Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Tuy nhiên, Sở Phong lại nghiêm trọng cảnh cáo, nói là người một nhà đừng nên ngộ thương nhau: “Cho dù như thế nào, chúng ta cũng đã cùng nhau tắm uyên ương. Bây giờ còn cùng ở trong thùng tắm. Chúng ta phải thẳng thắn đối mặt với nhau, tại sao ngươi có thể xuống tay với ta được?”
Một khắc đó, cái đuôi Thập Vĩ Thiên Hồ xẹt qua muốn xuyên thủng. Sở Phong nhẹ nhàng dùng hắc mộc mâu trong tay chặn lại, mười luồng bạch quang nhanh chóng tránh đi.
Thập Vĩ Thiên Hồ nhìn không thấu hắc mộc mâu nhưng lại cảm giác rất khó dây vào.
“Ngừng, chúng ta thật sự là người một nhà mà.” Sở Phong quát lớn, sau đó nhanh chóng nói ra một câu cổ ngữ và một cái tên.
Thập Vĩ Thiên Hồ giật mình. Nàng lập tức bình tĩnh lại, thần quang bên trong hai mắt tăng vọt nhìn chằm chằm Sở Phong, chờ hắn giải thích.
Sở Phong thật sự có thể khẳng định thiếu nữ trước mắt chính là hậu nhân Thạch Hồ Thiên Tôn. Những gì mà hắn nói khi nãy chính là lời mà Thạch Hồ Thiên Tôn đã từng nói với hắn, cùng với tên tục gia của Thạch Hồ Thiên Tôn, Tô Xán.
“Đại điệt nữ, lần này ngươi tin ta đi. Chúng ta là người một nhà, ta và lão Tô đã kết bái huynh đệ.” Sở Phong nghiêm túc nói.
Tuy nhiên, Thập Vĩ Thiên Hồ lại muốn ngược đãi hắn. Cái tên xấu xa có lót chữ Đức này cũng không cảm thấy ngại khi nói hắn cùng với vị tổ tiên của nàng bái làm huynh đệ sống chết.
Oành.
Đột nhiên, thiên địa kịch chấn, huyết vũ trút xuống như mưa. Cùng lúc đó, cường giả trận doanh Chiêm Châu đều rúng động không hiểu. Tiếp theo, có người tê tâm liệt phế phát ra âm thanh khóc lóc, đau khổ.
Chuyện gì xảy ra thế?
Sở Phong ngẩn người, nhìn cái lỗ lớn trên đỉnh lều. Ở đó có thể nhìn thấy cả trăng sao, là bị hắn làm hư, nhưng bây giờ lại rơi xuống huyết vũ, cảnh tượng vô cùng kinh người.
Trăng sao thì không thấy đâu, Sở Phong nhìn thấy chỉ toàn là thi thể thần ma đầy trời rơi xuống. Chẳng lẽ đây là dị tượng?
Đồng thời còn có tia chớp màu đen đánh xuống, xen lẫn là tia chớp màu đỏ. Thiên địa đều bị chia cắt, cảnh tượng cực kỳ thảm liệt và dọa người.
“Chết rồi, tuyệt thế bá chủ Chiêm Châu Nam bộ muốn trở thành Chung Cực Giả đã chết.”
Có người kêu to, chấn động chiến trường ba bên, đồng thời cũng rúng động trái tim tất cả mọi người.
Nhất là trận doanh Chiêm Châu, nhất thời, tất cả mọi người đều ngây ra, sắc mặt trắng bệch. Người nào lại có thể đánh chết một vị bá chủ chứ?
Nên biết rằng, bá chủ Chiêm Châu Nam bộ, bá chủ Ung Châu Đông bộ và bá chủ Hạ Châu Tây bộ đều là cao thủ tuyệt đại, nhưng ba người này chưa từng quyết đấu trên chiến trường, thậm chí cũng chưa từng hiển lộ chân thân.
Bây giờ, một vị bá chủ tuyệt thế lại chết?
Ầm ầm!
Vẫn là hướng Chiêm Châu Nam bộ truyền đến một tiếng rung mạnh, khiến dương gian đều run sợ. Bỗng nhiên, mưa lại càng kinh khủng hơn.
“Trời ơi, lại một vị bá chủ nữa chết sao?” Có người chấn kinh, nhịn không được toàn thân phát run, răng đánh lập cập.
Thông qua thiên tượng, thông qua tinh không dị thường và sự thay đổi trong trường năng lượng, có người lạnh run, phát hiện lại có thêm một vị bá chủ tuyệt thế ở Chiêm Châu chết đi.
