Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Huynh trưởng của ngươi cũng từng nói vậy với ta, nhưng gã chết rồi, trở thành đống đất nát dưới chân ta!”
Sở Phong nói xong đã xông thẳng về phía trước, giống như một khỏa sao băng xẹt qua thiên địa, vạch ra hào quang kinh người, chói mắt đến nỗi khiến rất nhiều người hai mắt đẫm lệ.
Khí thế của hắn cũng đặc biệt cường thịnh, quét ngang trên chiến trường!
Lệ Trầm Thiên còn hành động trước cả hắn, mạnh mẽ vọt lên, cả người tăng tốc, huyết khí và năng lượng đáng sợ của chính mình đều kết hợp cùng nhau, tạo thành khí thế giống như trời long đất lở, mặt đất dưới chân không ngừng lún xuống, nổ tung, khe nứt lớn màu đen lan về tứ phía!
Ầm!
Có thể thấy được, hai bóng người đang ẩn hiện trong chiến trường, va chạm kịch liệt giữa không trung, thiểm điện lóe lên vô số, âm thanh sấm sét nổ vang đến nhức óc, cát bay đá cuốn, cả mảnh chiến trường đều đang chấn động, không ngừng nứt vỡ.
Sức mạnh của hai người quá mức kinh người, giống như dòng dõi của ma thần hỗn độn, đánh nổ trời cao ở nơi này, khiến mặt đất bị công kích đến lún xuống, tung hoành thiên hạ.
Trong lòng Sở Phong chấn động, không ngờ sau khi đối phương mặc lên chiếc áo giáp rách nát cũ kỹ bằng xích kim, chiến lực lại đột ngột tăng vọt, mỗi một lần xuất kích đều là thế lớn lực trầm.
Lịch Trầm Thiên nói muốn giết chết Đại Thánh, xác thực không phải là nói bừa. Hiện tại dưới loại gia tăng tác dụng này, gã ta trở nên quá đáng sợ, có đại uy thế quét ngang chiến trường.
Trong lúc gã ta giơ tay nhấc chân, toàn thân đều tương hợp với thiên địa, giống như thiên nhân quy nhất, không gì không làm được, Thánh giả bị đánh chết thành từng mảnh, có thể nói là dễ dàng làm được.
Khi gã ta giao thủ với Sở Phong, diệu thuật nở rộ, năng lượng dâng trào, Thánh Vực nổ ầm, trong lúc nhất thời, trận chém giết kịch liệt không gì so sánh được.
Thật ra Lịch Trầm Thiên mới là người càng thêm kinh ngạc, rõ ràng gã ta đã mặc lên áo giáp đặc thù ẩn chứa ma tính đáng sợ của Võ Phong Tử, theo lý phải hướng đến trạng thái vô địch mới đúng, tại sao vẫn bị Tào Đức ngăn lại?
Gã ta cảm thấy Tào Đức này quả nhiên là sâu không lường được, vốn tưởng rằng đã đo được đến nền tảng căn cơ của hắn, kết quả hắn lại tiến thêm một khoảng lớn.
Hai mắt Lịch Trầm Thiên thâm thúy giống như hai lỗ đen, gã ta đối quyết cùng Sở Phong, lúc này thật sự đã sử dụng lực lượng cực hạn.
“Giết!”
Sở Phong quát lớn, một chiếc cối xay nhỏ màu xám ngưng tụ trong hai tay hắn, dung hợp làm một với huyết nhục của hắn, khiến hắn cảm thấy bản thân gần như có thể đánh vỡ thương khung, vấn đạo vĩnh hằng!
Song nắm đấm như chùm sáng cuồn cuộn, kim hà dâng lên, quang mang nở rộ, che mất cả thiên địa, quả thật muốn đè ép toàn bộ chiến trường!
Loại cảnh tượng này quá kinh hãi thế tục, khiến nhiều người đều nhìn đến trợn tròn hai mắt!
Trên người Lịch Trầm Thiên mặc áo giáp, bị đánh đến ầm ầm rung động, tia lửa văng tung tóe giống như kinh lôi và thiểm điện phụ thể, không ngừng bạo phát ra quang hoa chói mắt, năng lượng nổ tung.
Trong lòng gã ta hơi trầm xuống, nếu như hắn không có áo giáp này, phải chăng bản thân gã đã gặp nguy hiểm?!
Điều này khiến gã ta phẫn nộ, gã chính là truyền nhân của nhất hệ Võ Phong Tử, trên người gã ta chính là một phần tinh túy của chiếc áo giáp Võ Phong Tử đã mặc khi còn ở thời niên thiếu, vậy mà vẫn bị người ta chặn lại?
