Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Đưa mắt khắp thiên hạ cũng chỉ có loại mãnh nhân như Lê Đà?
Người mà hắn đi mời có thể ngăn cản Võ Phong Tử sao? Có lẽ có thể!
Thế nhưng hắn cũng không dám chắc, bản thân sẽ mời được người nọ?
“Không thử thì làm sao biết được, nhất định phải để người kia xuất thế, nếu như có thể trấn nhiếp Võ Phong Tử, sau này...” Sở Phong suy nghĩ, nếu như lần này chống lại Võ Phong Tử, sau này hắn có thể quang minh chính đại hành tẩu trên dương gian, còn phải sợ giáo nào nữa sao?
Một khi thành công, cùng lắm là nhấc lên quan hệ với nhất mạch kia, trở thành môn đồ trên danh nghĩa của người đó, sau này còn ai dám động đến hắn, dám hạ tử thủ với hắn?
Kể cả hắn có trực tiếp bộc lộ thân phận của mình, hét to ta chính là kẻ buôn người Sở Phong đến từ tiểu âm gian, cũng không có người nào dám tùy tiện động đến hắn.
Cuối cùng, Tề Vanh Thiên Tôn cũng đi đến, đồ tôn của vị bá chủ Ung Châu cũng có mặt, ngoài ra còn có cả lão tổ của tộc Lục Nhĩ Mi Hầu cùng mấy người như Vũ Thượng Thiên Tôn.
Sở Phong rất thẳng thắn nói cho bọn họ biết, bản thân chỉ cần thời gian bốn tiếng đồng hồ liền có thể mời được trưởng bối trong sư môn xuất hiện, có thể ngăn cản Võ Phong Tử.
Vũ Thượng Thiên Tôn tất nhiên bảo vệ hắn, hi vọng hắn có thể thuận lợi thoát khỏi hiểm cảnh này, nhưng những người khác đều không tin, không cho rằng có bất kỳ đạo thống nào có thể cường thế như vậy.
Thần Vương Xích Phong cười nhạo một tiếng, nói: “Muốn chạy trốn? Cái cớ này cũng quá vụng về, ngươi cũng đừng nói là bản thân muốn đi mời Lê Đà đấy nhé? Ha hả, đáng tiếc y lại chết rồi!”
Côn Long, thần rồng ba đầu Vân Thác nghe vậy đều lộ ra sắc mặt khác thường, cũng bắt đầu cười nhạo, đương thời ai có thể ngăn cản Võ Phong Tử, ai có thể ra mặt vì Tào Đức, căn bản không có khả năng!
Tề Vanh Thiên Tôn lên tiếng, nói: “Tào Đức, sư môn của ngươi đến tột cùng là ở nơi nào, là đạo thống nào?”
“Ếch ngồi đáy giếng, mời ra một Lê Đà đã khiến các người kinh thiên động địa quỷ thần khiếp? Vậy nếu ta mời ra một cường giả có bối phận còn khủng bố hơn, há chẳng phải sẽ dọa cho các người vỡ gan hay sao?”
Sở Phong lên tiếng, sau đó lại tranh thủ thời gian giải thích, những lời hắn nói không nhắm vào Tề Vanh Thiên Tôn, mà là nói cho người khác nghe.
Hắn liếc nhìn tộc Cửu Đầu Điểu và Thập Nhị Dực Ngân Long, tất nhiên cũng nhìn thẳng vào Tề Vanh Thiên Tôn.
“Phét lác cái gì, ta nhịn ngươi rất lâu rồi, nếu như không thể mời ra được một tồn tại vô địch vang dội cổ kim, ta liền ăn người đó!”
Một thanh niên của tộc Cửu Đầu Điểu lên tiếng quát, hỏa khí xung thiên, rõ ràng không tin những lời của Sở Phong, gã ta cười lạnh liên tục, không ngừng trào phúng Sở Phong, cho rằng Đại Thánh hắn hiện tại cũng chỉ có thể mở miệng xuất cuồng ngôn, lừa gạt thiên hạ, kéo dài tính mạng vì chính mình.
Thần Vương Xích Phong cũng không ngăn cản vị đường đệ này của mình, ngược lại còn gật đầu phụ họa, nói: “Có một số người rất thích diễn kịch, thế nhưng hắn lại không biết sớm muộn gì cũng có thời khắc kéo màn, lớp ngụy trang bị lộ, hiện thực sẽ rất tàn khốc, chưa diễn xong kịch thì nhân sinh đã thay đổi, chết rất thảm.”
