Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2715 - Chương 2716: Trong Quan Tài Đồng Mai Táng Ai (2)

Thánh Khư Chương 2716: Trong quan tài đồng mai táng ai (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Sở Phong nghi ngờ, trong này còn có bí mật nào đó, còn dư lại một chiếc quan tài trống, hiện tại đang ở đâu?

Hắn lên tiếng nói tiếp: “Về sau có cơ hội nhất định phải vớt lên, xem thử bên trong đến tột cùng là có bí mật gì!”

“Ngươi nghĩ cũng khỏi cần nghĩ, khẳng định không có quan hệ gì với ngươi, ngươi sẽ không nhìn thấy cỗ quan tài cuối cùng đâu!” Số sáu nói, sau đó không thể kiên nhẫn thêm được nữa, hận không thể khiến Sở Phong lập tức biến mất.

“Cửu sư phó, Lục sư phó, ta còn có nhiều vấn đề lắm, đều giúp ta giải đáp đi a, lại nói, vấn đề vừa nãy hai người còn chưa nói rõ ràng đâu!” Sở Phong không cam tâm, hắn vẫn chưa muốn đi đâu.

Hai người này đối với hắn còn giữ lại quá nhiều, không chịu để lộ bí mật, khiến hắn cảm thấy như có trăm vuốt gãi tâm, hận không thể áp đảo hai lão đầu tử này hỏi cho rõ.

“Trong quan tài đồng kia đến tột cùng là ai?” Sở Phong hỏi.

“Ngươi cũng nói rồi, là vạn vật ngươi ta hắn!” Số chín cười khà khà đáp.

“Võ Phong Tử rốt cuộc mạnh nhường nào?” Sở Phong lại hỏi.

Vấn đề này quá nhảy vọt, khiến hai người số chín cùng số sáu ngẩn người, ban nãy vẫn còn luôn miệng hỏi về cấm địa cùng quan tài bằng đồng, làm sao chớp mắt đã hỏi đến vấn đề Võ Phong Tử rồi?

Tất cả là bởi vì Sở Phong đã nhìn ra, nếu đã không đạt được kinh thư, hỏi không đến bí mật trọng yếu nhất, nếu đã như thế thì không bằng hỏi những vấn đề thiết thực một chút, thỉnh giáo một số vấn đề thiết thực tương đối quan trọng đương thời.

Hắn sớm muộn gì cũng sẽ gặp trúng người của nhất mạch Võ Phong Tử, đã định trước sẽ giao thủ!

“Rất mạnh, vĩnh viễn không nên đánh giá thấp tên điên kia, có thiên phú, cũng có nghị lực, lần này chỉ là một món binh khí ra tay mà thôi, không phải chân thân, mà cường giả đến từ cấm địa lại xuất động chân thân của chính mình, ngươi có thể tưởng tượng, một khi tên điên kia xuất quan, cấp độ cảnh giới sẽ mạnh đến nhường nào.”

Số chín nghiêm túc nói ra, y đã giao thủ với tia thần thức điều khiến món binh khí kia của Võ Phong Tử, biết rõ chân thân đương thời của Võ Phong Tử nếu như xuất thế sẽ lợi hại nhường nào.

Cũng trong lúc ấy, nơi cực bắc, trong một khu vực nào đó giống như đồng lô thiên địa đang đốt cháy, đang nấu luyện một sinh linh, trong màn sương mù dày đặc, có một đôi mắt cực lớn đang đóng mở, vô cùng đáng sợ, khiến thiên địa đều muốn sụp đổ.

Cuối cùng, đôi mắt kia khép lại, yên tĩnh trở xuống, Võ Phong Tử chưa từng xuất quan!

“Binh khí của tổ sư bị thương tổn, danh sơn đệ nhất lợi hại như vậy?!”

“Không sao, chờ đến khi chân thân của tổ sư xuất quan, cảnh giới nhất định sẽ cao hơn hai cấp độ!”

Môn hạ của Võ Phong Tử cực kỳ tin tưởng ông ta.

Nhưng cũng có người sầu lo, đã có được tin tức, nhất kiếm thông thiên kia xuyên thủng mấy cấm địa, nếu như Độc Cước Đồng Nhân Giáo không sớm rút lui, chỉ sợ nơi này cũng sẽ bị ảnh hưởng đến.

“Đạo kiếm khí kia không thuộc về danh sơn đệ nhất, quá khứ cũng chỉ là quá khứ, sẽ không tái xuất hiện, hơn nữa, các ngươi thực sự cho rằng ngô sư không thể đi đến một bước kia hay sao?”

