Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Sinh tử hỗ chuyển, quang ám hỗ nghịch, hư thực luân hồi!”
Thanh âm lạnh lùng của Lịch Trầm Thiên truyền đến, trong thời khắc này, Thánh Vực hắc ám bên ngoài cơ thể gã ta liền bạo phát, trở nên chói mắt cực kỳ, xán lạn mà thần thánh.
Khí tức suy yếu của gã ta lại biến mất lần nữa, cả người triệt để biến cường, cái gọi là kỳ suy yếu triệt để kết thúc, lúc này gã đang sử dụng bí pháp đặc thù.
“Hửm?!”
Cũng trong lúc ấy, ngay cả Thần Vương và Thiên Tôn bên ngoài chiến trường đều lộ ra kinh sợ, ý thức được Lịch Trầm Thiên xác thật đã vượt qua kỳ suy yếu, không, phải nói là bù đắp cho sự suy yếu, triệt để vượt qua.
Trong nháy mắt ấy, mọi người đều nghĩ đến thứ này chính là bí thuật mà Võ Phong Tử đã khai sáng, bù đắp khuyết thiếu cho việc một thân hóa thành bảy Đại Thánh!
Nếu đúng là như vậy, chẳng phải chính là vô địch thiên hạ hay sao? Một người trong chớp mắt đã có được bảy đạo chân thân, cùng nhau trấn áp đối thủ, người nào có thể địch lại?
Ầm ầm!
Hai người lại giao thủ lần nữa, giống như hai con chân long đang quay cuồng trong màn mây, lại giống như hai Bất Tử Điểu đang chiến đấu oanh liệt, không ngừng chém giết sinh tử trong hư không.
Một âm thanh sấm sét chói tai nổ ra, Sở Phong gần như đã đề cao Thiểm Điện Quyền lên đến cực điểm, hỗn hợp với quyền ấn chung cực mà đánh ra, một đòn kinh thế giáng xuống.
Bịch một tiếng, bên trong thiểm điện có vô số ngân xà đang múa loạn, hư không bị chấn động đến nổ vang, Lịch Trầm Thiên chịu phải công kích trùng trùng, áp giáp trên người trực tiếp vỡ vụn.
Mảnh vỡ kim loại văn ra tứ phía, nở ra quang hoa ở giữa không trung, giống như một vùng tinh hà giải thể, rơi qua mảnh đất này.
“Tào Đức, ngươi tìm chết!”
Trên cơ thể Lịch Trầm Thiên lại xuất hiện một quyền ấn, nơi ngực bị lõm vào một cái động, khiến sau lưng gã cũng bị lồi ra, thế nhưng vẫn chưa đánh xuyên qua cơ thể, là go gã ta cứng rắn nhẫn vào.
Trong khi gầm nhẹ, xung quanh cơ thể gã ta lại vang lên tiếng leng keng không ngớt, một mảnh trường mâu kim loại xuất hiện, ước chừng mấy chục cái, bao vây lấy trung tâm là gã, giống như là Phượng Hoàng đang triển khai linh vũ!
Vụt vụt vụt!
Một mổ trường mâu thần kim đều phát sáng, lưỡi mâu sắc bén sáng lóa, tất cả đều nhắm vào chỗ Sở Phong.
“Giết!”
Tất cả trường mâu nọ đều có linh tính, giống như những con rắn vàng đang du động, lại giống như sấm sét bắn đến, theo hướng tấn công phi thẳng của Lịch Trầm Thiên mà phóng đi, thần uy siêu việt.
Ầm một tiếng vang dội, cái này không giống như lưỡi mâu, mà càng giống như một mảnh ma sơn cổ xưa đang trấn áp qua đây, khí tức quá hùng vĩ, áp chế đến nỗi hư không đều muốn sụp đổ.
Tất cả lưỡi mâu đều bắn ra thần quang, những ánh sáng ấy chính là trật tự thần liên đang đan xen trong hư không, giảo sát Tào Đức!
Ánh sáng cuồn cuộn, lưỡi mâu gần như muốn xé nổ hư không, sắp bị đâm xuyên.
Sở Phong nghiêm nghị hẳn lên, cơ thể nhanh chóng lướt ngang, sau đó lại xông lên trên, thế nhưng tốc độ của Lịch Trầm Thiên cũng nhanh không kém, gã ta giống như con giòi trong xương, mạnh mẽ khóa chặt hắn.
Mấy chục thanh trường mâu kia đều là màu đen, năng lượng chí cường chấn động hư không, phát ra tiếng sấm sét vang dội, bạo phát ra ánh sáng giống như tiên kiếm chém ngang, lực sát thương rất lớn.