Sau đó y lại trực tiếp điểm danh, nói: “Tào Đức, ta nói chính là ngươi, ta biết ngươi có chút cơ duyên, lần này lại vì Dung Đạo Thảo nên mới trở thành Đại Thánh. Nhưng mà, ngươi muốn tạo ra một thân thế hiển hách đến lừa gạt chúng ta, uổng phí tâm cơ đi, ta sẽ chờ ngươi phủ phục dưới chân kẻ khác, giống như chó chết mà nằm xuống, ngươi khẳng định sẽ chết rất thảm!”
Sở Phong nghe vậy, ánh mắt lập tức trở nên lạnh lẽo, ác cảm trong lòng với tộc này lập tức dâng lên tột cùng, nhưng mà sau khi nghĩ lại, hắn lại không khỏi bật cười, nếu quả thật mời được người kia đến, tộc Cửu Đầu Điểu liền muốn ăn người kia?
Nếu là ngược lại còn tạm được, lão tổ của tộc Cửu Đầu Điểu đều sẽ bị người nọ gặm đến mất tay thiếu chân!
“Được, đây chính là lời các ngươi nói. Cho ta thời gian, không cần lâu như vậy nữa, chỉ cần hai tiếng đồng hồ là đủ, các ngươi đều đi cùng ta đi mời người đi!”
Sở Phong nói như vậy, hắn quyết định lùi một bước, rút ngắn lại thời gian, hơn nữa cũng đồng ý cho mọi người đi theo, để bọn họ biết sơn môn của hắn rốt cuộc nằm ở nơi nào!
Lúc này, rất nhiều người đều lộ ra sắc mặt khác thường, loại điều kiện này quả thật vô cùng có thành ý, hơn nữa Tào Đức cũng tuyệt đối không có cơ hội đào tẩu, đi cùng một vị Thiên Tôn, Tào đức còn có thể trốn được hay sao?!
Vũ Thượng Thiên Tôn tất nhiên trực tiếp vì hắn mà mở lời, hoàn toàn đứng về phía hắn, mà những nhân vật thuộc tầng lớp cấp cao còn lại cũng lộ ra dị sắc, Tào Đức tự tin đến như vậy, chẳng lẽ thật sự có căn cơ lớn như vậy?
Trong lúc nhất thời, bọn họ liền nghĩ đến mất sinh vật thần thoại của dương gian ở năm tháng tiền sử, xác thật có thể đánh bại Võ Phong Tử, thế nhưng trôi qua nhiều năm như thế, sớm đã nghe bọn họ chết ở trong danh sơn đại xuyên, không nên còn sống mới đúng.
Chẳng lẽ vẫn còn một lão sinh linh cấp thần thoại trong thần thoại vẫn kéo dài hơi tàn, không thở ra một hơi cuối cùng? Nếu là như vậy, quả thật rất đáng sợ!
Có lẽ sinh linh lão tổ này sẽ thật sự xuất sơn vì đệ tử quan môn của mình, chiến với Võ Phong Tử một trận.
Nếu thật sự như vậy, cục diện chắc chắn sẽ là trời long đất lở, đánh đến khi cổ thành hiển hiện, máu nhuộm thái dương, bao nhiêu đại kiếp từ cổ chí kim, thậm chí là cả tương lai đều sẽ vì chuyện này mà ẩn hiện ra vô số sợi đầu mối.
“Đi thôi, tại sao lại làm khó một người trẻ tuổi, chúng ta đều đi nhìn thử xem.” Lão Lục Nhĩ Mi Hầu lên tiếng, tuy rằng ông thiên về Tào Đức, nhưng cũng không dám tùy tiện nghịch chuyển đại thế, chỉ là thuận thời lên tiếng giúp đỡ.
Dùng chính lời nói của ông thì chính là, cho dù thời niên thiếu ông cũng từng bộc trực ngay thẳng, cũng đã từng nhiệt huyết như lửa, thế nhưng sống đến thời điểm này, tâm cũng đã hoàn toàn biến đen.
Nhũng sinh vật ở đẳng cấp của bọn ông, người không hung ác không thể nào sống đến một ngày này.
Ít nhất thì khi ngoảnh đầu nhìn lại, người cũng thời đại gần như đều chết hết, người còn sống đều là những kẻ tâm ngoan thủ lạt, mặc dù thưa thớt như phượng mao lân giác, thế nhưng đều đã trở thành Thiên Tôn.
Bọn ông chính là đạp lên vô số thi cốt mà huyết dịch của người cùng thế hệ để đi đến ngày hôm nay.