Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Lịch Trầm Thiên đang cười, lộ ra hàm răng trắng như tuyết, hai mắt tràn ngập quang mang đầy dã tính, vẻ lãnh khốc không gì sánh được, cũng cực kỳ vô tính, lại càng có chút bạo ngược.
“Tào Đức, ngươi không hiểu, suy nhược và đỉnh phong đối với ta cũng không có gì khác biệt quá lớn, giống như hư và thực, sống và chết mà thôi, có thể xoay chuyển lẫn nhau, như vậy đã đủ giết chết ngươi rồi!”
Lịch Trầm Thiên lạnh lùng lên tiếng, sát ý tỏa ra vô biên khiến bốn phía cát bay đá nhảy, gió lạnh rít gào, thân thể của gã phóng ra một mảnh Thánh vực màu đen.
“Tào Đức, trận chiến lần này chính là thu lấy mạng tiện của ngươi, huyết tế trước mộ phần của huynh trưởng ta!” Gã ta lại quát lớn, cơ thể cũng đồng thời hành động, chủ động tiến lên quyết chiến.
“Người đã từng nói với ta như vậy, cỏ trên mộ lúc này đã cao cả ba thước! Ta cũng nên tiễn ngươi lên đường thôi, để ngươi đi đoàn viên với huynh trưởng của mình!” Sở Phong khẽ quát, sau đó liền giết đến!
Lịch Trầm Thiên vọt lên, giống như cá vượt cửu tiêu, những vảy giáp kim loại màu đen chi chít đang phát sáng, bắn ra vô số đạo sáng.
Khí tức của gã ta trở nên càng mạnh, mang theo Thánh vực hắc ám giống như một vùng trời sụp đổ, phát ra tiếng nổ vang dội, mảnh vỡ trật tự bay loạn, xích thần quy tắc đan xen, cảnh tượng vô cùng khủng bố.
Một tiếng ầm vang lên, gã ta lăng không xuất kích, ánh sáng chói chói mắt xẹt qua cả mảnh chiến trường, giống như có một thanh Ma Đao sắp chém ngang hư không.
Đây là một chưởng bên phải của Lịch Trầm Thiên, năng lượng sôi trào mãnh liệt, chém về phía đầu não của Sở Phong, mà tay trái của gã ta cũng không nhàn rỗi, lập tức làm quyền ấn, giữa bàn tay hình thành hình thể của một chân long bảy đầu, chân long gào thét ngâm vang tận trời, đánh thẳng về phía Sở Phong.
Mà hai chân của gã ta cũng đang lăng không đạp đến, muốn công kích đối thủ, ô quang tăng vọt, khiến cho cả mảnh đất này đều cảm nhận được một loại áp lực, không khỏi run rẩy kịch liệt.
Sở Phong hừ lạnh, hắn cũng tương tự Lịch Trầm Thiên, kim quang quanh người tăng vọt, Thánh vực hoàng kim cũng che phủ toàn thân, trong nháy mắt đã xông lên phía trước, giống như một mảnh thần hải sôi trào, nhấc lên sóng lớn ngợp trời, quét sạch trên trời dưới đất.
Ầm ầm!
Ầm ầm!
Hai tay Sở Phong vạch ra quỹ tích xuất đạo, mảnh vỡ quy tắc hiển hiện, óng ánh mà rực rỡ, giống như những nụ hoa sáng rực đang nở rộ, sau đó bạo phát ra lực lượng kinh người.
Hắn đối cứng với Lịch Trầm Thiên, hai tay phát sáng, đó liền vận dụng Thần Túc Thông, lòng bàn chân nổi lên quang mang, khiến tốc độ của hắn nhanh như tia chớp.
Giữa không trung, hai người mạnh mẽ đụng vào nhau, quyền ấn, chưởng đao, hai chân, thậm chí cả ánh mắt cũng đều là vũ khí giết người.
Lỗ chân lông toàn thân của bọn hắn đều đang phun trào năng lượng, ánh sáng chói mắt, hai người giao thủ giống như một vầng thái dương vàng kim và một vầng hắc nhật đang đụng vào nhau!
Hư không nổ vang, đại địa run rẩy, kim quang và ô quang tàn phá bừa bãi bao phủ cả nơi này, đá vỡ đất lở.
Trong lúc nhất thời, hai người đang giao thủ bị ánh sáng chói lóa bao phủ, tốc độ của hai người nhanh như chớp, đây không chỉ là giao đấu giữa quyền ấn và bí thuật, mà còn là hai Thánh Vực va chạm kịch liệt.
