Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2682 - Chương 2683: Xuyên Qua Bốn Kỷ Nguyên (3)

Thánh Khư Chương 2683: Xuyên qua bốn kỷ nguyên (3)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Tào Đức huynh, ta đến từ cấm khu, ngươi đến từ danh sơn đệ nhất, điểm xuất phát tất nhiên là bình đẳng, ngươi cũng không cần để ý, trước khi trưởng bối vẫn chưa phân thắng bại, chúng ta không cần thiết phải phân tranh.”

Kiếp Vô Lượng mỉm cười, mặc dù gương mặt không tuấn lãng, thế nhưng cả người lại rất có khí chất, hàm răng trắng bóc, khi cười lên vô cùng xán lạn, tỏa ra mị lực cá nhân rất mạnh.

Chỉ có điều, Sở Phong không cho rằng hắn ta là hạng người hiền lành ôn hòa, không nói đến sự oán giận năm xưa của lão Cổ, ngay cả hắn cũng có thể cảm nhận được huyết khí khủng bố ẩn tàng trong người Kiếp Vô Lượng.

Hơn nữa, đối phương rõ ràng là lời trong lời, ẩn ý bên trong rất rõ ràng.

Cường giả chưa phân thắng bại, trước khi danh sơn đệ nhất thiên hạ chưa bị tắm máu, bọn họ vẫn có thể chấp nhận Sở Phong, coi hắn là đồng loại ngang hàng, nhưng một khi danh sơn đệ nhất thiên hạ bị công phá, khi ấy sẽ là lúc hủy diệt nơi đây.

Đến lúc đó, đoán chừng Kiếp Vô Lượng sẽ chẳng buồn ngăn cản tôi tớ nhà mình, trực tiếp để gã đánh chết Sở Phong, một chưởng đập xuống không tính là cái gì!

Hiện tại dù bọn họ có phân tranh sớm thì cũng chẳng có ý nghĩa gì, chủ yếu vẫn là đợi kết cục sau cùng của trận tranh bá tuyệt thế giữa các lão tổ, nhìn xem kết cục sẽ như thế nào.

Mặc dù trận doanh đối lập đã định trước sẽ trở thành kẻ địch, nhưng Sở Phong lại cảm thấy Kiếp Vô Lượng không tệ chút nào, hơn nữa lúc này còn sinh ra ham muốn tìm tòi nghiên cứu hắn ta, cảm thấy vô cùng tò mò về loại sinh vật tên là Tứ Kiếp Tước đi ra từ cấm khu này.

Đặc biệt là tương truyền bọn chúng trải qua bốn lần đại kiếp thiên địa, sống qua bốn lần diệt thế, lại lần nữa sống trong năm tháng khai thiên, thực sự khiến người ta không thể không kinh ngạc, muốn tìm tòi nghiên cứu.

Nếu là người khác, muốn biết được, muốn tìm hiểu thì cũng phải vô cùng thận trọng cùng căng thẳng.

Nhưng Sở Phong lại không có cảm ngộ này, cho dù biết rõ không lâu nữa hai bên sẽ có thể trở mặt, quyết một trận tử chiến, hắn cũng mặt đầy tươi cười, ân cần hỏi thăm cùng thính giáo.

“Trước khai thiên có dáng vẻ gì, trải qua bốn kiếp, tổ tiên của các ngươi đã chứng kiến những gì, lưu lại những thứ nào, nền văn minh tu hành bị hủy diệt lại ra làm sao? Các ngươi có phải đã được chứng kiến rất nhiều chuyện siêu việt đến cực hạn hay không? Nhìn thấy những công pháp không thể lý giải, đều có gì đó đặc thù cổ quái?”

Tất cả mọi người đều câm nín, loại bí mật này, loại bí mật động trời này thuộc về gia tộc cổ xưa của Tứ Kiếp Tước, làm sao có khả năng tùy tiện nói cho người ngoài?

Mọi người đều cảm thấy ma đầu Tào Đức quá không biết xấu hổ, đây là do thần kinh quá thô to hay gì, mà cái gì cũng muốn hỏi, cái này có thể hỏi sao?

Ngay cả Vũ Thượng Thiên Tôn cũng không khỏi giật giật khóe miệng, đỏ mặt thay cho hắn.

Tứ Kiếp Tước Kiếp Vô Lượng nheo mắt lại, cười lên ha hả, nhưng thái độ vẫn ôn hòa như cũ, nói: “Xác thực đã chứng kiến rất nhiều chuyện xưa dọa người, hưng suy thay đổi, từ xưa đến nay không phải như vậy sao, cải biến không được. Tổ tiên của chúng ta, xa xa nhìn thấy bóng lưng cô độc cùng thê lương của Thiên Đế, nhìn thấy bóng lưng cô độc một mình ở con đường phía xa, cả thế gian đều rơi lệ, những gì ngài đã đối mặt không phải thứ mà chúng ta có thể hiểu được, tổ thượng của ta cũng chứng kiến qua một đời nữ đế tài tình có một không hai từ trước đến nay, thời đại kia a, quả thực là xúc động lòng người, huy hoàng đến cực điểm, rực rỡ đến nỗi khiến người ta run rẩy, đáng tiếc...”

