Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2683 - Chương 2684: Tê Cả Da Đầu (1)

Thánh Khư Chương 2684: Tê cả da đầu (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Danh sơn đệ nhất, Võ Phong Tử quanh co ở nơi này mất vòng, quan sát một đoạn thời gian, cuối cùng cũng quyết định xuất kích, ông ta vô cùng bá đạo, trực tiếp sử dụng Bánh Xe Thời Quang và Ma Bàn Quyền để đánh xuyên màn sáng hộ sơn, đánh tan một mảng chùm sáng năng lượng nơi này.

Sau đó, ông ta sải bước đi đến.

Số chín không tiếng động xuất hiện, sắc mặt đen như đáy nồi, mang theo phẫn nộ mà nói: “Không nhìn thấy trên mặt đất có đường hay sao, ngươi làm nổ loạn cái gì, mắt mù hả?!”

Nơi này có một con đường mòn thông thẳng đến chỗ sâu của danh sơn đệ nhất, lúc trước Sở Phong cũng là đi ra từ nơi này, bên đường còn nhìn thấy hai cái mộ lớn.

Võ Phong Tử bá đạo mà lãnh khốc, huyết khí xung thiên, ông ta chắp hai tay sau lưng, áp sát về phía trước, nói: “Ta là vì hủy diệt danh sơn đệ nhất mà đến, ngày hôm nay phải san bằng nơi này, cùng người ta huyết tẩy, để ngọn núi này triệt để xóa sổ khỏi thế gian.”

“Ngươi thật sự cho rằng có thể tùy tiện xâm nhập vào nơi này sao? Đừng nói là cá mập lớn đến đây, ngay cả mấy con cá voi có đến thì cũng phải tuân theo quy củ ở nơi này.” Số chín lạnh giọng nói.

“Chỉ dựa vào ngươi? Còn không mau chạy về nơi sâu trong danh sơn đệ nhất, chỗ này sắp bị người san bằng, toàn bộ đều sẽ bị lật tung!” Võ Phong Tử bá đạo không gì sánh được, âm trầm lên tiếng, huyết khí cuồn cuộn tận trời, giống như giang hải đang khuấy động, muốn lật tung vũ trụ.

“Đều cho rằng ta đây thân cô thế cô hay sao?” Số chín hờ hững lên tiếng, sau đó lộ ra nụ cười lãnh khốc, nhe ra răng trắng lạnh băng, nhìn chằm chằm vào cái đùi của Võ Phong Tử, nói: “Răng tốt giống như ta còn có tận mấy huynh đệ nữa đó, ngươi đây là cố chấp đến tặng chân đúng không?”

Sau đó, y thấp giọng quát về phía hai ngôi mộ cách đó không xa: “Số ba, số sáu, thức tỉnh, huyết thực đến rồi!”

Ầm một tiếng, hai ngôi mộ kia lập tức giải thể, nổ tung tại chỗ, ánh sáng năng lượng phả ra ngợp trời, từ trong hai ngôi mộ bay ra hai tấm da người cực kỳ cổ xưa, sau đó trực tiếp đón gió mà phồng lên, trong nháy mắt đã hóa thành một cơ thể hình người khô gầy, đều nhe ra hàm răng trắng như tuyết.

Võ Phong Tử: “...”

Sau đó, ông ta rất muốn nguyền rủa: “@#^&!”

Không một ai biết được tâm tình lúc này của Võ Phong Tử, chỉ có điều dựa vào dáng vẻ ngây ra như phỗng của ông ta, ít nhiều cũng có thể đoán được một hai phần, có lẽ trong lòng Võ Phong Tử hiện tại đang có cả trăm ngàn con thảo nê mã (1) điên cuồng gào thét chạy qua.

(1)Thảo nê mã: Ngựa cỏ bùn, một loài rất giống con lạc đà, phiên âm là caonima, đồng âm với đù má mày.

Võ Phong Tử rất trầm mặc, nhìn về phía đối diện.

Tại sao lại nhảy ra thêm hai cái hoạt thi? Sau khi hai tâm da người kia đón gió phồng lên liền hóa thành hình người, cơ thể khô đét cực kỳ nguy hiểm, đều không thua kém số chín!

Võ Phong Tử yên lặng quay đầu, nhìn về phía hai ngôi mộ bị chia năm xẻ bảy kia, ở nơi đó, cỏ trên mộ đều đã xanh tốt đến mấy trượng, hoàn toàn là một mảnh thê lương, kết quả lại nhảy ra thêm hai người?

Xác thực mà nói thì chính là hai tấm da người!

