Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2629 - Chương 2630: Hãi Hùng Khiếp Vía (1)

Thánh Khư Chương 2630: Hãi hùng khiếp vía (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Một số người nhìn thấy hắn ung dung quá mức, thật sự muốn xách cổ áo hắn bức cung, đây rốt cuộc là tình huống như nào, mau nói rõ ràng!

Thật sự là... gặp quỷ!

Đặc biệt là Long Tộc và tộc Cửu Đầu Điểu, sắc mặt ai nấy đều âm trầm bất định, nội tâm có chút sợ hãi, Tào Đức này là đi ra từ danh sơn đệ nhất thiên hạ?

Bọn họ quả thật không tin, nếu như là thật, vậy thì cũng quá khủng bố.

Chưa từng nghe nói nơi này có một đạo thống, có người có thể tự do ra nhập nơi này, bên trong ngọn núi chính là tuyệt địa, đi vào chắc chắn phải chết không nghi ngờ, không còn cách nào sống sót.

Long Tộc cũng có chút sợ hãi, ánh mắt nhìn Sở Phong rõ ràng cũng không giống trước, nếu như thiếu niên này thật sự là một dã tu thì cũng thôi, nhưng nếu là truyền nhân của danh sơn đệ nhất thiên hạ, vậy quả thật sẽ dọa chết người.

“Tiểu hữu, những lời ngươi nói là thật?” Tề Vanh Thiên Tôn lên tiếng, hỏi thăm Sở Phong, thần sắc trên mặt cũng rất hòa ái.

Lúc này, Hạo Nguyên Thiên Tôn cũng trưng ra thần sắc nghiêm trọng, trầm mặc chờ đợi câu trả lời.

Toàn thân lông vàng của lão Lục Nhĩ Mi Hầu lập lòe, mặc dù cảm thụ rất khó tả, thế nhưng dáng vẻ lại trang nghiêm, thần sắc chờ đợi rất nghiêm túc, ông muốn nghe câu trả lời của Tào Đức.

Sở Phong gật đầu đáp lại, nói: “Tất nhiên là thật, một thân sở học của ta đều bắt nguồn từ nơi này.”

Vùng đất này liền vang lên âm thanh xì xào bàn tán, rất nhiều người đều cảm thấy kiêng kỵ, càng thêm khủng hoảng, người cùng đồng hành đến nơi này không tính là ít, mọi người quả thật khó mà tin nổi, bên trong danh sơn đệ nhất thiên hạ có môn phái ẩn thế không thể ước đoán?

Rất nhiều người không khỏi phóng mắt nhìn ra xa, trông về mười tám đoạn núi gãy thấp, nhưng thứ gì cũng không nhìn thấy.

Bọn họ rõ ràng, dưới chân núi này còn có càn khôn khác, bọn họ cũng từng nghe nói, nhưng nơi đó là vùng đất tuyệt địa, ai đi người đó chết.

Chẳng lẽ Tào Đức chính là sinh linh đi ra từ bên trong? Điều này chỉ nghe không đã cảm thấy có chút dọa người.

Tất nhiên, một số người không tin tưởng, ai có thể tồn tại trong mảnh tuyệt địa tử khí âm trầm như vậy? Căn bản là không có khả năng!

Quái long đi theo bên người Sở Phong, cậu ta cảm thấy một trăm hai mươi cái không vui, bởi vì bản chất của cậu ta chính là một lão yêu ma, biết rõ nơi này xảy ra chuyện gì, tên Cơ Đại Đức vô sỉ này làm sao có thể là môn đồ đi ra từ nơi này!

Còn có một số người khác cũng không tin, ví dụ như Xích Phong, lúc này đang quát lớn: “Nực cười, đây là nơi nào chứ, một tên dã tu như ngươi cũng có thể tự do ra vào? Ngươi đem chúng ta lừa gạt đến nơi này là có ý gì?!”

Sau đó, y nhanh chóng nhìn ra xung quanh, mà các đường huynh đường đệ khác trong tộc Cửu Đầu Điểu cũng cùng nhau tìm kiếm với y, xem xem nơi này phải chăng có trường vực truyền tống, hoặc là các loại như tế đàn.

“Mọi người cùng nhau tìm một chút, xem xem nơi này có đài thần từ hay không, đừng để hắn dựa vào cái này mà bỏ chạy!”

Bọn họ lo sợ Tào Đức lừa dối đám người đến nơi này để mượn đường đào tẩu.

Những tiến hóa giả của Long Tộc nghe vậy, sắc mặt ai nấy cũng biến đổi, nhanh chóng dò xét ở xung quanh, lại còn có người tiến lên ngăn lại đường của Tào Đức.

