Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2686 - Chương 2687: Buông Thả Bản Thân (1)

Thánh Khư Chương 2687: Buông thả bản thân (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Cứ như vậy mà suy ra, nhân khẩu của danh sơn đệ nhất thiên hạ phải vô cùng ít ỏi mới đúng!

Hiện tại, bọn chúng đang nhìn thấy thứ gì? Nhiều hơn hai lão gia hỏa! Đến tột cùng thì ai mới là thợ săn?

Lúc này, sắc mặt của Kiếp Minh cùng mấy tôi tớ đến từ Hỗn Độn Uyên đều vô cùng khó coi, khó chịu giống như ăn phải một cân chuột chết vậy, đồng thời cũng rất lo lắng và ưu sầu.

Tình thế trước mặt đã nghịch chuyển, danh sơn đệ nhất đây là cố tình hấp dẫn kẻ địch đến tận cửa, sau đó giết ngược lại.

Bọn chúng bắt đầu lo lắng, không biết các bậc tiền bối nhà mình tiến vào trong có bị ngăn trở lại hay không, có thể xông ra ngoài nữa được hay không?

Hơn nữa, khi nghĩ đến cảnh mấy cường giả trong cấm địa bị mấy cái ma chủ hoạt thi khô gầy tước mất chân làm thức ăn, cảnh tượng kia quả thật khiến người ta không rét mà run.

Trên chiến trường, rất nhiều người không biết nói gì cho phải, ai nấy đều cảm thấy rất kinh hãi, trong lòng bồn chồn không thôi, bởi vì ngày thường danh sơn đệ nhất thiên hạ quá không có tiếng tăm gì, nhưng vào thời khắc mấu chốt lại há miệng to như chậu máu để nuốt kẻ địch, lộ ra răng nanh bén nhọn!

Một số chín thôi đã khiến Thiên Tôn Xích Hư cùng lão tổ Ngân Long sinh ra bóng ma tâm lý, hiện tại lại nhiều thêm một số ba cùng số sáu, có khả năng còn tồn tại thêm cả số hai.

Giờ khắc này, diện tích bóng ma che phủ trong lòng bọn họ lại ngày càng bành trướng rộng!

Một danh sách sinh vật xuất hiện, thực sự là chuyện kinh thiên động địa, nếu như thật sự xuất thế, muốn huyết tẩy các tộc tuyệt đối không thành vấn đề.

Giờ khắc này, bất luận là tộc Cửu Đầu Điểu hay là Long Tộc, hoặc là những sinh linh ôm địch ý với Sở Phong, toàn bộ đều run rẩy, nội tâm ầm ầm sụp đổ.

Mấy người Thần Vương Xích Phong, thần rồng ba đầu Vân Thác cũng mặt mũi trắng bệch, bị dọa không nhẹ.

Đích thân trải nghiệm qua tình trạng đáng sợ - bị số chín coi thành huyết thực, không người nào có thể hiểu được loại tâm tình này của bọn họ, cả đời này đều không cách nào quên.

“Ha ha...”

Hiện tại cũng chỉ có Sở Phong là người duy nhất còn có thể cười ra tiếng, tương đối vui vẻ, cười tươi giống như một đóa hoa vậy, khiến mấy sinh vật đến từ cấm khu đều cảm thấy cực kỳ uất nghẹn.

“Ta đã nói rồi, người ta mời xuống núi chính là Cửu tổ, các người làm sao lại không động não nghĩ một chút, thích ăn đùi lớn giống như y tất nhiên còn có tám người nữa.”

Sở Phong cười nói, thanh tân xán lạn, cười một miệng đầy răng trắng.

Những lời này khiến tất cả mọi người đều dựng tóc gáy, còn có tám sinh vật khác cùng loại với số chín? Một đám người đều có cảm giác hít thở không thông!

Mọi người thật sự không dám tin tưởng vào hai tai của mình, nếu thật là như thế, danh sơn đệ nhất thiên hạ mới chính là cá mập, mới chính là cá voi chân chính, đây chính là đang đói bụng, cho nên mới thiết lập ra thế cục đưa một đoàn người đến cửa chịu chết?

Nhìn thấy một miệng răng trắng của Tào Đức, cười đến là vui vẻ, sinh linh trong cấm khu chán ghét đến mức muốn cho hắn một cái Phiên Thiên Ấn, đánh cho hắn răng rơi đầy đất.

Bên cạnh đó, bọn họ cũng không hoàn toàn tin tưởng toàn bộ vào lời nói của Sở Phong.

