Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2680 - Chương 2681: Xuyên Qua Bốn Kỷ Nguyên (1)

Thánh Khư Chương 2681: Xuyên qua bốn kỷ nguyên (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Ồ, danh sơn đệ nhất thiên hạ a? Lần này phần lớn sẽ bị huyết tẩy sạch sẽ, giết chết là được, không phải chỉ là một tên đệ tử thôi sao, tính là cái gì chứ!”

Người lái xe điềm nhiên nói như vậy.

“A?” Người của tộc Cửu Đầu Điểu vô cùng chấn động, cảm thấy quá bất ngờ, người mà chủ cũ trong cấm khu phái ra lại cường thế đến vậy?

“Ừm, trong tịnh thổ có tổ tông xuất thế, liền thủ với người cùng nhau tiến vào danh sơn đệ nhất thiên hạ, ngày hôm nay hẳn là sẽ tắm máu ngọn núi này, triệt để lật đổ.”

Sinh vật kia bình tĩnh lên tiếng, tịnh thổ mà gã nói đến chính là cấm khu thứ mười một của dương gian.

Chiến trường lập tức nổi lên rất nhiều âm thanh kinh ngạc.

Sở Phong để bản thân bình tĩnh, đồng thời cũng đề cao cảnh giác, nhưng hắn cũng lên tiếng đáp lại: “Có phải không, để cho chúng ta rửa mắt chờ xem, sinh vật dám tiến vào danh sơn đệ nhất thiên hạ đến tột cùng có mấy kẻ có khả năng sống sót trở ra!?”

“Ha, danh sơn đệ nhất thiên hạ sắp bị xóa tên, từ đây chỉ còn máu chảy.” Có người mở miệng, bắt nguồn từ chiếc chiến xa hoàng kim ở chỗ xa, đó chính là sinh linh của một cấm địa khác.

Một ngày này, sóng gió của dương gian đã định trước sẽ ngưng tụ ở danh sơn đệ nhất thiên hạ!

Chiến trường cổ xưa tang thương, trên mặt đất màu đỏ sậm toàn là vết nứt, ngày hôm nay đã xảy ra quá nhiều sự tình, khiến cho tất cả tiến hóa giả đều cảm thấy trong lòng như có sóng lớn vỗ bờ.

Một chiếc chiến xa đỏ hồng như lạc hà đáp xuống, ánh đỏ lượn quanh, chiếu rọi hư không thành một mảnh xán lạn.

Một chiếc ke kéo màu vàng kim, bên trên có khắc chân tướng đồ hiệu lệnh nhân gian của cấm địa thời tiền sử, quang mang chói mắt đến ngút trời, vắt ngang mảnh chiến trường.

Hai sinh vật đến từ hai cấm địa đều nhằm vào Tào Đức, mọi người lập tức hiểu rõ, hai nơi ách thổ lâu năm này đang muốn gây khó dễ danh sơn đệ nhất thiên hạ, khẳng định đã có cường giả xuất thủ.

Rất nhiều người đều ý thức được, lần này danh sơn đệ nhất nguy rồi!

Cấm khu thức tỉnh, sinh vật tuyệt thế không biết tên nào đó đã xuất thế, đáng sợ vô cùng, cả mảnh đại địa hồng hoang này đều bởi vậy mà run rẩy.

Mọi người không quên được, ở năm tháng tiền sử, bất cứ một cấm khu nào cũng có năng lực hiệu lệnh dương gian, trong thời đại mà những sinh vật ấy sinh sống, dương gian quả thật là một mảnh non sông màu máu.

Đạo thống nào dám vi phạm pháp chỉ của bọn chúng đều sẽ bị huyết tẩy, nhỏ cỏ tận gốc.

Từ cổ chí kim, có một số chủng tộc nguyên bản rất mạnh, thậm chí đủ năng lực để xếp hạng trong mười vị trí đầu, nhưng chỉ vì không chịu khuất phục, đối lập với sinh linh trong cấm khu, từ đó bị diệt tộc.

Cho dù là Sở Phong, lúc này trong lòng cũng trầm xuống.

Hắn có chút lo lắng, hiện tại lực lượng nội bộ của danh sơn đệ nhất thiên hạ chỉ có mình số chín, chỉ dựa vào một mình y có đủ khả năng để chống lại những sinh vật đến từ cấm địa sao?!

“Ha hả...”

Phía trước chiến xa màu đỏ, một nam tử tóc tím đang cười lớn, gã chính là người phụ trách điều khiển xe, lúc này lại giống như chúng tinh phủng nguyệt, được một đám người Thần Vương Xích Phong vây quanh.

