Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Đất đá lập tức xuyên qua mây, khói bụi ngập trời.
Sở Phong cũng giết đi ra, thở dốc kịch liệt, trong quá trình vận chuyển Hô Hấp Pháp, ngoài cơ thể hắn bỗng cuộn lên từng đoàn sương trắng, sau đó lưng hắn cong lên, một con hung thú hình người vụt một tiếng đã lao ra, giết thẳng về phía Lịch Trầm Thiên.
Bởi vì hắn biết, đối phương hóa thành bảy Đại Thánh, trạng thái này cũng không thể kéo dài.
Trong tiếng vang leng keeng, thân thể Lịch Trầm Thiên được bao trùm một tầng áo giáp màu đen, đem bản thân mình bảo vệ đến kỳ càng, cũng không tiếp tục hiện lên bảy vị Đại Thánh.
Sở Phong ngày càng vững tin, sau lần bộc phát cực điểm, Lịch Trầm Thiên quả nhiên có nhược điểm, cho nên lúc này mới phòng ngự cho chính mình.
Ầm!
Hai người va chạm với nhau giống như trăm vạn núi lửa đang bùng nổ, quá kinh khủng, năng lượng vọt đến tận trời cao tàn phá bừa bãi mảnh chiến trường này, các loại đất đá giống như sóng lớn cuộn lên.
Ầm ầm!
Nhưng rất nhanh hai người đã tách ra, mỗi người đều đứng trên một vùng đất khói bụi ngập tràn.
Sương mù tán đi, nơi đầu vai của Sở Phong liền xuất hiện một miệng vết thương đáng sợ, máu chảy như suối, rõ ràng là vết đao chém, bị bổ nghiêng một cái.
Ngoài ra, trên ngực trái của hắn cũng có một cái động máu, máu tươi đầm đìa cong mang theo kim quang nhàn nhạt, suýt chút nữa đã bị đâm xuyên, đó chính là công kích của trường mâu.
Tào Đức Tào Đại Thánh bị thương, chuyện này khiến toàn bộ chiến trường đều an tĩnh, mọi người hoàn toàn kinh dị.
Tào Đức rất mạnh, điều này người nào cũng rõ như ban ngày, có thể bắt sống tất cả cao thủ cấp hạt giống trong lĩnh vực Thánh giả, vậy mà lúc này nửa cơ thể đều đẫm máu, có thể thấy được chiến đấu ban nãy kịch liệt đến nhường nào.
Cũng đủ để chứng minh sự cường đại của đối thủ.
Ai cũng biết, vết thương trên người hắn là do bảy vị Đại Thánh cùng nhau công kích đã sớm lưu lại, binh khí của từng vị Đại Thánh kia đều hung hăng nhằm vào Tào Đức, khiến hắn bị thương.
Đây là lần đầu tiên Sở Phong chịu thương tích nặng đến vậy trong chiến đấu với đối thủ cùng cấp bậc, hai miệng vết thương này đều rất đáng sợ.
Hắn vận chuyển Hô Hấp Pháp, khiến lỗ chân lông toàn thân đều thả lỏng, bất luận là tinh thân hay là tế bào toàn thân, tất cả đều đang hô hấp, khiến sức sống cả người dâng lên.
Ngoài ra, Hô Hấp Pháp của hắn cũng rất đa dạng, chốc chốc lại giống như lôi đình nổ vang, thần lôi trong cơ thể tẩy luyện lục phủ ngũ tạng cùng gân cốt, chốc chốc lại giống như lâm vào mộng cảnh, tinh thần giống như thoát ly khỏi cơ thể.
Giống thật mà không phải thật, có chút giống Lôi Đình Hô Hấp Pháp của Phật Tộc, cũng có chút giống với Đại Mộng Hô Hấp Pháp của Mộng Cổ Đạo, sau đó lại chuyển thành giống như Chí Cao Hô Hấp Pháp của Đạo Tộc.
Thời gian không lâu, vết thương trên cơ thể Sở Phong đều khép lại hơn nửa, máu cũng không chảy nữa.
Về phần màu sắc của máu, hắn cũng không quan tâm nữa, trên chiến trường đều là huyết dịch màu vàng, huyết dịch màu đen, huyết dịch màu bạc,... cực kỳ nhiều loại, cho nên cũng chẳng có người nào quá để ý đến máu của hắn.
Trong biển tiến hóa giả rộng lớn, sinh linh huyết thống gì mà chẳng có, các loại thiên tài hỗn huyết cũng không ít.
“Vậy mà Tào Đức lại bị thương, chuyện này... quá đáng sợ rồi a, nhất mạch Võ Phong Tử khủng bố như vậy sao?!”
Có người thấp giọng nói, cảm thấy khiếp sợ cực kỳ.
