Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Đúng!” Số chín gật đầu.
Đồng thời y còn nêu ví dụ, chiêu thức đáng sợ mà tộc Tứ Kiếp Tước đã triển khai, “Nhất Kiếm Trảm Vạn Tiên” cùng với “Hướng Thiên Mượn Một Kỷ Nguyên”, đây cũng không phải chiêu thức mà người bình thường có thể khai sáng, bởi nó quá khủng bố.
Thậm chí, số chín còn nghi ngờ chiêu thức này không phải do tộc Tứ Kiếp Tước sáng tạo, mà là đến từ đại thế giới khác.
Con đường nối liền nơi sâu trong cấm địa với ngoại giới tuy rằng rất gian nguy, muốn vượt qua vô cùng khó, thế nhưng chung quy cũng sẽ có một ngày những sinh vật nơi đó sẽ giáng lâm, đến lúc ấy kẻ địch nhất định càng thêm đáng sợ, càng thêm cường đại.
Sinh linh tái hiện, có lẽ cấp độ cảnh giới đều sẽ cao hơn đến một hai cấp, không thể địch lại, đây cũng là nỗi sầu lo lớn nhất trong lòng số chín.
Bởi vì, theo trước mắt mà nói, một số thiên địa, một số thế giới, muốn mở ra con đường mới, con đường mà trước kia đã sớm bị cắt đứt, ngày hôm nay lại lần nữa nối liền.
“Chư thiên vạn giới, trăm thuyền tranh lưu, hàng tỷ tộc tranh bá, loạn thiên động địa, lấy đồng lô càn khôn luyện chân kim, suy nghĩ một chút đã cảm thấy kích động a, vừa nghĩ đã thấy nóng máu phấn khích, ai mới là bá chủ thực sự đây? Cùng nhau tranh giành vũ đài cao nhất mà con đường tiến hóa hướng đến, ai có thể quật khởi, ai có thể ngạo nghễ đến cùng, thực sự khiến lòng người kích động không thôi!”
Sở Phong trưng ra dáng vẻ vô cùng kích động, vô cùng sôi nổi, khiến sắc mặt số sáu âm trầm như nước, giống như sắp giáng xuống mưa lớn, nhịn không được muốn cho hắn một chưởng.
Vẫn may là y được số chín kéo lại, một chưởng kia không có trút xuống.
“Ngươi hiểu cái gì, ảo tưởng nói cái gì mà tranh bá? Để những thông đạo năm đó bị gãy đoạn, ngươi căn bản không biết đã hao tốn biết bao nhiêu tâm huyết, đến tột cùng phải cần những sinh linh đạt đến tu vi nào xuất hiện mới có thể làm được! Những người ấy nhất định phải là thiên hạ cái thế, khí nuốt vạn cổ, ngày hôm nay nào có thể tìm ra những người như vậy? Nếu như những đám sinh vật kia giáng lâm đến nơi này, đừng nói là cường giả bên đó, ngay cả người thuộc thế hệ trẻ tuổi trong sơn môn tộc bên kia cũng đủ năng lực để... Ài, nói tóm lại, nếu những sinh linh kia thực sự giáng lâm thì chính là đại họa, máu nhuộm đỏ tinh hà!”
Số chín thở dài, có chút nôn nóng.
Những chuyện này, y căn bản không hề muốn nghĩ đến, cũng không muốn sự báo, bởi vì nó quá áp lực, thực sự khiến người ta cảm thấy phát rợn, cũng có chút khiến người ta tuyệt vọng.
“Chờ sau khi ta tu luyện có thành tựu, sẽ cầm lưới đánh cá đi đến vực sâu vơ vét một phen, đem cả đám nướng ăn!” Sở Phong nói khoác không biết ngượng.
Số chín đáp: “Ngươi biến được bao xa thì cút đi bấy xa cho ta!”
“Ngài còn chưa có giải thích xong đâu, ta còn quá nhiều vấn đề muốn thỉnh giáo. Đúng rồi, ban nãy đề cập đến quan tài bằng đồng, vì sao ta luôn nhìn thấy hình bóng của nó, bên trong rốt cuộc mai táng người nào?”
Sở Phong không lùi bước, hơn nữa còn tràn đầy hiếu kỳ, tất cả đều là nghi vấn, tiếp tục khiêm tốn cầu chỉ bảo.
Hắn nhìn thấy bức tranh pha tạp kia, tuy rằng nội tâm bị xung kích suýt nữa tan vỡ, đến hiện tại hồn quang của hắn vẫn không ổn, vẫn còn có chút đau nhức kịch liệt. Nhưng mà hắn xác thực nhìn thấy một góc của chân tướng, nhìn thấy một ít mê vụ, cho nên cấp thiết muốn hiểu rõ.