Hai người va chạm, quyền ấn đối nhau, thần thuật quét ngang thiên địa, hai chân va chạm, ngày càng kịch liệt.
Grao!
Theo âm thanh rống lớn của Lịch Trầm Thiên, hai mắt gã ta dâng lên thần quang, vừa ma tính vừa thần thánh, đây chính là một chỗ đặc biệt trong huyền công của nhất mạch Võ Phong Tử, có thể chuyển hóa.
Hư và thực, sinh và tử, đều có thể chuyển cho nhau, toàn thân gã ta phát ra năng lượng rực rỡ, bên cạnh cơ thể gã ta cũng xuất hiện ánh sáng vô tận, dưới chân hiện lên một mảnh chiến trường đẫm máu.
Đây là dị tượng, nhưng lại từ hư mà hóa thực, thật sự đã hiển hóa ra ngoài.
Lịch Trầm Thiên sử dụng huyền công, thực hư hỗ chuyển, sinh tử luân động, cảnh tượng khủng bố vô biên.
Mà dưới chân gã ta chính là chiến trường đổ máu, chư Thần phơi thây, các loại thần binh lợi khí nhiều vô số kể, lúc này toàn bộ đều trôi nổi bay lên, phát ra ánh sáng xán lạn đến chói mắt.
Tất cả binh khí kia đều tiến về bên cạnh gã ta, trước sau trái phải đều là binh khí, mỗi một món đều sáng lóa đến chói mắt. Thần thánh vô biên, giống như lạc vào chiến trường của các vị thần.
“Giết!”
Lịch Trầm Thiên gào lớn, hai tay vung lên, cả trăm thanh thần kiếm vàng kim ẩn hiện trong chiến trường lập tức bắn ra kiếm quang kinh thiên, sau đó bay thẳng về chỗ Sở Phong.
Đều đã đến bước đường này, gã ta đang tái hiện một loại diệu thuật kinh thế, hóa hư thành thực, dùng máu của thần ma để triệu hoán ra chiến trường chân thực hiển hiện, từ đó thôi động cả trăm binh khí.
Kiếm khí khuấy động, tung hoành trùng sát!
Trong lúc nhất thời, kiếm khí huyễn hóa trở thành hàng vạn lưỡi kiếm, vô bờ vô bến, quang hoa đáng sợ đan xen tạo thành một biển sát khí giống như tinh hải rực rỡ, bao vây lấy Sở Phong ở trong.
Ầm ầm!
Máu Nhân Vương quanh người Sở Phong cuồn cuộn, Thánh Vực hoàng kim được gia trì, ngày một kiên cố bất hủ, lại thêm vào màn sương mù đang cuồn cuộn bốc lên trong hai tay hắn, giống như là hỗn độn tràn ngập, ngăn trở vô số thần kiếm nọ.
Xoẹt!
Khi những binh khí đủ để chém bay trăm Thánh kia bắn đến, nơi này trở nên chói mắt vô cùng, khắp nơi đều là kiếm khí, khắp nơi đều là ánh sáng màu vàng kim!
Chỉ có điều, một khắc sau cùng thì tất cả đều dừng lại, giống như bị đóng đinh giữa không trung, không thể động đậy.
Thánh Vực Nhân Vương của Sở Phong giam cầm hư không, trói buộc trăm binh khí, giống như lâm vào trong một khung cảnh yên tĩnh cùng cực, cả thế giới đều trở nên im lặng, rơi vào tĩnh lặng tuyệt đối!
Bốn phía, vô số người đều nghẹn họng nhìn trân trối.
Con ngươi Lịch Trầm Thiên cũng co rụt lại, sau đó lại tăng mạnh ánh sáng bạo phá, gã ta lao thẳng về phía Sở Phong mà chém giết!
Thế nhưng lúc này Sở Phong đã sớm hành động, quang mang toàn thân tăng vọt, bên cạnh Thánh Vực Nhân Vương xuất hiện một vài hoa văn, đều là phù hiệu vàng kim!
Hắn đã sớm khắc những phù hiệu thần bí kia vào lòng bàn tay, lại khắc sâu nó vào bên ngoài Thánh Vức, cho nên mới có thể có uy lực vô biên như thế, giờ khắc này chính thức bùng nổ!
Một tiếng nổ vang dội truyền ra, hàng trăm chuôi Thần Kiếm đều nổ tung, có cái bị bẻ gãy, có cái thì vỡ nát, hơn nữa còn có cái bị giải thể, hoàn toàn hóa thành bột mịn, bị hủy diệt sạch sẽ.