Hai tay gã chắp sau lưng, thân hình rất cao, mái tóc tím óng ánh, so với màu tóc đỏ của tộc Cửu Đầu Điểu thì chênh lệch quả thật quá khác biệt.

Mặt người này như đao gọt, góc cạnh rõ ràng, lộ ra vẻ lạnh lùng tàn khốc, đồng tử khiếp người, giống như hai thanh tiên kiếm màu tím đang ầm ầm vang động, lưu chuyển phù văn đáng sợ.

Một tên đánh xe trẻ tuổi của cấm địa, một tên tôi tớ đã có thể như thế, nhìn thế nào cũng giống một vị Thần Vương tuyệt đỉnh, thực sự khiến trong lòng mọi người trầm xuống.

Đây chính là thực lực của cấm khu sao?

Một số anh kiệt trẻ tuổi cùng nhân vật tài ba của các tộc có mặt nơi này, trong lúc nhất thời đều cảm thấy nản lòng thoái chí, không biết bản thân khổ tu có tác dụng gì?

Bọn họ muốn leo lên đỉnh cao, tương lai muốn biến hóa thành rồng trong sóng gió, siêu thoát bản thân, trở thành một cường giả uy lẫm một phương.

Nhưng mà, chỉ một người đánh xe đi ra từ cấm địa cũng có thể cường đại như thế, khiến cho đám người ở nơi này cảm thấy thất bại tràn trề, bọn họ khổ cực tranh phong, kết quả lại phát hiện trong cùng thế hệ thanh niên trẻ tuổi, một tên tùy tùng của người khác cũng có thể tùy tiện thắng qua bọn họ, cao cao tại thượng ở trên.

“Đệ tử của danh sơn đệ nhất thiên hạ sao? A, ngươi tên là gì?”

Thanh niên tóc tím tên gọi Kiếp Minh chắp hai tay sau lưng lên tiếng, tiến lên phía trước, đám người Thần Vương Xích Phong nối gót theo sau, đứng hai bên trái phải của gã, nhìn chằm chằm vào Sở Phong, cùng nhau tiến đến.

Tộc Cửu Đầu Điểu, Long Tộc đều cảm thấy có chút kích động, người của cấm khu đã đến, bọn họ cần gì phải sợ danh sơn đệ nhất thiên hạ, cho dù có đánh chết Tào Đức tại chỗ thì đã làm sao? Chết cũng đã chết, không có chuyện gì to tát.

Đám người Vân Thác cùng Thần Vương Xích Phong đều nắm chặt nắm đấm, bởi vì cảm xúc quá chập trùng nên gương mặt lộ ra biểu tình rất dữ tợn.

Hai ngày này bọn họ đã bị ép đến quá đáng, bị số chín chi phối vận mệnh, không thể không nơm nớp lo sợ, lại còn bị ma đầu Tào Đức ức hiếp, thỉnh thoảng lại đến cắt thịt của bọn họ đem đi kho tàu, làm sao có thể không oán không hận, giờ khắc này, tất cả những cảm xúc ấy đều bạo phát.

“Hắn là Tào Đức, chính là hắn đã mời Cửu tổ đi ra từ danh sơn đệ nhất thiên hạ, gây họa cho nơi này!” Vân Thác nghiến răng nói.

Thanh niên tóc tím Kiếp Minh thản nhiên gật đầu, cũng coi như là đáp lại thần rồng ba đầu Vân Thác, nhưng gã vẫn từng bước ép về phía trước như cũ, đi đến trước mặt Sở Phong.

Dáng người tên này rất cao, cao hơn người bình thường nửa cái đầu, cơ thể cường kiện, mái tóc tím sáng bóng xõa tung ở trước ngực và sau lưng, sinh cơ và huyết khí trên người bừng bừng như biển.

Lại thêm vào thân phận gã xuất thân từ cấm khu thứ mười một, khiến gã càng trở nên cao ngạo, tương đương với việc được bao trùm một lớp quang hoàn thần bí khiếp người, vô cùng bức nhân, khiến cho người khác cảm nhận được sự áp bách.

“Ta đang hỏi ngươi, tên gọi là gì?” Gã tiến đến gần, nhìn xuống Sở Phong, cứ như vậy từng bước ép hỏi, tương đối tự phụ và vô lễ.

Trên thực tế, đây chính là điệu bộ của sinh vật trong cấm khu, năm tháng tiền sử, phong cách làm việc của bọn chúng còn bá đạo hơn hiện tại, động một chút chính là giết chóc đi qua, máu nhuộm đỏ sơn hà.

Bình Luận (0)
Comment