Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Người một khi không sợ chết, đừng nói là cấm khu, ngay cả trời long đất lở, vũ trụ nứt vỡ thì có làm sao? Ông cũng tuyệt đối không nhíu mày.
“Ha hả...” Đột nhiên nơi xa có tiếng cười truyền đến, nhưng không thấy được người, chỉ nghe thấy thanh âm.
“Thú vị lắm, người của Hỗn Độn Uyên chấp niệm thực sâu a, cũng chẳng trách năm đó Lê Đà lại dùng một mồi lửa thiêu trụi hơn nửa cấm khu, có thể không hận được sao?”
“Nga, nói đến cũng không thể trách được Lê Đà, khó khăn lắm mới kết thành đạo lữ với đại tiểu thư của Hỗn Độn Uyên, kết quả lại có người nhất định phải cầm gậy đánh uyên ương (2), thâm tỏa minh châu, Lê Đà có thể nuốt trôi cơn tức sao? Không xông vào đại khai sát giới một phen đã là may mắn rồi.”
(2)Cầm gậy đánh uyên ương: Chỉ hành động chia rẽ ngăn cách đôi tình nhân, chia rẽ hai người yêu nhau.
“Chỉ có điều, ta cũng có chút nghi ngờ, lúc trước Hỗn Độn Uyên các người là sử dụng mỹ nhân kế, hay là đại tiểu thư của tộc các ngươi thật sự yêu mến Lê Đà, vì sao sau này y không tiếp tục đi, chẳng qua thì, nghe nói Lê Đà y trước sau vẫn bất chấp, âm thầm hạ hắc diệt gọn hai cường giả?”
Những lời này vừa nói ra, cả mảnh chiến trường đều rơi vào an tĩnh, sau đó lại xôn xao cả lên, không ngờ lại có loại bí văn này?!
Khi mọi người chấn động thù cũng cực kỳ kinh hãi, Lê Đà mạnh như vậy, thực sự là cái gì cũng dám làm.
“Câm miệng, con tằm béo ú kia!” Nữ tử tuyệt sắc đến từ Hỗn Độn Uyên lên tiếng, sắc mặt có chút khó coi.
Lúc này, Sở Phong đã phát giác, Hỏa Nhãn Kim Tinh của hắn nhìn thấy được, người vừa mở miệng chính là một con tằm, toàn thân mập mạp trắng nõn, còn đang nằm nhoài trên một cái cây khô gặm lá cây khô héo đâu.
Hiển nhiên, lai lịch của con tằm béo này không nhỏ chút nào, nếu như không ngoài dự đoán, chắc hẳn cũng xuất thân từ một cấm địa nào đó, nếu không thì tuyệt đối không dám nói ra những lời kia.
Một tiếng ầm vang lên, nữ tử đến từ Hỗn Độn Uyên đánh một chưởng về bên đó.
Vèo một tiếng, con tằm béo kia đã biến mất.
“Ai nha, thứ gì đây?!” Long Đại Vũ kỳ quái kêu lên, cảm thấy trên cổ ngưa ngứa, bèn đưa tay lên sờ soạng một cái, sau lập tức nhảy dựng, oa oa kêu lớn: “Mợ nó, con giòi!”
Quái long trông thấy một con trùng trắng nõn béo mập đang bò từ cổ xuống lòng bàn tay của mình, lập tức liều mạng vung tay.
Nơi xa, nữ tử tuyệt sắc đến từ Hỗn Độn Uyên sau khi nghe thấy những lời này liền bật cười, hơn nữa còn vô cùng vui vẻ.
Phốc!
Con tằm mập trắng nõn kia lập tức phun cho quái long một mặt dính đầy tơ tằm, sau đó giống như nhảy dây mà rời khỏi, cuối cùng hóa thành một tiểu mũm mĩm trắng tròn non mềm ở giữa sân.
“Ngươi mới là giòi, cả nhà ngươi đều là giòi!” Nó phẫn nộ trợn mắt nhìn quái long.
Long Đại Vũ cực kỳ câm nín, cậu ta rất muốn nói, nhà ngươi lớn lên mới giống giòi có biết không, mợ nó!
“Ha hả, người của cấm địa Tằm Tang Cốc cũng đến rồi, các ngươi đến đây để giúp danh sơn đệ nhất thiên hạ ư? Nhưng mà muộn rồi, nơi đó hiện tại có lẽ đã bị huyết tẩy sạch sẽ rồi đi.” Kiếp Minh lên tiếng.
“Câm miệng, ngươi có quyền mở miệng nói chuyện sao?” Tằm béo trừng mắt.
