Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Có lẽ cũng có thể nói, những phù văn đặc biệt được khắc trên cối xay nhỏ màu xám kia tương đối đặc biệt, có thể ngăn cách hết thảy, ngay cả loại sinh vật như số chín cũng không có cách nào dò xét được khí vật mà hắn cất giấu trong nội thể?!
Sở Phong không dám thử dò xét nữa, hắn sợ khéo quá hóa vụng, thực sự bị đối phương thăm dò được cái gì.
Trong lúc nhất thời, Sở Phong có chút xuất thần, chậm rãi lên tiếng: “Cửu sư phó, xuất thân của ta rất trong sạch, những gì các ngài nói rốt cuộc có ý gì?”
Dáng vẻ của hắn vô cùng mê mang, hoàn toàn không phải giả bộ, bởi hắn quả thực rất hoài nghi vấn đề này, đây là vì cái gì?
“Đều nói rồi, ngươi đến từ địa phương kia, xuất thân của ngươi có vấn đề.” Số chín đáp, trong thoáng chốc, y giống như nhìn thấy mấy bàn tay nhợt nhạt vô hình đang xoay chuyển quỹ tích.
Mà Sở Phong thì ngày càng cảm thấy không hiểu, hắn đến từ tiểu âm gian, nói chính xác một chút thì chính là sinh ra ở Địa Cầu, một tinh cầu sinh mệnh rất bình thường, làm sao đến miệng mấy người số chín lại trở thành khác biệt rồi?
Hắn trầm mặc, lộ ra dáng vẻ suy tư, lại nghĩ đến rất nhiều thứ, chẳng lẽ những gì số chín nói chính là hắn đã xông qua luân hồi, hơn nữa còn là lấy nhục thân đi qua vùng đất chung cực, sau đó thành công đến dương gian, cho nên trong này có vấn đề?
Người luân hồi mang theo nhục thân, đoán chừng xưa nay hiếm thấy, có lẽ trước giờ đều chưa từng có người nào, chỉ có hắn là ngoại lệ duy nhất!
Sở Phong đang suy đoán, chẳng lẽ số chín nói xuất thân của hắn, nói hắn đến từ “địa phương kia”, là đang chỉ tận cùng luân hồi sao?
Số chín lên tiếng: “Ngươi đến từ tiểu âm gian, xuất thân từ một tinh cầu đặc biệt, ta nhìn thấy được ánh sáng đặc thù trên sinh cơ thịnh vượng của ngươi, giống như một loại ấn ký nào đó, cho dù vô cùng ảm đạm, thế nhưng vẫn như ẩn như hiện giống trước.”
Nói đến chỗ này, số chín liền thi triển một loại thần thông đặc biệt, vậy mà lại hiển hiện lên một số hình ảnh đơn giản về những gì Sở Phong đã trải qua trong nhân sinh!
Một màn này khiến Sở Phong đổ mồ hôi lạnh, da đầu phát tê, đối mặt với loại sinh vật cường đại như này thật sự không có bí mật nào giấu nổi, hắn tin tưởng, lần đầu tiên khi hắn và lão Cổ đến nơi này, nhất định đã bị số chín nhìn thấu căn cơ.
Nhưng mà, trong lòng hắn cũng sinh ra nghi ngờ, bởi vì những chuyện cũ mà số chín tìm hiểu đều bỏ qua rất nhiều thứ có tính then chốt, ví dụ như liên quan đến luân hồi, liên quan đến bình đá, những hình ảnh kia đều là những đoạn ngắn, đều trống rỗng, trực tiếp bị xem nhẹ bỏ qua, mà số chín cũng không cảm giác được gì bất thường.
Luân hồi có bí mật vô tận, nó liên quan đến cảnh giới vô cùng cao thâm, không ai biết được, cho nên khó mà ngược dòng tìm hiểu, đây cũng là có đạo lý.
Nhưng mà, không ngờ bình đá lại cao thêm như thế, thậm chí còn thần bí hơn những gì hắn tưởng tượng, điều này khiến Sở Phong kinh hãi không thôi.
Hiện tại Sở Phong hoàn toàn minh bạch, trước đó hắn đã sớm suy nghĩ, hết thảy những gì cổ quái hình như cũng chỉ vì hắn đến từ Địa Cầu?!
Nhưng mà trên Địa Cầu có cái gì? Sinh vật ở dương gian làm sao có khả năng biết đến địa phương này, đối với đại thế giới hoàn chỉnh rộng lớn mà nói, đừng nói là Địa Cầu, ngay cả tiểu âm gian cũng không tính là cái gì? Chỉ cần một ngón tay của Thiên Tôn đã có thể đánh xuyên hết thảy, quét ngang thành bình địa.