“Không phải mai táng, mà là độ!”
Sắc mặt của số chín cùng số sáu không phải rất dễ nhìn, hình như rất mẫn cảm với hai chữ mai táng kia, nghiêm túc chấn chỉnh lại.
“Đều đã chôn vào quan tài rồi, vẫn không muốn để thi thể nhập thổ vi an sao?” Sở Phong bĩu môi lẩm bẩm.
“Đã nói rồi, không phải chết đi, cũng không phải chôn xuống, mà là đang độ!” Thực chất khuôn mặt của số sáu rất khô gầy, nhưng hiện tại cũng có gân xanh hiển hiện, một tay túm lấy cổ áo của Sở Phong, thiếu chút nữa đã xách hắn lên.
“Độ, độ thế nào?” Trong lòng Sở Phong có hoài nghi, không sợ hãi chút nào, tự mình suy tư, hắn thực sự cảm thấy hai người này sẽ không thương tổn đến hắn.
Nếu thực muốn giết hắn, hẳn không cần làm như vậy.
“Độ qua!” Số chín âm trầm nói.
Độ qua? Sắc mặt Sở Phong hiện lên vẻ mê mang, ngay cả đồng tử cũng đan thành dấu chấm hỏi, có chút choáng váng, như này làm sao đoán a?
Hắn không khỏi tự hỏi, nói: “Đến loại cấp độ kia còn muốn độ? Độ qua thiên kiếp, kiếp nạn mạnh nhất thế gian?”
“Cũng không đúng, đây là muốn độ qua hồng trần đại thế, độ qua vạn cổ hư không, độ qua vũ trụ vĩnh hằng sao?”
“Hay là nói, muốn độ qua luân hồi, vượt qua biển khổ của bản thân, siêu thoát bản ngã?”
Sở Phong suy nghĩ lung tung, cũng thuận miệng nói ra lời, nhưng lại khiến sắc mặt số chín hiện lên dị sắc, cảm thấy tiểu tử này thật đúng là có cách nghĩ riêng, cũng không phải chỉ da mặt dày đòi nghe không.
“Đợi một chút, ta nhìn thấy còn có một chiếc quan tài đồng khác, có một người đang lặng yên ngồi ở trên, rất hiu quạnh, rất cô độc, chỉ để lại một bóng lưng.”
Sở Phong nhắc đến quan tài kia, cũng muốn biết đây rốt cuộc là chuyện gì, muốn liên tưởng ra thôi diễn.
Số chín thở dài, không khỏi gật đầu, nhưng lại lập tức trợn tròn hai mắt, hận không thể đánh chết tiểu tử này!
“Tại sao ta lại có cảm giác, người kia đang dạo chơi phiêu lưu, ngồi trên quan tài đồng, đây cũng quá tùy hứng rồi đi?”
Sau đó hắn liền nếm mùi hậu quả, bị số chín và số sáu đánh đến lõm xuống đất, nửa ngày sau mới bò lên được, cũng không dám nói lung tung nữa, lập tức trở nên nghiêm túc.
Thực ra, hắn làm vậy mà vì muốn hòa hoãn bầu không khí, bởi vì cảm thụ của hắn sau khi nhìn thấy bóng lưng kia chính là cô độc và thê lương, cực kỳ đè nén.
“Chẳng lẽ người này cũng đang độ?” Sở Phong nghiêm túc thỉnh giáo.
“Ừ, cũng đang độ!” Số chín gật đầu.
Sở Phong cẩn thận suy ngẫm, người kia ngồi trên quan tài đồng, dọc theo dòng chảy mà đi, đi qua từng giới lại từng giới, ngắm nhìn ánh tịch dương nhuốm máu, quan sát chư thiên vạn giới máu chảy thành sông, đi xa trong dòng sông thời gian.
Đây cũng là đang độ?
Sở Phong suy nghĩ lung tung, sau đó hắn lại nhớ đến một chiếc quan trống không, đây là chuẩn bị vì người nào, tại sao còn trống một cái?
Hơn nữa, ba chiếc quan tài trước đó từng là một thể.
“Đều nói, đạo sinh nhất, nhất sinh nhị, tam sinh vạn vật. Quan tài đồng kia cũng là sinh nhất, sinh nhị, sinh tam hay sao, nói cách khác chính là mai táng lấy vạn vật ta ngươi hắn?” Sở Phong nói xong lại mau chóng lùi lại, hắn vẫn sợ bản thân sẽ kích thích đến số chín và số sáu.