Sở Phong cười nhạt, nói: “Đừng phí sức làm gì, mấy vị Thiên Tôn đều ở đây, cho dù ta có thần thông quảng đại như nào thì cũng không có khả năng rời khỏi.”

Nói đến đây, trên mặt hắn bỗng xuất hiện một tia lãnh ý, cũng có mấy phần khinh thường, nói: “Bản thân các ngươi như thế nào, nhìn người khác cũng thành thế đó, ta tốt bụng mời mọi người đến gia môn, vậy mà mấy người lại nói xấu ta như vậy, thật sự không thể nói lý.”

“Được, ngươi nói nơi này là sơn môn của ngươi, ngươi cho chúng ta tiến vào xem xét!” Xích Phong cười lạnh, y thật sự không tin có người có thể sống sót mà tiến vào nơi này.

Trong lúc nhất thời, Xích Phong cảm thấy bình tĩnh hơn rất nhiều.

Sau khi mấy đường huynh đường đệ của y nghe thấy cũng suy nghĩ một chốc, sau đó tất cả đều thong dong.

Cũng có một số kẻ cười tươi như hoa, nhao nhao kêu lớn.

“Tào Đức Đại Thánh, mời!”

“Đại Thánh, mời tiến vào trong danh sơn đệ nhất, sau đó mời ra sư tôn của ngài, cũng để cho chúng ta chiêm ngưỡng, sau đó cúng bái một phen, ha hả!”

Sau khi nói ra những lời này, bọn họ không nhịn được mà cười phá lên, căn bản không thể tin tưởng có người nào có khả năng xây dựng sơn môn ở nơi này.

Lúc trước bọn họ còn rất khẩn trương, nhưng mà càng suy nghĩ lại càng cảm thấy Tào Đức hoàn toàn đang hư trương thanh thế, căn bản không có khả năng là người đi ra từ danh sơn đệ nhất thiên hạ.

“Đại Thánh, mời ngài đi trước, tiến vào danh sơn đệ nhất thiên hạ, chúng ta sẽ đưa tiễn cho ngài, ngày này hằng năm tranh thủ thời gian vì ngài đốt tiền giấy!”

Long Tộc cũng có người ồn ào lên tiếng, trên mặt tràn đầy khoái ý, muốn ép Sở Phong đi chịu chết!

“Nếu thật sự có thể mời được người ra, bất kể kẻ đó là ai, ta thề sẽ một miệng ăn sạch!”

Những lời này đến từ một lão giả của tộc Cửu Đầu Điểu, dáng vẻ rất khinh cuồng, đều không hề có bộ dáng ổn trọng, lỗ mãng hệt như người trẻ tuổi, bởi vì lão ta cảm thấy Tào Đức không đáng tin, cho nên cũng không sợ sẽ tạo ra hậu quả gì.

“Hàn môn đơn sơ, chớ có ghét bỏ, đều cùng ta tiến vào uống chén trà đi!”

Sở Phong nói rồi liền trực tiếp chui vào trong lòng đất.

“Đuổi theo ngăn lại hắn, đừng để hắn chạy thoát!” Có người của Long Tộc hô lớn, cái gì mà Thập Nhị Dực Ngân Long, thần rồng ba đầu Vân Thác, các loại rồng đều đồng loại truy kích.

Tộc Cửu Đầu Điểu còn có một số kẻ hóa thành bản thể, hai cánh giang rộng, gió lớn gào thét. Theo thông tin, những cường giả tuyệt đỉnh của tộc này có đôi cánh rộng đến nỗi, nháy mắt có thể bay xa mười tám ngàn dặm!

Một đám người đuổi theo vào dưới lòng đất.

Trên thực tế, mấy vị Thiên Tôn cũng đều đi vào, một đám người đều chìm xuống, muốn nhìn Tào Đức đến tột cùng là muốn như thế nào.

Dưới đất có một tầng màn sáng rất dày bao phủ lấy chân núi, trong khu vực ấy là một mảnh sương mì mông lung, vô cùng mờ ảo, nhìn không rõ bên kia màn sáng tột cùng có cái gì.

Sau khi đến nơi này, đừng nói là những người khác, ngay cả Thiên Tôn cũng không thể thăm dò, không thể dùng thần thức để quét qua chỗ sâu bên kia màn sáng.

Sở Phong rất bình tĩnh, nhìn dáng vẻ vội vã đuổi tới của tộc Cửu Đầu Điểu và Long Tộc, hắn không hề hốt hoảng chút nào, vẫn đang ung dung đợi bọn họ đâu.

Bình Luận (0)
Comment