Chẳng qua thì... cũng không đúng!
Năm đó khi Thiên Tôn Thái Võ giáng lâm, vậy mà cũng phải tuân theo quy tắc của tiểu âm gian, tu vi bị áp chế đến cực hạn, thực lực hạ mạnh.
Cũng chính bởi như vậy, Thái Võ và kỳ tài ngút trời Yêu Yêu mới đánh nhau đến ta sống ngươi chết, bị hao tổn, cuối cùng đạo thân của lão ta còn chết ở dưới Đại Uyên.
Điều này có thể nói rõ hai điểm, một chính là pháp tắc của tiểu âm gian thực sự vô cùng lợi hại, ẩn chứa bí mật cao thâm; hai chính là Yêu Yêu vô cùng nghịch thiên, ở trong thế giới không trọn vẹn như thế mà thực lực cũng có thể đi đến một bước kia.
Mặc dù trạng thái khi ấy của Sở Phong cực kỳ hỏng bét, hồn huyết bị tổn thương, gần như là hủy diệt, nhưng trong lúc mơ hồ hắn lại có cảm giác, đến lúc cuối cùng, sắc mặt của Yêu Yêu gần như trắng bệch, từ trong Đại Uyên đẩy hắn cùng bình đá ra bên ngoài, sau đó bản thân nàng lại trầm luân xuống dưới...
Khi đó Yêu Yêu vẫn sống, chỉ là không biết cuối cùng ra sao, mỗi khi nhớ đến những điều này, trong lòng hắn không khỏi nặng nề, hận bản thân không thể lập tức quay trở lại tiểu âm gian, sau đó dò xét Đại Uyên một lần nữa.
Trong lòng Sở Phong nghĩ ngợi lung tung, các loại chuyện cũ của tiểu âm gian đều hiển hiện ra ngoài, nào là Địa Cầu, Đại Uyên, còn có tinh không vũ trụ, chủng tộc các nơi,...
Nhưng hắn cũng cảm thấy cực kỳ hoài nghi, giữa tiểu âm gian và Địa Cầu thực sự tồn tại năng lượng nào đó khó lường hay sao?
“Cũng chính là bởi danh sơn đệ nhất ta, cũng chính là vì chiếc đại kỳ mà chúng ta có, nếu không thì quả thật không thể nhìn thấu chỗ kia.” Số chín âm trầm lên tiếng.
Sau đó, phía sau y hiện ra chiếc cờ lớn rách rưới, ở đó phấp phới, tiếp đó hình ảnh ngược dòng lại càng ngày càng rõ ràng, hiển hiện ra ảnh chiếu của Địa Cầu.
“Không sai, đây chính là vùng đất mà ta sinh ta, nó rất bình thường, gần như là một thế giới mạt pháp, ta cũng không biết nơi này có gì đáng để tiền bối phải kiêng kỵ như thế?” Sở Phong lên tiếng.
Nếu như đối phương đã ngược dòng tìm hiểu được hắn đến từ nơi nào, biết được nền móng của hắn, hắn ngược lại cũng thản nhiên thừa nhận.
“Bởi vì chúng ta cảm ứng được mấy bàn tay vô hình, từng ở nơi đó diễn hóa qua.” Thần sắc số chín rất nghiêm túc, cờ lớn sau lưng phần phật lay động, cảnh tượng trong đó có chút đáng sợ.
Bề ngoài của Địa Cầu giống như sụp đổ, lại giống như méo mó, một mảnh mơ hồ, còn có mấy bàn tay lớn vô hình mang theo dấu vết quỹ tích nào đó.
Thật ra không nhìn thấy cái tay kia, nhưng lại khiến người ta cảm giác được có điều gì đó đặc biệt, dần dần hiển hiện ra vết tích đặc thù.
Trong quá trình này, cờ lớn không ngừng lay động, sau đó lại nhanh chóng ảm đạm xuống.
“Nơi này chính là địa phương trong truyền thuyết, nếu thật sự có người dám diễn dịch, dám bước chân đến, quả thật chính là lợi hại.” Số chín âm u cảm thán, thanh âm của y rất thấp, giống như lão quỷ gần đất xa trời, lúc nào cũng có khả năng tắt thở, lại nói: “Chính là bởi như vậy, chúng ta mới không muốn dính dáng gì đến, càng không muốn dây dưa quá mức với ngươi.”