Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2753 - Chương 2752: Không Ai Có Thể Ngăn Được (1)

Thánh Khư Chương 2752: Không ai có thể ngăn được (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Cà sa phần phật trên người lão tăng, phồng lên, thiên vũ đều đang rung chuyển, cả thiên địa như muốn nổ nát.

Theo bàn tay ông ép xuống, chân thân cũng đến gần, tiếng tụng kinh chấn động trên trời dưới đất, cử thế đều có thể nghe, chẳng khác nào có ba ngàn Phật Đà cùng nhau tụng kinh muốn luyện hóa đại ma.

Ông ta tuyệt đối có thực lực vượt qua bá chủ.

Tuy nhiên, Phật tộc rất thấp điệu, không hề xưng bá, chỉ ủng hộ những người có quan hệ mật thiết.

Bên cạnh lão tăng, vị bá chủ cũng động. Vạn Kiếp Cảnh và ông dung hợp lại cùng nhau, lơ lửng phía trên đỉnh đầu, kích xạ thần quang đặc biệt có thể hủy tạo hóa, diệt vạn vật.

Hét lớn một tiếng, Vũ Hoàng ra tay. Giữa thiên địa, vô số ánh sáng tràn ngập, giống như trời xanh vẩy xuống lông vũ trắng noãn. Quá thánh khiết!

Mơ hồ trong đó có thể thấy được Vũ Hoàng cầm trong tay Luân Hồi Đăng dung hợp với Hỗn Độn Giản bay lên không, xé rách thiên địa, chống đỡ đại thủ lão tăng, ngăn cản chùm sáng Vạn Kiếp Cảnh chiếu rọi.

Ầm ầm!

Chiêm Châu Nam bộ bị khí tức cái thế ba đại bá chủ bao trùm, trở nên mông lung, biến thành một nơi hỗn độn.

Cái gì cũng đều không nhìn thấy được, giống như rơi vào giai đoạn khai thiên tích địa nguyên thủy nhất.

“Tại sao người Hằng tộc lại không ra tay? Bọn họ được xưng là đệ nhất tộc trong thiên hạ. Nếu trong tộc có người mạnh nhất thức tỉnh, lúc này công đến, có lẽ sẽ áp chế được Vũ Hoàng.”

Có người nhỏ giọng nói, hai mắt mang theo ánh sáng cừu hận.

Ông ta là người Chiêm Châu Nam bộ. Tổ tiên của ông ta bị năng lượng Vũ Hoàng phản chấn ép thành huyết vụ, hình thần câu diệt.

Ai cũng biết rằng, đại bản doanh Hằng tộc nằm ở Chiêm Châu Nam bộ, vốn ủng hộ bá chủ sở hữu Luân Hồi Đăng. Bây giờ xem ra, bá chủ Chiêm Châu bị giết chết, nhưng Hằng tộc lại không có động tác gì lớn.

Có người hoài nghi, Hằng tộc đã thay đổi lập trường sau khi được du thuyết.

Hằng tộc quả nhiên không có động tác, không có cao thủ ra sân.

Bằng không, Hằng tộc sâu không lường được, nhất định có cao thủ tuyệt đại tọa trấn, có thể đối đầu và đánh cờ.

Oành.

Hướng Chiêm Châu Nam bộ, một tiếng sét chấn thời gian, là huyết sắc lôi điện, còn có ô quang quấn lấy nhau, phóng ra khí tức diệt thế.

Có thể nhìn thấy, một khắc hỗn độn tản ra, lão tăng đứng sừng sững giữa thiên địa lập tức lảo đảo rút lui, còn Vạn Kiếp Cảnh lơ lửng trên đầu vị bá chủ kia thì gào thét.

Vũ Hoàng phản kích quá lăng lệ, năng lượng phản chấn khiến hai đại bá chủ đều ăn thiệt.

Khó trách một mình ông ta dám hoành kích Chiêm Châu, giết chết hai sư huynh đệ bá chủ Chiêm Châu.

Mọi người đều hít một hơi lãnh khí, nhất là người Hạ Châu Tây bộ. Không phải bá chủ của bọn họ và lão tăng Phật tộc bị oanh sát chứ?

Lúc này, Hạ Châu Tây bộ phát sáng, chiếu rọi ra chùa miếu san sát, toàn bộ đứng thẳng giữa thiên địa, cung điện to lớn, ngói màu vàng kim, phổ chiếu ánh sáng tường hòa.

Đồng thời, tiếng tụng kinh vô tận vang lên, cường giả Phật tộc liên thủ xuất kích khắp nơi, trấn áp Vũ Hoàng.

Tuy nhiên, hiệu quả không lớn. Sau khi đạt đến cấp bậc Vũ Hoàng, trừ phi cường giả tuyệt đại bá chủ ra tay, nếu không, người ngoài rất khó thay đổi hiện trạng.