Đại đệ tử của Võ Phong Tử lên tiếng, rất có lòng tin, giống như đã biết rõ một số chuyện.

“Không cần lo lắng!” Lúc này, nơi sâu trong đám sương mù lượn lờ cũng truyền đến âm thanh của Võ Phong Tử, vậy mà rất bình thản, không có một chút tức giận nào.

Nhưng lại khiến cho người ta cảm thấy chư thiên giống như sắp nổ tung, có một cỗ huyết khí bàng bạc đang chập trùng ở chỗ tọa quan, quá mức khiếp người.

“Sư phụ, nhất kiếm kia có thể vượt qua sao?!” Đệ tử nhỏ nhất của Võ Phong Tử lên tiếng, là một mỹ nhân tóc bạc.

“Khi ta còn là thiếu niên, ngô sư đã từng truy đuổi loại cảnh giới ấy!” Võ Phong Tử lên tiếng.

Nghe được những lời này, tất cả mọi người đều sững sờ, sau đó liền cảm thấy huyết dịch sôi trào, đang nổ tung trong cơ thể, nhịn không được mà run lên.

“Vậy sư phụ của người thì sao?”

“Chúng ta đều đang trên đường.” Võ Phong Tử trả lời, ông ta đang thức tỉnh!

,,,

Sở Phong bị trục xuất ra ngoài, số chín và số sáu quả thật không chịu nổi hắn nữa, bọn y chưa từng gặp qua người nào không biết xấu hổ như vậy, cuối cùng liền trực tiếp ném hắn ra ngoài.

“Ấy, Cửu sư phó, các người còn chưa giải thích xong đâu, ta vẫn còn rất nhiều vấn đề muốn thỉnh giáo!” Sở Phong phất tay ở bên ngoài danh sơn đệ nhất, lưu luyến không rời.

Số chín và số sáu thấy hắn không biến mất, hai người bọn y trực tiếp biến mất, cũng không thèm phản ứng lại hắn nữa.

Nơi xa, tiến hóa giả các nơi, có người đến từ các đại gia tộc của dương gian, cũng có người đến từ chiến trường tam phương, còn có người đến từ các tập san báo chí, lúc này đều cảm thấy câm nín.

Người đến bên ngoài danh sơn đệ nhất có quá nhiều, đều đang thăm dò tin tức, trông thấy một màn này cũng không biết nói gì cho tốt.

Tất nhiên, cũng có người nảy sinh dị thường, dù sao thì trước đây không lâu số chín cũng tự mình nói ra, rằng y không dạy dỗ Sở Phong cái gì, danh sơn đệ nhất không thích hợp với hắn.

Bên trong chuyện này còn có ẩn tình khác, hay là đang công bố cái gì? Rất nhiều người đều suy nghĩ miên man.

Sở Phong đi về phía đám người đang đứng vây xem, lúc này tuyệt đối không thể luống cuống, hắn rất bá khí, cũng rất cường thế mà nói: “Đều giải tán, danh sơn đệ nhất chúng ta không thích bị người vây xem!”

Sau đó, hắn lại trực tiếp nói rõ, từ nay hắn chân chính xuất sơn.

“Lê Đà là sư huynh của ta, năm đó thấy kẻ nào không vừa mắt liền đánh kẻ đó, cấm địa nào chọc y, y liền châm mồi lửa đốt sạch, từ nay về sau, ta muốn phát huy loại phong cách này của danh sơn đệ nhất, cứ như vậy diệt sạch đối thủ từng giây từng phút!”

Cái này quả thực là nói khoác không biết ngượng, Sở Phong đây chính là xé da hổ làm cờ!

Nếu không làm vậy thì hắn sẽ gặp nguy hiểm, số chín đã làm tiêu biến hào quang ánh sáng trên người hắn, những lời đã nói trước đó có khả năng để lại ảnh hưởng vô cùng nguy hiểm cho hắn.

Hơn nữa, hắn còn chưa muốn lập tức rời khỏi nơi này đâu, ngược lại đang muốn trò chuyện một phen với Tề Vanh Thiên Tôn, muốn đi chiến trường tam phương, thu lấy tạo hóa trong bí cảnh.

Lúc này đây, hắn quả thật không cam lòng trực tiếp chạy trốn, ngược lại lại xé da hổ thêm một lần, nhanh chóng dựa vào cơ hội cuối cùng này để đi thu hoạch đồ vật thuộc về mình.

Nếu không, thời gian trôi qua càng nhiều, khả năng mất đi cơ hội của hắn sẽ càng lớn.

Bình Luận (0)
Comment