Có thể thấy được, trong quá trình tránh né của Sở Phong, những lưỡi mâu bay qua kia đều mang theo ánh sáng chói mắt, khiến đất đá có địa hình cao ở chiến trường sau lưng hắn đều bị âm xuyên, không ngừng nổ tung, hình ảnh tương đối khủng bố.
Càng có một số người kêu thảm, bọn họ muốn nhìn ra bí mật của Đại Thánh, muốn đặt chân vào lĩnh vực kia, nhưng khoảng cách mà bọn họ chọn dừng chân lại quá gần, không thoát khỏi bị ảnh hưởng.
Trong nháy mắt, rất nhiều người đều ngửa đầu lên trời thét dài, sau đó ngã xuống đất, mặc cho đã lấy Thánh khí ra ngăn cản, thấy bí bảo phòng ngự để chặn lại, thế nhưng đều bị lưỡi mâu phát ra quang hoa chói mắt nọ đâm xuyên.
Không ngừng có Thánh khí bị nổ tung, ánh sáng của những lưỡi mâu kia phát ra đều là trật tự thần liên, có thể giết bỏ một số vật trở ngại.
Không ít áo giáp đều vỡ vụn, một số Thánh giả run rẩy lùi lại, trên cơ thể xuất hiện một cái động máu đáng sợ, suýt chút nữa đã chết trên chiến trường, không khỏi hốt hoảng rời đi.
Ầm!
Trong chiến trường, ấn đường Sở Phong phát sáng, một mảnh gợn sóng màu vàng xuất hiện, sau đó ngưng tụ thành một bức tường trước mặt hắn, chặn lại tất cả lưỡi mâu đang phi đến.
Hắn vận dụng Thất Bảo Diệu Thuật, loại tuyệt học này vừa sử dụng, cảnh tượng rất nhiên vô cùng khiếp người, hắn lấy năng lượng thuộc tính thổ để ngưng tụ thành một bức tường chắn, giam cầm tất cả lưỡi mâu vào trong.
Sau đó liền lập tức huy quyền, sử dụng năng lượng thuộc tính âm, bóng tối bao trùm phía trước, cả người hắn đều ngập tràn âm khí xung thiên, giống như một lỗ đen vũ trụ.
Giờ khắc này, hắn giống như đổi chỗ với Lịch Trầm Thiên, thần quang hoàng kim trên người hắn đã biến mất, cả người được bóng tối che phủ, đang phóng thích năng lượng thuộc tính của Thất Bảo Diệu Thuật.
Mà Lịch Trầm Thiên lúc này lại vô cùng rực rỡ, cực kỳ lộng lẫy.
Ầm ầm!
Hắc ám vô tận nuốt chửng chiến trường, đem Lịch Trầm Thiên nuốt vào trong.
Tất cả trường mâu bị năng lượng thuộc tính thổ giam cầm đều bị ăn mòn, sau đó gãy đoạn.
Theo sự huy quyền của Sở Phong, mấy chục thanh trường mâu bằng kim loại đều nổ tung.
Sau đó hắn tung một quyền về phía trước, muốn xử lý Lịch Trầm Thiên.
Rõ ràng, cho dù có sử dụng Thất Bảo Diệu Thuật cũng không được, hơn nữa lúc này hắn vẫn chưa hoàn toàn luyện thành, bởi vì hiện tại hắn mới chỉ có được hai loại vật chất trân quý của thiên địa.
Huống hồ đối thủ lại đến từ nhất hệ của Võ Phong Tử, tất nhiên cũng có diệu thuật, hơn nữa còn là những thiên chương tuyệt thế xếp trong mười thứ hạng đầu của dương gian!
Võ Phong Tử vẫn luôn tàn bạo, việc như rảnh rỗi liền tiêu diệt các gia tộc giáo phát chính là chuyện cơm bữa, kinh văn cứu cực và diệu thuật tuyệt thế phải nói là tha hồ thu dụng, từ trước đến nay chưa bao giờ thiếu những thiên chương cấm kỵ.
Quả nhiên, bản thân Lịch Trầm Thiên đang lên công tác chuẩn bị, gã ta muốn hạ tử thủ với Sở Phong, lúc này thật sự đã bạo phát toàn bộ, triển khai một loại bí thuật đáng sợ, quyết chiến với Sở Phong.
Một mảnh kim quang óng ánh phát ra, theo Lịch Trầm Thiên tụng kinh văn, trong không trung liền ngưng tụ thành một trang giấy, hiển hiện trong hư không, thứ này chính là kinh văn vô thượng!
Trong lúc nhất thời, trang giấy bị phóng đại, tốc độ to lên rất nhanh, khiến người ta có cảm giác giống như vượt qua hết thảy mọi tốc độ trên thế gian.