Xưng hô là Cửu tổ liền khẳng định còn có tám vị tổ tông khác? Vậy thì những tộc khác được xưng hô là tam thập lục tổ, tứ thập tam tổ thì sao? Chẳng lẽ người thuộc bối này đều có khả năng trưởng thành và sống sót đến loại cảnh giới tuyệt đỉnh ấy?

Đặc biệt là, sinh vật cấm địa vẫn luôn cho rằng, danh sơn đệ nhất thiên hạ hẳn phải đơn truyền mới đúng.

Mặc dù ở một số niên đại, danh sơn đệ nhất thiên hạ cũng sẽ thu một lượng lớn kỳ tài ngút trời, nhưng theo sự tìm hiểu của các cấm địa, những người kia đều rất thê thảm, không có kết cục tốt.

Cuối cùng, cũng chỉ có một hạt giống là có thể sống lâu dài.

Ví dụ như Lê Đà, y chính là một người thành công.

Về phần Tào Đức, vẫn chỉ là một thành viên trong số những đệ tử thu về, kết cục trong tương lai có lẽ sẽ thê thảm đến không lỡ nhìn thẳng.

Dính dáng đến nhất mạch này đều rất quỷ dị, không có chuyện gì tốt.

Đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến đám người đến từ cấm khu kinh thường Sở Phong.

“Tào Đức, nội tình của danh sơn đệ nhất là thế nào, không phải ngươi nói là được, các lão tổ nhà chúng ta nếu như đã rời núi, cho dù lần này không huyết tẩy nơi này, nhưng muốn toàn thân trở ra cũng sẽ không thành vấn đề.”

Kiếp Minh lên tiếng, thái độ của gã hiển nhiên không còn cường thế giống như lúc trước, quả thật vô cùng chột dạ, lo lắng cho tiền bối của tộc Tứ Kiếp Tước ở trong đó.

Sở Phong cười nhẹ, nói: “Sự thật thắng hùng biện, ta cảm thấy bên trong danh sơn đệ nhất đang diễn ra một màn thịnh yến thao thiết, huyết thực trân quý đến từ cấm địa của dương gian a, e là sẽ dẫn đến một trận cuồng hoan.”

Sau khi mọi người nghe xong, rất nhiều người đều run rẩy không thôi, tưởng tượng không thôi đã thấy hoảng.

Sinh linh đến từ cấm địa, đó là đại biểu của sự khủng bố, đại biểu cho sự vô địch cùng các loại huyết đồ non sông, hiện tại vậy mà sắp trở thành huyết thực cho người khác?

Mỗi khi nghĩ đến những hình ảnh kia, mấy lão gia hỏa giống hệt số chín cùng nhau ngồi một chỗ, há miệng đầy máu, răng trắng tỏa ra hàn quang lập lòe, ở đó ăn ngấu nghiến đám sinh linh đến từ cấm địa, quả thật khiến người ta không rét mà run.

Đúng lúc này, chỗ danh sơn đệ nhất bỗng xuất hiện cảnh tượng dị thường, giống như là huyết quang ngập trời, thương khung đều nổ tung, một đạo huyết quang bàng bạc xuyên qua trên trời dưới đất, nhuốm đỏ cả tinh không, có một bóng người vọt ra,

Sau đó, nơi đó vừa đen vừa tối, giống như có hai sinh linh cấp ma chủ, hùng vĩ vô biên, vươn ra hai cái tay khô gầy, lần lượt chụp lấy hai đùi của sinh linh trên bầu trời kia.

Cuối cùng, phía dưới chính là một cái miệng to như chậu máu há lớn, cực kỳ khổng lồ, khung cảnh còn đáng sợ hơn cả lỗ đen, gần như muốn cắn nuốt cả tinh không, nuốt hết toàn bộ tinh quang khắp trời.

Bọn họ cùng nhau chặn đánh sinh vật kia chạy trốn.

Ầm ầm một tiếng, trật tự phù văn đầy trời liền hóa thành xiềng xích phong tỏa thương khung, sau đó bức ép sinh vật kia quay trở lại trong danh sơn đệ nhất.

Huyết quang biến mất, thiên địa đều tối om một mảnh, không có lấy một điểm sáng, cuối cùng mới dần khôi phục về trạng thái bình thường.

Tất cả mọi người ngay cả thở mạnh cũng không dám, nhìn trừng trừng về phía danh sơn đệ nhất, toàn thân đều run rẩy, nội tâm nứt vỡ, nơi đó vừa xảy ra sự việc quá mức đáng sợ.

Bình Luận (0)
Comment