Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Số chín luyện hóa hết những vật chất có hại có thể gây sát thương đến những tiến hóa giả cấp thấp, cho nên Sở Phong mới yên tâm nướng ăn, khối thịt vàng ruộm óng ánh bị hắn chén như gió cuốn mây tan, ăn đến miệng bóng loáng dầu, ánh lên phản chiếu!
Nơi xa, mọi người nhìn cảnh này đến tròn mắt, có chút kinh dị không thôi, Tào Đức đại ma đầu cũng đang ăn thịt đùi của vị Nhị tổ kia?!
Giờ phút này, thiên hạ đã sớm chấn động, số chín đi nhặt chân ăn, khiến nơi nơi đều không biết nói sao cho phải.
Chỉ có điều, mọi người đều ý thức được, sự việc này ngày càng trở nên đáng sợ, ngày càng to chuyện, hiện tại đã đến mức độ này, nếu tỉ thí có nổ ra lần nữa, phần lớn sẽ là Võ Phong Tử tự mình xuất chiến!
Tên cuồng nhân hùng tàn chấn động cổ kim một khi xuất hiện, nhất định sẽ khiến trời long đất lở!
Chiến trường vô cùng rộng lớn, tuy rằng không có cây cỏ, trọc lốc, là một vùng thổ địa màu đỏ sậm không thể nhìn thấy một cọng cỏ dại, nhưng lúc sáng sớm cũng không cô quạnh.
Ánh bình minh màu vàng chiếu xuống, sinh cơ bừng bừng rọi xuống mảnh đất này, ngay cả những nơi không có một cọng cỏ cũng lộ ra mấy phần sức sống.
Mùi thơm mê người ngập tràn khắp nơi, Sở Phong đang nướng thịt, ngay lúc sáng sớm đã nướng thịt của Nhị tổ để ăn, vàng ruộm óng ánh, thơm nức mũi, mùi vị tỏa đi rất xa.
Một số người trông thấy cảnh này đều rung động không thôi, không thể không cảm thán đôi thầy trò này thật sự coi cái chân của đại nhân vật phương bắc làm thức ăn, quá tà tính, cũng quá ma tính!
Không ít người trông mong nhìn qua nơi đó, Sở Phong đang ăn thịt đùi của Nhị tổ, hành động kia khiến bọn họ tương đối câm nín, cái này cũng quá nghịch thiên rồi.
Nơi xa, mấy người như Xích Long, lão tổ Ngân Long đều cảm thấy da đầu tê dại, bọn họ trước kia vẫn chưa cảm thấy phục, trong lòng vẫn còn ngập tràn oán khí, nhưng hiện tại trông thấy vị Nhị tổ của phương bắc cũng bị ăn chân, toàn bộ đều cả kinh, linh hồn run rẩy, người nào người đó đều triệt để... phục rồi!
Không phục không được a, số chín vừa ra tay đã nhặt lấy hai cái chân của vị Nhị tổ kia trở về, nướng ăn có, kho tàu ăn có, ngoài ra ăn sống cũng có, các loại đều làm đầy đủ.
Nếu như chỉ nghe nói, có lẽ cũng chỉ là giật mình.
Nhưng mà, những tiến hóa giả chân chính theo số chín đi về phía bắc lấy hai cái đùi kia trở lại, ai nấy đều rùng mình tê tái.
Mà người hiểu rõ Nhị tổ là loại cường giả như thế nào, ai nấy đều cảm thấy da đầu giống như sắp nổ tung, cảm thấy linh hồn cũng đang run lên, thực sự khiếp sợ.
Đệ tử thứ hai của Võ Phong Tử là người như thế nào? Thời tiền sử đã danh chấn thiên hạ, là một cường giả đáng sợ.
Năm tháng dài dằng dặc trôi qua, lão ta tất nhiên ngày một trở nên khủng bố, đủ khả năng để tiêu diệt vô số đạo thống khác, là một sinh linh đại hung trong lịch sử.
Nhưng mà sinh vật mạnh mẽ bậc này, sau khi lột xác xông quan ngày hôm nay lại gặp trúng đạo kiếp lớn như thế, bị số chín xách chân mang về ăn.
Ai mà không sợ?
Ai mà không hãi?
Đến tận bây giờ, rất nhiều người đều không tin số chín chỉ đi phương bắc để nhặt hai cái chân cùng quả tim kia về ăn, đại đa số đều nhất trí cho rằng, khi Nhị tổ đang lột xác thì đã bị số chín ra tat đánh rụng.