Thiên địa này sắp biến đổi rồi sao?
Tâm mọi người đều nhảy loạn. Thời buổi rối loạn thật rồi. Những chuyện kinh thiên liên tiếp xảy ra.
Bá chủ Chiêm Châu Nam bộ bị giết chết, huyết vũ rơi xuống như mưa, thiên địa dị tượng chấn kinh dương gian. Điều này thật sự quá đáng sợ! Thi hài thần ma rơi xuống chiến trường ba bên, cảnh tượng vô cùng kinh khủng.
Rất nhiều người cảm thấy giống như tận thế giáng xuống, trời đất sụp đổ. Có một số gia tộc, một số đại giáo dấn thân vào trận doanh Chiêm Châu, hoàn toàn cột vào chiến xa này. Nhưng bây giờ lại có kết cục như vậy, có thể khiến bọn họ không sợ sao?
“Sư tổ.”
Một vị lão giả kêu to, tóc tai bù xù, tê tâm liệt phế, xông lên không trung tiếp lấy một thi thể thần ma rơi xuống trong huyết vũ, hoàn toàn nổi điên.
Ông là đồ tôn của vị bá chủ Chiêm Châu Nam bộ, được xưng tụng là truyền nhân dòng chính. Kết quả, hôm nay ông tận mắt nhìn thấy nhất mạch nhà mình bại vong.
Không có người nào rõ ràng hơn so với ông, địa vị của người kia ở Chiêm Châu lớn đến cỡ nào, thực lực cao thâm mạt trắc ra sao, là sinh linh thần võ ngút trời.
Nhưng bây giờ, vị kia lại chết, còn chết ở Chiêm Châu, cũng không hề xuất hiện trên chiến trường, có thể nào như vậy chứ?
“A… không.”
Có một số người kêu to, đều là lão ẩu, lão đầu tử, không biết đã sống qua bao nhiêu thời đại. Tất cả đều là cao thủ danh tiếng một phương.
Gia tộc của bọn họ khóa chặt với Chiêm Châu, bây giờ lại thất bại thảm hại, ngay cả vị bá chủ kia cũng chết, có thể nói đại thế đã mất.
Có một số người sợ hãi trong lòng, bởi vì bọn họ mơ hồ cảm nhận được lão tổ trong tộc của mình đã chết trận theo. Lão tổ bọn họ xây nhà cách vị bá chủ đó bế quan không xa.
Làm như vậy, một là tỏ vẻ tôn kính, hai là thể hiện sự trung thành, hộ pháp cho vị bá chủ.
Quả nhiên, chỉ trong nháy mắt, có trận vực truyền tống bộc phát ánh sáng chói mắt. Các loại tin tức từ các nơi trong thiên hạ truyền đến, nhất thời trận doanh Chiêm Châu bị loạn.
“Ngũ tổ chết, bị một chỉ đánh nát đầu, hình thần câu diệt. Trời ơi, lão tổ mạnh nhất trong tộc cứ như vậy mà chết đi?”
“Huyền Hải lão tổ tọa hóa, bị người ta dùng trận vực tinh thần bao trùm, ngay cả đứng cũng không đứng được, vô thanh vô tức chết trong mật thổ Chiêm Châu.”
Tiến hóa giả các tộc điên cuồng. Tin tức từ Chiêm Châu Nam bộ truyền đến thật sự nghe rợn cả người, khiến bọn họ chấn kinh. Nội tình gia tộc, lão tổ đỉnh tiêm lần lượt chết đi.
Chiêm Châu Nam bộ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Bá chủ chết thảm, ngay cả lão tổ đại gia tộc cũng mất mạng theo, quả thật đáng sợ!
Sau khi tin tức truyền ra, chấn động chiến trường ba bên, khiến người hai đại trận doanh còn lại phải nghẹn họng, cảm thấy không thể tưởng tượng được.
Bọn họ thật sự hoài nghi, chẳng lẽ bá chủ trận doanh của mình ra tay, phát động tập kích, trực tiếp oanh diệt vị bá chủ Chiêm Châu Nam bộ kia?
Tin tức bay đầy trời, có thể nói lòng người bàng hoàng.
Đương nhiên, cũng có một số người khá trấn định. Đây đều là những tán tu đến chiến trường chủ yếu lập chiến công đổi lấy phấn hoa, kinh văn.
Bọn họ hoàn toàn chẳng để ý ai sẽ trở thành tiến hóa giả chung cực thống ngự dương gian sau cùng, cũng chẳng sinh lòng cảm mến gì cả.
Người thật sự lo lắng chính là những đại gia tộc ôm chân vị bá chủ Chiêm Châu.