trầm li hợp của bọn chúng, bản thân gã chỉ giống như một kẻ đứng quan sát hết thảy.
Mà lúc này, bản thân gã ta gần như lại được cảm nhận cảm giác của hồng trần một lần nữa, vẫn chưa đi đến bước đủ siêu nhiên, làm sao có người dám giết huynh trưởng của gã?
Hiện tại Lịch Trầm Thiên gã được người ta e sợ chẳng qua cũng chỉ dựa vào vinh quang vô thượng của nhất mạch Võ Phong Tử.
“Bản thân ta cũng là tối cường, ta muốn giết Đại Thánh!” Gã ta ngửa mặt lên trời gào thét, huyết quang nở rộ, ánh sáng chói mắt lập tức bao trùm cả cơ thể, phát ra huyết thệ.
Đương nhiên, những lời này cũng chỉ mình bản thân gã ra nghe được, nếu như để Sở Phong nghe thấy, chắc chắn sẽ không ngại lên đây tìm gã ta trò chuyện một chút về chuyện làm sao độ kiếp được hết nửa đường còn lại, phải chăng nên kết thúc ở đây.
Mặc dù sẽ bị nhân vật cấp cao của Thiêm Châu cản lại, nhưng dựa vào tính tình của Sở Phong, tuyệt đối sẽ không để mặc cho kẻ nào dám đe dọa hắn, mặc cho tương đối oán độc, lúc này Lịch Trầm Thiên vẫn nhanh chóng bình tĩnh lại.
Lịch Trầm Khôn cũng không phải không mạnh, gã tự đánh giá bản thân cũng là người siêu việt trong số cường giả cùng cấp độ,nhưng lúc nãy khi hai người va chạm kịch liệt mấy trăm lần, hai bên đều sử dụng các loại chiêu thức lấy mạng, nhưng cuối cùng vẫn là gã rơi vào tình thế bất lợi, còn bị Tào Đức bẻ đứt một cánh tay.
Quá trình hai người giao thủ quá hung hiểm, tuy rằng rất ngắn ngủi, thế nhưng quang mang năng lượng lại vô cùng chói mắt, không ngừng phát sinh nổ lớn, đó là do sự va chạm kịch liệt tạo thành, là bởi bọn họ đều sử dụng thủ đoạn mạnh nhất.
Chỉ cần người nào có chút sơ suất, chắc chắn sẽ rơi vào trong tử cảnh, vạn kiếp bất phục.
Nhưng không biết tại sao, cuối cùng vẫn là Lịch Từ Khôn gã chậm một nhịp, cho nên mới bị Tào Đức kéo mất một cánh tay, nếu lại chậm một bước nữa, có lẽ nửa cơ thể gã lúc này cũng nát vụn.
“Phượng Hoàng Khấp Huyết, Phần Vũ Luyện Thân (1)!”
(1)Phượng Hoàng Khấp Huyết, Phần Vũ Luyện Thân: phượng hoàng rơi huyết lệ, đốt cánh để luyện thân.
Trầm Lịch Không đang gầm nhẹ, trên thực tế, từ sau khi thất bại, gã mới bắt đầu làm như vậy, mà hiện tại chẳng qua là tiến hành một nghi thức cuối cùng.
Gã muốn chữa lành cơ thể, gã không phục, không cam tâm bị thua một thiếu niên như thế, gã muốn bóp chết Tào Đức, nợ máu phải đòi bằng máu.
Bên ngoài cơ thể Lịch Trầm Khôn, huyết vũ lấp lánh vây quanh hắn, sau đó xoay tròn, cực kỳ quỷ dị, sau đó liền xuất hiện âm thanh thanh hùng vĩ giống như trời long đất lở!
Huyết vũ xoay tròn, mỗi một giọt đều đỏ tươi óng ánh, hình thành phong bạo, cuối cùng bên trong mắt phong bạo kia liền phát ra tiếng chim phượng, có sinh vật nào đó đang niết bàn.
Có thể thấy được, tất cả những huyết trâu đỏ tươi lấp lánh đều đang kéo dài, hóa thành hình dạng của một phượng hoàng linh vũ, sau đó cháy rực lên, nhảy múa xung quanh cơ thể Lịch Trầm Khôn.