Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Nhưng mà, có người trong số đó đã sớm đỏ bừng hai mắt, không biết bọn chúng rốt cuộc có muốn cá chết lưới rách hay không, thứ này không thể dự liệu, cũng không thể khống chế.
Hắn tuyệt đối sẽ không đem vận mệnh của mình giao cho người khác lựa chọn.
Quả nhiên, sớm đã có người để mắt đến Sở Phong, ngay khi hắn muốn khởi hành, nơi xa liền có ánh mắt lạnh băng phóng đến, khóa chặt trên người hắn.
Về phần Long Đại Vũ thì lại càng muốn khóc, khi mọi người để mắt đến Sở Phong, cậu ta cũng đồng thời bị dính đạn, có người trừng mắt nhìn mình, sát khí khuấy động, hoàn toàn ngăn trở con đường phía trước.
Cậu ta rất muốn mắng một miếng mợ nó, tại sao mỗi lần gặp gỡ Cơ Đại Đức đều không có chuyện gì tốt?!
Lúc trước để cậu ta cõng thay cái nồi vừa đen vừa to, trở thành tội phạm truy nã trứ danh khét tiếng nhất dương gian.
Lần này gặp lại, vốn dĩ còn cho rằng có thể ôm đùi lớn của số chín, kết quả chỗ tốt chưa thấy đâu thì đã lâm vào hoàn cảnh hiện tại, cậu ta bị mọi người dán mác chó săn (1) của Tào Đức!
(1)Chó săn: Một từ ngữ để ẩn dụ cho những người được người ta hỗ trợ và giúp người ta làm điều ác, chỉ đâu đánh đó.
“Đậu xanh, thực sự là địa ngục phân chó!” Trong lòng Long Đại Vũ điên cuồng, thực sự chịu không nổi, suýt chút nữa đã ngửa mặt lên trời mà gào.
Thần long ba đầu Vân Thác, Thần Vương Xích Phong của tộc Cửu Đầu Điểu, ánh mắt ai nấy đều lạnh lẽo không gì sánh được, hận chết Sở Phong, ẩn nhẫn hai ngày, lúc này đã muốn phát điên.
Đồng thời còn có những Thần Vương khác từng bị số chín gặm qua bắp đùi!
Đương nhiên, uy hiếp lớn nhất vẫn là Thiên Tôn Xích Hư, lão tổ Ngân Long, ánh mắt hai người này âm trầm bất định, đều đang nhìn chằm chằm vào ma đầu Tào Đức.
Vẫn may là bọn họ đang khắc chế, nếu không phải vậy, chỉ dựa vào uy lực của Thiên Tôn, Sở Phong phần lớn đã đi đời.
Hiển nhiên, Thiên Tôn Xích Hư và lão tổ Ngân Long đang khắc chế bản thân, cục lực không để bản thân nổi giận, không đi diệt Tào Đức, bọn họ phải cân nhắc suy xét cho gia tộc.
Nếu thật sự giết chết đệ tử của danh sơn đệ nhất thiên hạ, tộc đàn của bọn họ sẽ bị chôn cùng, số chín chắc chắn sẽ không tha cho bọn họ, đến lúc đó nếu như bị diệt tộc, bọn họ chính là tội nhân.
Xích Phong, Vân Thác cùng đám Thần Vương trẻ tuổi của Long Tộc, có một số người huyết khí bừng bừng, lúc này đã không thể nhẫn nhịn được nữa, bọn họ muốn bất chấp hậu quả, trực tiếp xử gọn Tào Đức!
Trong lúc nhất thời, bầu không khí trở nên rất căng thẳng, bất cứ lúc nào cũng có thể phát sinh ra sự tình không lường trước được!
Vô thanh vô tức, Vũ Thượng Thiên Tôn đã hành động, ông ngăn ở trước người Sở Phong, che chở cho hắn, mặc dù thân thể lão nhân đã suy bại, hai mắt đã đục ngầu, chân chính gần đất xa trời, không còn được mấy năm, thậm chí là không sống được mấy tháng nữa, nhưng hiện tại thái độ bảo vệ Sở Phong lại kiên quyết như thế, không lùi nửa bước!
Lúc này, bất luận là Thiên Tôn Xích Hư hay là lão tổ Long Tộc, đáy mắt đều hiện lên sát khí vô tận, lãnh lẽo vô tình, âm thầm khóa chặt trên người Vũ Thượng Thiên Tôn, rất muốn mượn cơ hội này để liên thủ giết chết lão Thiên Tôn Vũ Thượng!
Sở Phong rất cảm kích lão nhân, đồng thời cũng âm thầm chuẩn bị tốt đất luân hồi cùng tiểu mộc mâu.
