Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Sau này lại thanh toán với ngươi!” Quái long xoay người liền chạy, cậu ta cảm thấy cho dù mình có vạch trần Cơ Đại Đức, khi ấy chính mình cũng sẽ bị kéo vào, bị lây xui xẻo, mất nhiều hơn được.
Cậu ta cảm thấy sinh mạng của mình quý hơn Tào Đức gấp trăm lần.
Sở Phong gọi với: “Đừng sợ, sau này hai đại mỹ nhân chúng ta tụ họp, cùng nhau thăm dò bí cảnh, không để ngươi thiếu lợi ích đâu, hiện tại ngươi mà chạy, ta cam đoan sẽ hét lớn, gào ra căn cơ nguồn gốc của ngươi, đảm bảo hơn nửa Thiên Tôn ở nơi này đều sẽ tự tay truy nã ngươi, ngươi khẳng định trốn không thoát!”
Đương nhiên, đoạn hội thoại này đều là hai người dùng tinh thần ngưng tụ thành năng lượng, sau đó tiến hành truyền âm, không công khai ra ngoài.
“Ngươi...” Long Đại Vũ cực kỳ tức giận, thế mà lại uy hiếp ngược lại, cuối cùng cậu ta không nhịn được mà quát ầm lên: “Tứ Đại Mỹ Nhân cái gì, khiến da gà của bản tọa đều nổi lên rồi!”
Long Đại Vũ tự nhủ đây cũng là tự mình tìm lối thoát cho mình, tạm thời đúng là không dám đi, sợ Cơ Đại Đức cá chết lưới rách.
Sở Phong không dám thả quái long rời đi, nếu như quái long này bỏ chạy, chưa biết chừng sẽ lập tức tiết lộ thân phận của hắn, sẽ khiến hắn chết rất thảm.
Hiện tại hai người quả thật không khác gì hai con châu chấu trên cùng sợi dây thừng.
Long Đại Vũ không lên tiếng, nhưng cậu ta cũng đang suy nghĩ làm thế nào để đánh gục Tào Đức, ngụm uất khí này có đánh chết cậu ta cũng không thể nuốt trôi, trên lưng cõng một cái nồi vừa to vừa đen như thế, còn phải thỏa hiệp với người hại mình? Không có cửa đâu!
Nhưng mà, đúng lúc này Sở Phong lại lên tiếng với quần chúng: “Vị tiểu huynh đệ này, ta thấy ngươi gân cốt thanh kỳ, tuyệt đối chính là bất phàm, đi theo ta đi, dạy cho ngươi bí pháp trở thành Đại Thánh!”
Mợ nó! Long Đại Vũ muốn chửi um lên, ai nguyện ý đi cùng với ngươi, lại nói, ta nhờ ngươi dạy đạo Đại Thánh hay sao? Bổn long đây đã sống ba đời bốn đời, sớm đã đặt chân vào con đường mạnh nhất, ngày nay còn muốn nghịch thiên, ai thèm làm tiểu đệ của ngươi!
Thế nhưng rất nhiều người lại dùng ánh mắt như lửa nóng, tràn đầy khát vọng mà nhìn hắn, ghen tị hâm mộ đố kỵ hận, ánh mắt hừng hừng như thiêu đốt, hận không thể đá văng tên kia để thay vào.
Long Đại Vũ có chút choáng nặng, cậu ta có ý cự tuyệt, thế nhưng khi trông thấy bản thân so với ai cũng nhanh hơn, lúc này đã vọt đến bên người Tào Đức đầu tiên, nếu như lúc này xoay người bỏ đi, chắc chắn sẽ không hợp với lẽ thường.
Cuối cùng quái long đành phải đáp ứng, ở cạnh bên Sở Phong.
Cậu ta cũng đã nghĩ thông suốt rồi, muốn đi cùng một chỗ với Cơ Đại Đức, sau đó tiến vào bí cảnh, thu hoạch hết tất cả tạo hóa của tên này, cướp sạch của kẻ địch!
Cậu ta vô cùng tin tưởng, ngoại trừ sự cường đại của bản thân, cậu ta còn có cơ thể của kiếp trước, thời khắc mấu chốt có thể tế xuất để sử dụng, đảm bảo có thể trấn sát tất cả kẻ thù.
Thế nhưng Long Đại Vũ vẫn cảm thấy rất không thoải mái, bởi vì lúc này Sở Phong đang cười híp mắt vỗ vỗ vai cậu ta, gọi cậu ta là tiểu đệ!
Tiểu đệ?! Long Đại Vũ quả thật muốn điên rồi, bao nhiêu năm qua cũng chưa có người nào dám xưng hô như vậy với cậu ta, mặc dù đã không làm đại ca nhiều năm, nhưng cũng từng là bá chủ một phương, ngày hôm nay quả thật là ra cửa không xem hoàng lịch, xoay người liền gặp lệ quỷ!