Không hề nghi ngờ, thế gian luôn có loại cao thủ đó ẩn phục, ví dụ như trốn trong danh sơn đại xuyên.

Nếu không, dương gian đã sớm bị nhất thống, chỉ là có cường giả chí cường chặn đường, cho nên rất khó để chân chính thống nhất dương gian.

Tuy nhiên, bây giờ lại không có ai ra tay, có lẽ vẫn còn đang ngủ say, hoặc dần dần già đi, chết trong dòng sông thời gian.

Lão tăng Phật tộc phun máu, còn bá chủ Hạ Châu cũng không chịu nổi, đồng thời rất nhiều tòa miếu cổ cũng trở nên ảm đạm.

Trong thời khắc quan trọng nhất, một tòa cổ tháp Hạ Châu Tây bộ đã mở ra đại môn phủ bụi.

Ở đó có một tòa Phật tháp sắp sụp đổ, là nơi mai táng cao tăng.

Thạch tháp mở ra, có người cung thỉnh một bàn thờ Phật, bên trong có một khung xương thần bí, kim thân trượng sáu, Phật quang toàn thân chiếu sáng trên trời dưới đất.

Khung xương thần bí miệng tụng Phật hiệu, phun ra vạn đóa hoa sen đại đạo trấn áp thế gian.

Hizz!

Tất cả cường giả đều hít một hơi lạnh khí. Tất cả tiến hóa giả đều run rẩy. Đây là một cao thủ đẳng cấp đến cỡ nào?

Mọi người chỉ có thể rúng động. Phật tộc thâm bất khả trắc, cao tăng lịch đại xuất hiện lớp lớp, cũng không biết lão Phật niên đại nào còn di tồn được trên thế gian.

Xem ra, người này không giống như hoàn toàn tọa hóa, mà lưu lại Phật cốt, có lẽ còn có thể tái tạo huyết nhục. Dù sao Phật quang và chân linh đều còn, hóa thành một ánh lửa, gửi lại bên trong xương sọ, không tản đi hết.

Cuối cùng, khung xương màu vàng đưa tay ép xuống về phía Chiêm Châu, đối bính một kích với Vũ Hoàng, long trời lở đất.

Vào phút cuối cùng, mọi người nhìn thấy, bên trong cổ tháp có khung xương màu vàng, các loại công trình kiến trúc sụp đổ, nhất là bàn thờ Phật bị rạn nứt, thạch tháp ngã xuống.

Tồn tại Phật tộc ra tay, một vị lão Phật cũng xuất thế nhưng không thể áp chế Vũ Hoàng.

Trong thời khắc cuối cùng, mơ hồ trong đó, mọi người nhìn thấy Phật cốt màu vàng chảy ra huyết dịch. Điều này thật sự quá quỷ dị và đáng sợ.

Huyết dịch này có nguồn gốc từ chỗ nào? Lão Phật đã khô héo, không có huyết nhục.

Sau đó, tất cả đều bị hỗn độn che mắt, cổ tháp và Phật cốt màu vàng đã không còn nhìn thấy.

“Trời ơi, ngay cả lão Phật cũng bị giết sao? Hay là đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn?” Có đại năng Phật tộc kinh hô. Người này biết rõ sự quỷ dị của cổ tháp.

Người này còn nhớ rất kỹ, khi ông ta còn nhỏ, tổ sư của ông ta đã từng mang ông ta đến ngôi tiểu miếu hoang kia thăm viếng qua một lần, đồng thời nói cho ông biết đây là một trong sáu miếu tối cao nhất Phật tộc.

Hiện tại, lão Phật ở đó đã bị thương, thậm chí bị hoành kích mà chết đi sao?

Dương gian, huyết vũ trút xuống như mưa, mây đen áp đỉnh, dị tượng thiên địa càng lúc càng cuồng bạo.

Cuối cùng, lông vũ trắng noãn bay múa, xé mở hắc ám, oanh kích huyết vũ, khiến các nơi ở dương gian dần dần khôi phục lại sự bình thường.

Ở Chiêm Châu, Vũ Hoàng lên tiếng, nói ra những lời nói kinh người.

“Phật môn quả nhiên thâm bất khả trắc, Khổ Tù Lão Phật đã muốn tọa hóa thời đại tiền sử vẫn còn sống, còn cao hơn trưởng bối sư môn chúng ta đến mấy bối phận, đúng là ngoài ý muốn. Hôm nay đến đây, ngày sau tái chiến, dương gian nhất định sẽ đại nhất thống.”

Khi ông ta nói chuyện, sương mù hỗn độn tản ra, mọi người nhìn thấy bá chủ Hạ Châu Tây bộ và vị lão tăng kia đều rút lui, biến mất ở phía Tây.

Bình Luận (0)
Comment