“Không phải là ta làm!” Sau khi số chín nghe được những lời nghị luận kia, trực tiếp lên tiếng phản bác.
Mọi người kinh dị, bọn họ chỉ âm thầm bàn tán trong bóng tối, tại sao lại bị nguyên chủ tóm ngay tại trận?
Sáng sớm tinh mơ ngày hôm nay chấn động cả thiên hạ, đệ tử thứ hai của Võ Phong Tử bị số chín bóp chết, xách lấy đùi về ăn, tin tức này trực tiếp truyền đi khắp nơi.
Trong lúc nhất thời, hung danh của số chín chấn động khắp dương gian!
“Thật sự không phải do ta giết, đây là đang nói xấu ta.” Số chín thẳng thắn sửa chữa lại.
Nhưng mà, ai tin đây?
Nhìn nhà ngươi mang hai cái đùi đẫm máu trở về, còn không phải là do ngươi làm ra thì ai làm?
Cái gì mà Nhị tổ tẩu hỏa nhập ma, tiến hóa thất bại, bản thân cũng gặp nạn, người ngoài căn bản không tin tưởng.
“Ta cảnh cáo các ngươi, không cho phép tung tin đồn nhảm!”
Số chín uy nghiêm lên tiếng, uy hiếp tất cả đám người trên chiến trường.
Mọi người đều cạn lời, một tay ngươi vẫn còn đang cầm đùi gặm kia kìa, vậy mà vẫn nói như thế, quá không có sức thuyết phục biết không hả, tuyệt đối chính là ngươi làm!
Những tiến hóa giả đã từng theo số chín đi đến phương bắc đều thống nhất ngậm chặt miệng, một lời cũng không nói, không truyền tin đồn, cũng không bác bỏ tin đồn.
Quan trọng nhất là, nghị luận trên chiến trường chỉ là chuyện nhỏ, hiện tại nghị luận của các nơi trong dương gian mới là chủ yếu, phải có đến bảy mươi phần trăm số người đều cho rằng số chín chính là sinh vật hung tàn cấp ma chủ đứng sau hạ tử thủ, xử đẹp Nhị tổ.
Tất cả mọi người đều ý thức được, chuyện này sẽ ấp thành đại chiến nổ ra trong tương lai, đủ để khiến thần khóc quỷ sầu, là trận chiến trọng yếu và đáng sợ nhất kể từ sau thời tiền sử.
Rất nhiều người đều cho rằng Võ Phong Tử nhất định sẽ xuất quan, loại sự tình này không thể nhẫn nhịn, nhị đệ tử của mình không chỉ bị người ta xử lý, mà còn bị ăn chân, làm sao có thể thờ ơ, làm sao có thể ngồi yên một chỗ?
Chỉ dựa vào sinh linh như tấm bia Võ đạo đây, chỉ dựa vào kẻ điên cái thế vô địch cổ kim này, tuyệt đối phải đến chiến trường tam phương!
Đến khi ấy không biết số chín có thể địch lại hay không, nếu như không địch lại, cho dù có đi ra từ danh sơn đệ nhất thiên hạ cũng vô dụng.
“Danh sơn đệ nhất thiên hạ chính là sư môn của Lê Đà, sẽ không sợ Võ Phong Tử.”
“Cái này cũng chưa chắc, đều nói Lê Đà trò giỏi hơn thầy, mà Võ Phong Tử cũng không yếu hơn Lê Đà, thêm vào đó lại là tiềm tu bao nhiêu năm, tìm khắp cổ kim có mấy ai địch lại nổi?!”
Rất nhiều người đang bàn luận, thiên hạ đều cực kỳ sôi nổi.
Liên quan đến Tào Đức, hiện tại cái tên này cũng danh trấn nơi nơi, bởi vì có người chụp được ảnh của hắn đang ăn thịt đùi vàng ruộm của Nhị tổ đến miệng bóng nhẫy dầu, màn đặc tả này quả thật quá chấn động lòng người.
“Nhìn thấy chưa, Tào Đức chính là truyền nhân của danh sơn đệ nhất thiên hạ, đem đùi Nhị tổ nướng ăn, ăn đến là ngon miệng, đúng rồi, hắn cũng tên là Tào Đà!”
Thiên hạ lập tức sôi trào.
Bất luận là báo sớm Thiên Đường, hay là báo chí Thái Nhất, hoặc là tập san Thông Cổ, toàn bộ các trang đầu đều đăng lên hình ảnh, trọng tâm đưa tin về tình huống này.