Một hồi là hắc ám cắn nuốt kim quang, một hồi lại là Thánh Vực hoàng kim che phủ hắc ám, tranh phong kịch liệt, giống như tinh hà rung chuyển.
Đến cuối cùng, rất nhiều người đều nhìn đến ngẩn người, trong lúc mơ hồ, dải đất trước mặt mọi người giống như biển ngân hà trút xuống, ở đó mà xoay tròn, sau đó xảy ra nổ lớn.
Tốc độ của bọn hắn quá nhanh, không biết đã xuất thủ bao nhiêu lần, liên tiếp va chạm, âm thanh ầm ầm nhức óc, kiếm khí, đao quang, quyền quang gào thét, chém giết kịch liệt đến độ gần như xé rách cả thiên địa.
Ầm!
Cuối cùng hai người đều bay ngược ra ngoài, cơ thể lung lay ngã trên nền đất, cả người đều nhuốm máu, ai nấy cũng bị thương.
Sở Phong kinh ngạc, lau máu trên khóe miệng, không ngờ lại gặp được một kẻ khó nhằn như vậy, siêu việt hơn tất cả những sinh linh cùng cấp mà hắn từng đối phó, khiến hắn cảm thấy cực kỳ khó giải quyết.
Trong khi chém giết kịch liệt, bên ngực phải của hắn lại hứng thêm một chưởng đao, chiến y bị xé rách, cắt xuống huyết nhục, xương cốt đều lộ ra, máu chảy ròng ròng.
Nếu không có Thánh Vực bảo vệ, không có cơ thể Đại Thánh, đổi thành những Thánh giả khác thì đã trực tiếp bị chặt làm hai mảnh, cơ thể lập tức sụp đổ, thần hình câu diệt.
Mà Lịch Trầm Thiên đang đối diện hắn cũng không thoải mái là bao, cơ thể lung lay sắp đổ, hai chân không vững, ngực của gã ta lõm vào, bị nện thành một vết lõm trên da thịt, kia là do chịu một quyền của Sở Phong, nửa người đều là máu.
Một quyền kia đánh trúng tim của Lịch Trầm Thiên, khiến gã ta rất khó chịu, cơ thể gần như từng sụp đổ run rẩy trong nháy mắt.
Ngoài ra, đầu vai của gã ta cũng chịu nhất chỉ của Sở Phong, nơi đó xuất hiện một cái lỗ máu, gần như là xuyên thấu qua người, ô quang và máu tươi chảy ra không ngừng.
Ngoài chiến trường truyền đến một mảnh ồn ào, bất luận là tiến hóa giả của Ung Châu hay Hạ Châu và Thiêm Châu, ai nấy đều rất khẩn trương, cực kỳ để ý đến kết quả của trận chiến lần này.
Về phần một vài cố nhân đến từ tiểu âm gian, mỹ nhân tóc bạc xinh đẹp Ánh Hiểu Hiểu, thiếu niên mãng ngưu,... ai nấy đều lộ ra thần sắc lo lắng, sợ Sở Phong sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
“Mở to mắt nhìn kỹ, cái gì mà Lịch Trầm Thiên, cái gì mà truyền nhân của Võ Phong Tử, quan tâm cái quỷ, quá mức phách lối, có cơ hội liền giết chết cho ta!”
Chu Hi có chút bá đạo, cô âm thầm nghiến răng, phân phó mấy vị lão giả bên cạnh như vậy.
Sau đó cô lại bổ sung thêm: “Cẩn thận nhìn kỹ, nếu như đối phương có ám chiêu gì, đặc biệt là cường giả của Thiêm Châu, phòng chừng bọn chúng giở trò, tất cả đều coi chừng cho kỹ, một khi xảy ra chuyện gì liền quét sạch bọn chúng, giết không tha!”
…
“Kỳ suy yếu đến rồi?!”
Trên chiến trường, sắc mặt Sở Phong lộ ra vẻ khác thường, cả người hóa thành một đạo lưu quang bay vọt đến, dưới hai bàn chân phát ra quang hóa chói mắt, nhanh chóng thôi động năng lượng, đẩy tốc độ của chính mình lên gấp mấy lần.
Năng lượng nổ tung!
Mặt trời hình người bay ngang bầu trời!
Lúc này tốc độ và khí tức năng lượng của Sở Phong vô cùng khủng bố, giống như một vầng thái dương xẹt qua bầu trời, bạo phát ra ánh sáng khiếp người, chiếu sáng cả hư không.
Sở Phong dùng toàn lực đối phó, muốn giết chết Lịch Trầm Thiên, muốn nhân cơ hội gã ta đang ở kỳ suy yếu để hạ sát thủ.