Tâm tình của Võ Phong Tử bị phá hỏng, nếu đổi là ai đến nơi này thì tâm trạng cũng phải sụp đổ, một tên số chín đã đủ khó chơi, kết quả lại có thêm hai kẻ chui ra từ trong mộ phần, bốn mắt đều tỏa ra lục quang xanh lè, nhìn chằm chằm vào đùi của Võ Phong Tử.

Số ba và số sáu đều đang nhe hàm răng trắng bóc, nếu đem so sánh với số chín thì quả thực là không hề kém cạnh về độ trắng sáng cùng sắc bén, hơn nữa hai người này đều đang cười với Võ Phong Tử.

Võ Phong Tử cảm thấy trong lòng càng thêm buồn bực, tâm trạng tương đối ác liệt.

“Không hổ là sư môn của Lê hắc thủ, phong cách đen như thế quả nhiên chính là nhất mạch tương truyền, rễ căn ở ngay chỗ này, cổ nhân thực không lừa ta!”

Hơn nửa ngày trôi qua, Võ Phong Tử mới nặn ra được mấy câu biệt khuất như thế.

Ông ta trầm mặt, âm u nhìn về ba người trước mặt.

“Số ba, số sáu, ăn ngon uống sướng, ta vào bên trong câu cá voi.” Số chín xoay người, vô thanh vô tức bỏ chạy.

“Ngươi đứng đó cho ta!”

Mái tóc Võ Phong Tử bay loạn, huyết khí tỏa ra xung thiên, loại sinh cơ thịnh vượng không ngừng bành trướng ra ngoài, quá bá đạo và khủng bố, quả thật muốn xé rách dương gian.

Ông ta cực kỳ bất mãn với số chín, hận không thể lập tức dùng Bánh Xe Thời Quang xử lý y ngay tại chỗ!

Hai sinh linh khô quắt giống như hoạt thi nọ, hai mắt đều tỏa ra ánh sáng xanh mơn mởn, đều ngó chừng Võ Phong Tử, lúc này cũng vô cùng không hài lòng.

Số ba lên tiếng, nói: “Ngươi là bắt nạt ta già, cầm không nổi đao, hay là ngươi tự mình tự phụ?”

Số sáu cũng lên tiếng: “Hay là ngươi cho rằng, ta xuống mồ thì chính là bị áp chế rồi? Nói cho mà biết, những năm gần đây vách quan tài đều không ép nổi ta đâu.”

Thần quang trong mắt Võ Phong Tử tăng vọt, khí nuốt sơn hà, khủng bố vô biên, một quyền xuyên thông thiên địa, hướng thẳng về phía trước mà đánh tới!

Có thể thấy được, ngay cả thiên khung đều đang nổ tung, huyết khí mênh mông vô biên vọt lên ngợp trời, che lấp tinh không!

Người này chính là Võ Phong Tử, bá đạo vô địch, tuyệt thế cường đại.

Chỉ có điều, trong nháy mắt đó, phịch một tiếng vang lên, số ba trực tiếp giơ vuốt chụp lấy nắm đấm của Võ Phong Tử, thản nhiên chống đỡ một quyền kinh thế kia!

Cũng trong lúc ấy, tốc độ số sáu còn nhanh hơn thiểm điện, y cũng đã ra tay đến ngay trước mặt, hướng thẳng về phía cái đùi của Võ Phong Tử mà tiến.

Võ Phong Tử rất muốn mắng một câu, ra cửa không xem hoàng lịch, dẫm trúng địa ngục phân chó!

Ầm ầm!

Trời long đất lở, quỷ khóc thần gào, toàn bộ phụ cận quanh danh sơn đệ nhất thiên hạ đều đang rung động, phù hiệu trật tự khắp trời đều sáng lên, lạc ấn ở trong hư không, cộng hưởng với mảnh đất này.

Cũng trong lúc ấy, quyền quang vô tận phá vỡ vòm trời, rung chuyển toàn bộ Hạ Châu.

Trong lúc nhất thời, mưa máu trút xuống, từng đạo từng đạo tinh hà từ trên trời rơi xuống, sơn xuyên rộng lớn vô ngần của Hạ Châu đều biến thành màu máu.

Dị tượng đáng sợ khiến thế gian phải chấn kinh!

Tiếp đó, chỉ trong thoáng chốc mà thôi, thiên địa liền lâm vào trong hắc ám, cái gì cũng không nhìn thấy, nhật nguyệt gần như bị dập tắt, vô vàn sao sa tinh đấy đều giống như bị đụng rơi.

Sinh linh thế gian đều kinh hãi không thôi, đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì.

Sau đó không lâu, dị tượng biến mất.

Bình Luận (0)
Comment