Sở Phong cũng không thoải mái tẹo nào, sau khi thu được một thuộc hạ có hình thù cổ quái, tóc thì cọng trắng cọng đen, trên mặt lại có một vết bớt to đùng, trong lúc nhất thời, sách lược tiếp cận của những cường tộc khác đều thay đổi, những mỹ nhân trước kia đâu? Tất cả đều bị thay bằng những tiến hóa giả nam tính, hơn nữa lớn lên còn có hình dạng rất kỳ quái!
Đột nhiên Sở Phong trông thấy Lữ Bá Hổ, nhìn thấy ánh mắt nóng bỏng kia, bộ dáng kích động kia, trong lòng hắn không khỏi run lên, âm thầm dùng Hỏa Nhãn Kim Tinh để quan sát, sau đó suýt chút nữa đã buột miệng hô lớn.
Linh hồn của Lữ Bá Hổ chính là lão Lư của tiểu âm gian – Lữ Phi Dương!
“Tào huynh, ta là Lữ Bá Hổ a, quá ngưỡng mộ ngươi rồi, ta muốn đi theo cạnh ngươi!” Lão Lư hiện tại môi hồng răng trắng, thật sự trở thành một tài tử dòng dõi thư hương thế gia, trong tay vẫy vẫy quạt xếp, đáy mắt hiện lên vẻ nồng nhiệt hừng hực, ngay cả lệ nóng cũng sắp muốn chảy xuống.
Vẫn may là xung quanh có rất nhiều người, tất cả mọi người đều kích động giống nhau, cho nên không ai nhìn thấy sự khác biệt của Lữ Bá Hổ.
Trong lòng Sở Phong cũng dâng lên lửa nóng, hai mắt hơi chua, rất nhiều năm qua đi cuối cùng cũng gặp lại được một vị huynh đệ, được trùng phùng ở dương gian, hắn thật sự muốn hét lớn một tiếng, nhưng mà không thể, chỉ đành nhẫn nại.
Đồng thời hắn cũng cảm thấy không biết nói sao cho phải, lão Lư này ở con đường luân hồi chung cực đã lừa Đông Bắc Hổ chuyển sinh thành con lừa, kết quả chính mình lại xoay người đi làm tài tử, hơn nữa tên gọi lại đổi thành Lữ Bá Hổ, cũng thật khiến người ta choáng váng.
Nếu như Đông Đại Hổ ở chỗ này, khẳng định sẽ xông lên bóp chết lão Lư.
“Ùm bò...ò..., Tào Đức huynh đệ, để ta đi theo bên cạnh ngươi đi!” Ở một phía khác cũng truyền đến âm thanh của thiếu niên Mãng Ngưu.
Cơ thể Sở Phong run rẩy, kia là ai, thiếu niên đang cưỡi trên cổ của Thần Vương tộc Mãng Ngưu, cái đầu thô to đung đưa cặp sừng lớn, đeo kính đen... Đây chắc chắn chính là phiên bản thu nhỏ của Đại Hắc Ngưu!
Ánh mắt Sở Phong nóng lên, suýt chút nữa đã rơi lệ, đây tuyệt đối chính là Đại Hắc Ngưu, không ngờ lại gặp được hắn ta ở nơi này, cảm tạ trời cao đã để hắn có cơ hội gặp lại một số cố nhân.
Năm đó, lá bùa mà hắn đưa cho mọi người không trọn vẹn, cũng không còn cách nào, bởi vì lúc ấy chẳng có lá nào là hoàn chỉnh, hơn nữa lại là mọi người dùng chung, hắn vẫn luôn cảm thấy lo lắng, sợ rằng một số người có khả năng thức tỉnh sẽ không giữ được ký ức kiếp trước.
Giống như Đông Đại Hổ, rõ ràng ở bên cạnh Sở Phong rất lâu, thế nhưng cũng tốn khá nhiều thời gian mới có thể ngoài ý muốn lấy lại ký ức tiền kiếp.
Hiện tại xem ra Đại Hắc Ngưu và lão Lư là có cơ duyên khác, cho nên mới thức tỉnh!
Sở Phong cũng không tiếp tục nhìn bọn họ, bởi vì hắn không dám, hiện tại xác thật chưa phải thời điểm thích hợp.
Hắn rất nghiêm túc mà nói với mọi người: “Ta vừa mới truy sát Võ Phong Tử xong, có thể sẽ có đại họa giáng đầu, cho nên mọi người không cần tiếp cận ta quá, chúng ta đều là huynh đệ, không lâu sau nếu ta vẫn bình an vô sự liền có thể tái tụ họp!”