Nói đến chỗ này, hắn ta bỗng nhiên dừng lại, không còn tiếp tục nữa.

“Tiếp tục kể!” Sở Phong không biết xấu hổ mà thúc giục, bảo Kiếp Vô Lượng nói tiếp.

Ngay cả Kiếp Vô Lượng nghe xong cũng cảm thấy câm nín.

Mà bên cạnh hắn ta, tôi tớ Kiếp Minh cũng rất muốn nói, ngươi đúng là cái đồ không biết xấu hổ.

Đối lập với Tứ Kiếp Tước Kiếp Vô Lượng mà nói, nữ tử đi ra từ chiếc xe màu hoàng kim cách đó không xa lại không hữu hảo và ôn hòa như vậy, tuy rằng phong tư tuyệt thế, dung nhan tịnh lệ, thế nhưng lúc này sắc mặt lại đen thui, không cho Sở Phong sắc mặt tốt.

“Tình huống gì đây, vị này là...” Sở Phong lên tiếng hỏi, dù sao thì Kiếp Vô Lượng cũng không nói tiếp, bản thân hắn nên chủ động lảng qua vấn đề khác, hỏi lai lịch của nữ tử kia.

“Ta chính là một trong những hậu nhân của khổ chủ mà ngươi đã nói đến, cấm khu bị Lê Đà âm thầm hạ hắc thủ, dùng một mồi lửa đốt hơn phân nửa.”

Nữ tử nọ lên tiến, cô ta rất trẻ tuổi, thanh xuân phơi phới ngập sức sống, đặc biệt là chỗ ấn đường còn có một vết ruồi son nho nhỏ, đỏ tươi diễm lệ, càng tăng thêm khí chất cùng phong thái đặc biệt cho cô ta.

Thế nhưng hiện tại nữ tử cực kỳ không vui, gương mặt xinh đẹp tối sầm lại.

Sở Phong cũng bó tay, không ngờ lại có thể gặp trúng ? Không lâu trước đó hắn còn lấy chuyện kia để trấn áp Kiếp Minh đâu, kết quả là khổ chủ lại ở ngay trước mắt, chuyện này là cái quỷ gì!

Hắc thủ mà Lê Đà đã làm, hiện tại dựa vào cái gì mà bắt hắn phải cõng? Sở Phong không phục.

“Ngươi tên là Tào Đà?” Nữ tử tuyệt sắc dùng thần thái bất thiện nhìn Sở Phong.

“Không phải!” Sở Phong quả quyết lắc đầu, đánh chết cũng không nhận cái tên này, dáng vẻ rất nghiêm túc mà đính chính lại: “Ta tên là Tào Đại Đức, không, là Tào Đức!”

Hắn suýt chút nữa đã lỡ miệng, nhanh chóng uốn nắn lại.

Nhưng mà, cho dù làm như vậy thì gần đó cũng có không ít người cảm thấy được không đúng.

Ví dụ như, Thần Vương Di Hồng đến từ tộc Lục Nhĩ Mi Hầu.

Hay là như Thần Vương tuyệt thế Lê Cửu Tiêu, hắn ta cũng đang nghi ngờ nhìn về phía Tào Đức.

Quái long cực kỳ muốn nhảy ra vạch trần, hét to với tất cả mọi người, tên này chính là Tào Đại Đức, không, chính là Cơ Đại Đức!

Sắc mặt của nữ tử tuyệt sắc đến từ cấm khu lập tức đen thui, muốn nói thêm cái gì đó, nhưng danh sơn đệ nhất thiên hạ ở nơi xa đột ngột truyền đến tiếng động rung trời, quang mang xung thiên tỏa ra, khiến toàn bộ Hạ Châu đều kịch liệt run rẩy.

Chiến trường tam phương và danh sơn đệ nhất thiên hạ cùng thuộc về một châu, cho nên cảm nhận đặc biệt rõ ràng.

Tất cả mọi người đều kinh hãi, danh sơn đệ nhất nổ ra đại chiến, trận chiến đã bắt đầu!

“Ha hả, cuối cùng cũng động thủ rồi, Tào Đức, sư môn của ngươi sắp bị xóa tên khỏi dương gian, mạng của ngươi cũng không còn bao lâu nữa!”

Có sinh vật đến từ cấm khu lên tiếng.

Bình Luận (0)
Comment