Sự lợi hại của Tào Đức bọn họ đã sớm lĩnh giáo qua, nhưng Lịch Trầm Thiên mới xuất thế này không ngờ cũng dọa người như vậy.
Khi nghĩ đến nguồn gốc của gã ta, điên cuồng thời tiền sử trong lĩnh vực tiến hóa, một số nhân vật thế hệ trước như Thiên Tôn đều trầm mặc không nói, cảm thấy cực kỳ bất lực, giống như có một tòa đại sơn thời tiền sử trấn áp trên linh hồn.
Tiến hóa giả của tây bộ Hạ Châu và nam bộ Thiêm Châu cũng đang chấn động không thôi, ai nấy đều kinh hỉ cực độ, bởi vì bọn họ đang mong chờ Lịch Trầm Thiên đánh tan Tào Đức, cảm thấy cực kỳ vui vẻ khi trông thấy Tào Đức thảm bại.
Lúc này, Sở Phong vừa vận chuyển Hô Hấp Pháp vừa nhìn chằm chằm về phía Lịch Trầm Thiên, chớp cũng không chớp mắt, bởi vì hắn đã nhìn ra nhược điểm của đối phương.
Vận dụng Thất Tử Thân để hiển hóa ra bảy vị Đại Thánh không khác gì so với bản thể, sự tiêu hao quả thực rất lớn.
Ngay trước đây không lâu, khi hắn đang truy kích, đối phương thở dốc kịch liệt, thân thể hư nhược, bị hắn đánh trúng một chưởng, gần như đã xuyên qua cơ thể, nhưng thời khắc mấu chốt, Lịch Trầm Thiêm miễn cưỡng vực dậy tinh khí thần, khôi phục lại trạng thái đỉnh phong, lấy cứng chọi cứng với hắn, sau đó mới tách ra.
Sở Phong theo dõi gã ta, tin chắc kỳ suy yếu của đối phương vẫn chưa qua đi, chẳng qua thì đang miễng cưỡng nâng một hơi, miễn cưỡng duy trì trạng thái ở trong lĩnh vực đỉnh phong, mà Sở Phong hắn thì lúc nào cũng có thể chuẩn bị xông qua gây khó dễ!
Hắn tin tưởng, đối phương thi triển Thất Tử Thân, thời gian xuất động bảy vị Đại Thánh tấn công giết hắn càng dài, vậy thì thời gian suy yếu tương ứng ít nhất cũng tương đương với thời gian sử dụng kia.
Hiện tại, đối phương đang cực kỳ đề phòng, không để bản thân rơi xuống thế yếu, nhưng đây cũng không phải kế lâu dài.
Thế gian này coi trọng sự cân bằng, Lịch Trầm Thiên nghịch thiên là dựa vào lực lượng của Thất Tử Thân, gã ta tất nhiên cũng phải thừa nhận hậu quả đáng sợ ấy.
Tất cả mọi người đều cho rằng Sở Phong đang chịu thiệt lớn, hai người hiện tại giằng co, Lịch Trầm Thiên vẫn chiếm ưu thế tuyệt đối, nhưng trong nháy mắt, tình hình trên chiến trường liền xảy ra kịch biến.
Áo giáp tỏa ra ô quang đen nhánh trên người Lịch Trầm Thiên lập tức răng rắc nứt vỡ, mảng giáp trước ngực gã ta vỡ vụn, trên ngực có một chưởng ấn đáng sợ, máu chảy ướt đẫm.
Gã ta cũng không phải là không có việc gì, cũng bị thương như vậy.
Trong quá trình trở lại Thất Tử Thân vừa nãy, khi gã ta xông xuống đất đã bị Sở Phong truy kích, khi ấy từng lâm vào trạng thái suy yếu, bị Sở Phong đánh trúng một chưởng!
Ban đầu gã ta còn cố ý kéo căng cơ thể, để mọi người không phát hiện ra chân tướng gã đã bị thương, hiện tại áo giáp lại nứt vỡ, tất cả mọi người không khỏi hít ngược một ngụm khí lạnh.
Lưỡng bại câu thương? Lịch Trầm Thiên cũng bị thương nặng!
“Không để thời gian suy yếu xuất hiện, gắng gượng chống đỡ, ta xem ngươi có thể kiên trì đến khi nào!” Sở Phong lên tiếng, từng bước đi về phía trước, giống như một đại ma thần mang theo Thánh vực rực rỡ mà đáng sợ, năng lượng bao phủ cả một vùng đất nhỏ.
Theo bước chân của hắn, vùng thiên địa này đều giống như có mạch đập cộng hưởng, Sở Phong giống như vị chúa tể của lĩnh vực này, khủng bố vô biên.