Trên chiến trường, bầu không khí rất khẩn trương, áp lực không gì sánh được.
Đột nhiên, âm thanh leng keng của chuông gió vang lên, thanh thúy mà êm tai, một chiếc xe kéo hoàng kim do tôi tớ lái xe chầm chậm đáp xuống, tiến vào trong chiến trường bao la này.
Kéo xe chính là mấy con thú Hoàng Kim, còn được xưng có thể chống lại rồng, không ngờ lại có tận bốn con cùng nhau kéo một chiếc xe, tiếp cận khu vực này.
Tất cả mọi người đều không tự chủ tránh ra hai bên tạo thành một con đường, nhường đường cho chiếc xe ấy.
“Sinh linh trong cấm khu, vậy mà lại xuất thế đặt chân đến nơi này!” Có người chấn kinh, ở đó nhẹ giọng lên tiếng, bởi vì đã nhận ra ký hiệu trên chiếc xe hoàng kim kia.
Ngoài ra, bên trong chiến xa hoàng kim còn có một người trẻ tuổi đang ngồi ngay ngắn, giá lâm đến nơi này, vì sao lại đến?
Trên bầu trời, xích hà tràn ngập, Cửu Đầu Điểu xoay quanh, cánh chim đỏ tươi chói lóa, tựa như ráng chiếu thần thánh vẩy xuổng, nhiễm đỏ nửa bầu trời.
Đó chính là mấy con Cửu Đầu Điểu có huyết thống cực kỳ tinh khiết, vậy mà lại làm tôi tớ kéo xe, ầm ầm mà tiến đến, vượt qua bầu trời, sau đó chậm rãi đáp xuống nơi này.
Mọi người không khỏi hít ngược một ngụm khí lạnh, Cửu Đầu Điểu thuần huyết nhất làm thú kéo xe?
Lúc này, ngay cả Thần Vương Xích Phong cũng nhìn đến ngớ người, sau đó trên trán hằn gân xanh, kẻ nào dám nhục nhã nhất tộc này của bọn họ như thế?!
Nhưng còn chưa để y có thời gian nổi giận, lão tổ Xích Hư của tộc Cửu Đầu Điểu đứng ở nơi xa đã rung động không thôi, đây chẳng lẽ chính là hậu duệ của tổ tiên bọn họ xuất thân từ chỗ chủ thượng trong cấm khu?
Trong nháy mắt, Xích Phong Thần Vương cũng đã ý thức được vấn đề, y nhìn thấy ấn ký trên chiến xa, đó chính là sinh vật đến từ cấm khu thứ mười một của dương gian!
Tộc Cửu Đầu Điểu vốn dĩ đi ra từ nơi đó!
Trên trán Xích Phong toát mồ hôi lạnh, ban nãy y còn đang xúc động muốn xông lên, nếu làm như vậy chắc chắn sẽ gây họa lớn, khó trách bốn Cửu Đầu Điểu kéo xe lại có huyết mạch thuần tịnh đến kinh người, cực kỳ hiếm thấy.
Xích Phong ngay lập tức đã tiến lên phía trước để hành lễ!
Bên trong chiến xa là một sinh linh trẻ tuổi, lời nói truyền ra rất bình thản, để Xích Phong đứng dậy, không hề ngang ngược tự đắc, nhưng cũng rất cường thế.
Những người của tộc Cửu Đầu Điểu đều không có ai dám sơ ý, đều kính cẩn không gì sánh được.
sau đó, một nam tử bạch y được ánh sáng mông lung bao phủ chậm rãi xuống xe, đi về nơi xe kéo do thú hoàng kim kéo, hậu duệ của hai cấm địa tụ họp!
Tộc Cửu Đầu Điểu bên này thì vây quanh tôi tớ của chiếc xe kia, thái độ vô cùng cung kính với, không dám khinh thường, thậm chí còn đối đãi vô cùng cẩn thận với bốn hung thú màu đỏ kéo xe.
“Đây là thế nào?” Người kéo xe hỏi Xích Phong, bởi vì gã cảm giác nhận được oán khí khó tiêu trong lòng y, y vẫn luôn nhìn chằm chằm vào thiếu niên nọ, sát khí ngập trời.
“Ta muốn giết người, nhưng mà hắn lại đến từ danh sơn đệ nhất thiên hạ!” Xích Phong lên tiếng, thông báo lại tình huống.
Giờ khắc này, đám người thần rồng ba đầu Vân Thác cũng lộ ra ánh mắt lạnh lẽo. Bọn họ cảm thấy thời cơ đã đến, có lẽ đây chính là cơ hội để giết chết Tào Đức, có sinh vật trong cấm khu giáng lâm, còn phải sợ cái gì?!