Dòng chính của tộc Tứ Kiếp Tước – Kiếp Vô Lượng rất ôn hòa mà lên tiếng, nói: “Lời này mặc dù không dễ nghe, nhưng chính xác là danh sơn đệ nhất sắp bị tiêu diệt đế nơi, rất nhanh sẽ trở thành vùng đất chết đổ máu.”
Nữ tử đến từ Hỗn Độn Cốc cũng bình tĩnh lên tiếng: “Nếu như là Lê Đà phục sinh trở lại, nhìn thấy cảnh sư môn thành như vậy, không biết sẽ có biểu tình gì đây?”
Đột nhiên, rất nhiều người cảm thấy tê cả da đầu, trong lòng có cảm ứng, cấp tốc xoay người nhìn về phía huyết quang thông thiên ở danh sơn đệ nhất, quá khủng bố, nơi đó đang xảy ra nổ lớn.
“Ha, tới rồi, huyết tẩy mới bắt đầu đã sắp kết thúc.” Có người của cấm địa lên tiếng.
Nhưng mà trong nháy mắt, mọi người đều kinh ngạc không thôi, sau đó cảm thấy rung động không rõ.
Một cái Độc Cước Đồng Nhân Giáo rất lớn dài không biết bao nhiêu vạn dặm, nằm vắt ngang trên trời, từ đệ nhất danh sơn mà dâng lên, hướng về vùng đất cực bắc mà bay đi.
Không đúng, hiện tại chỉ có thể nói là còn một nửa Đồng Nhân Giáo, bởi vì một cái chân kia... không thấy nữa rồi!
Mọi người hóa đá, sau đó lại run rẩy phát hiện có hai thân ảnh đang truy đuổi theo sau, không ngừng phun phì phì ở trên không trung, liên tục bất mãn: “Lừa đảo, chỉ có một cái chân, lại còn không phải thịt!”
“Đi mau, đừng để số chín và số hai ăn hết huyết thực xông vào núi, nhanh đi đoạt ăn a!”
Hai đạo bóng người khô gầy kia chợt lách người, sau đó biến mất trong hư không, cứ như vậy không còn dấu vết.
Toàn bộ chiến trường tam phương đều an tĩnh, im lặng một cách chết chóc, không một người nào lên tiếng.
Sinh vật đến từ cấm địa cũng ngẩn người, đây là tình huống gì?
Không phải chỉ có một mình số chín ư? Tại sao lại xuất hiện một loạt các sinh vật lần lượt như vậy?!
Tất cả mọi người đều cứng đờ tại chỗ, ngây ra như phỗng trên chiến trường, giống như toàn thân bị đóng đinh, chỉ còn linh hồn là đang run sợ.
Điều này khiến người ta cảm thấy một luồng hàn khí dâng thẳng từ chỗ xương cụt lên trên cột sống, sau đó tràn ra khắp toàn thân, khiến cơ thể nổi lên một tầng da gà.
Tất cả mọi người trên chiến trường tam phương đều bị dọa không nhẹ, hành vi và lời nói của hai sinh vật khô gầy kia có chút dọa người, hình như là nhiều hơn hai “số chín”.
Mà nghe lời của bọn họ nói thì, hình như còn có cả số hai!
Chẳng lẽ đến bây giờ, chiến cục đã bị xoay chuyển rồi sao? Chuyện này quả thật khiến trong lòng quần chúng như sóng lớn vỗ bờ, danh sơn đệ nhất thiên hạ triệt để lật ngược ván cờ?
Hiện trường yên lặng như chết, lúc nãy tất cả mọi người còn cho rằng danh sơn đệ nhất sẽ bị người huyết tẩy, sẽ bị san bằng, nào có thể ngờ được tình thế lại bị nghịch chuyển nhanh như vậy.
Trên chiến trường, rất nhiều người sau khi ngẫm lại đều cảm thấy lông tóc dựng đứng, tê cả da đầu.
Kiếp Minh của tộc Tứ Kiếp Tước, hay là người đánh xe ngỗ ngược đến từ Hỗn Độn Uyên, hiện tại đều cảm thấy rùng mình sợ sệt, nhận ra đại sự không ổn, đây chính là bị huyết tẩy ngược lại?
Bọn chúng đến từ cấm khu, biết rất nhiều thứ, nhưng hiện tại đều kinh hãi một hồi.
Không phải nói danh sơn đệ nhất đều là đơn truyền hay sao? Năm đó chỉ có một mình Lê Đà, mà một đời hiện tại gần như chỉ có mỗi Tào Đức, nhưng mới chỉ là cấp hạt giống mà thôi.