Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Theo truyền thuyết, nếu tế luyện vật này đúng phương pháp, có thể mở ra thiên địa, tái diễn một phương vũ trụ, được xưng tụng là bảo vật vô giá.
Nó thật sự quá trân quý và hiếm có, ngay cả Vũ Phong Tử nhìn thấy cũng phải nóng mắt, Vũ Hoàng gặp được cũng phải cướp lấy, muốn nắm giữ trong tay của mình.
Tái diễn vạn vật, một lần nữa khai thiên tích địa. Đây chính là vĩ lực tạo hóa đến cỡ nào?
Tim Sở Phong đập không ngừng. Sự thực này quá kinh người. Hắn không nghĩ đến vừa mới tiến vào một bí cảnh nho nhỏ, hắn đã phát hiện ra kỳ vật như thế. Quả nhiên là đại tạo hóa.
Hắn lấy lọ đá ra ngoài, dùng tay vuốt ve.
Lọ đá đang phát sáng, quanh thân óng ánh, không còn bình thường mà trở thành một vật chí bảo vô thượng có thể trấn áp ba mươi ba trọng thiên, phổ chiếu quang huy.
Bịch một tiếng, lọ đá tự động mở nắp, sau đó nó giống như kình ngư hấp thủy, bắt đầu nuốt vào, muốn hấp thu vũ trụ hạch đặc biệt kia.
Sở Phong giật mình lùi ra ngoài, bởi vì lọ đá đã tự chủ lơ lửng giữa không trung.
“Đây là…” Hắn nhìn trân trối.
Vũ trụ hạch đang tan rã, nhanh chóng bị đốt cháy, sau đó bốc hơi thành hào quang, như con thiêu thân lao đầu vào lửa, không, là vào lọ đá.
Nó bị hủy đi rồi sao? Sở Phong cảm thấy kinh ngạc vô cùng. Không phải nói thứ này uy lực vô tận, luyện chế đúng phương pháp là có thể mở ra một giới sao? Nếu có đầy đủ vận khí và tạo hóa, có thể tái diễn vũ trụ, mở ra một đại thế giới thuộc về mình.
Nhưng bây giờ, nó lại bị lọ đá khóa chặt, sau đó hóa thành ánh sáng, sắp bị hấp thu sạch sẽ.
Không cần phí khí lực, chỉ cần một hơi mà thôi, vụ trụ hạch cao nửa người đã bị đốt cháy thành ánh sáng, bị hấp thu sạch sẽ, vĩnh viễn biến mất.
Hiện trường hoàn toàn yên tĩnh. Lọ đá rơi xuống mặt đất, giống như chẳng có chuyện gì phát sinh.
Sở Phong chờ thêm một lát. Sau khi tin chắc rằng không có biến cố xảy ra, lúc này hắn mới nhanh chóng tiến lên, nhặt thạch khí, quan sát cẩn thận xem có gì khác biệt hay không.
“Đây là…”
Hắn giật mình. Bề ngoài lọ đá không có gì thay đổi, vẫn thô ráp bình thường như cũ, nhưng không gian bên trong lại lớn hơn rất nhiều, cao đến mười mét, đường kính dưới đáy cũng đạt đến mười mét.
Trước kia, không gian bên trong lọ đá chẳng qua chỉ có một mét, bây giờ nó đã tăng lên một mảng lớn.
Tuy nhiên, rất nhanh khóe miệng của hắn lại co giật, nhìn lọ đá biến lớn hơn rất nhiều lần. Phải biết rằng, nó đã nuốt một vũ trụ hạch không giống bình thường.
Nếu tái diễn không gian, mở ra thiên địa, nào chỉ ngần ấy không gian mà là một đại thế giới.
So sánh với nhau, da mặt của hắn co rúm không thôi. Một hình thức ban đầu của một đại thế giới, tương lai của một vũ trụ lớn cứ như vậy mà bị nó nuốt.
Đường kính và độ cao của nó chẳng qua chỉ mới tăng lên gấp mười lần.
Sắc mặt Sở Phong tái xanh. Hắn còn muốn nuôi một đại thế giới thuộc về riêng hắn. Kết quả đổi lấy một không gian nhỏ như vậy?
Hắn lật qua lật lại, lọ đá không hề biến lớn bên ngoài, không nhìn ra có đặc điểm gì đặc biệt, có chút tà tính, giống như ăn còn chưa no.
Hắn cũng không chậm trễ, quyết định tiếp tục tìm kiếm bên trong bí cảnh. Bởi vì thời gian có hạn, nếu còn tạo hóa nào khác, sớm thu thập cũng tốt hơn.
Bên ngoài, có người cũng nhìn thấy chuyện bên này, đồng thời mật nghị.
Có người nói: “Hắn có quyền tiến vào nhưng không có tư cách chiếm một chỗ thời gian quá dài. Khi chúng ta tiến vào, không phải chẳng còn cái gì có thể lấy được sao?”
Người lên tiếng là một vị minh châu của Cửa Đầu Điểu tộc, tướng mạo động lòng người, là mỹ thiếu nữ khó có được, môi đỏ như son, sóng mắt say lòng người.
Nàng đang cổ động mọi người cùng nhau giết vào đoạt tạo hóa.
Hơn nữa, nàng là người đầu tiên hành động, cứ như vậy mà xông vào.
Vốn mọi người vẫn còn đang kiêng kỵ. Dù sao Tào Đức Đại Thánh chấn động ba bên chiến trường, người cùng cấp độ có ai mà không sợ? Hơn nữa hắn còn có quan hệ với đệ nhất sơn.
Tuy nhiên, pháp không trách chúng. Đã có người dẫn đầu, bọn họ cũng xông vào, hơn nữa còn có lý do chính xác để tiến vào. Bí cảnh này cũng không phải dành riêng cho Tào Đức.
“Nào, đi đoạt tạo hóa thôi. Nói không chừng trong bụi cỏ nào đó sẽ có cỏ Dung Đạo không ai biết, chờ ta đến lấy.”
“Ta hy vọng sẽ nhìn thấy một bộ kinh thư vô thượng.”
“Đừng có nằm mơ, để ta phát hiện một động phủ Thiên Tôn là đủ rồi.”
“Các ngươi đều có lòng tham không đáy.”
Một đám người la hét ầm ĩ, xông lên đồi núi, biến mất trong sương mù bên trong bí cảnh.
Nữ tử kia cười lạnh. Pháp không trách chúng, đến lúc đó nàng sẽ diệt Tào Đức.
Cửu Đầu Điểu tộc cực kỳ hận Sở Phong. Nếu không gian nơi này chưa được vững chắc, khắp nơi đều là khe hở, nàng quyết định cho nơi này nổ tung.
Trên thực tế, mang theo địch ý cũng không chỉ có nàng, còn có Ngân Long tộc mười hai cánh. Phàm là người có lòng oán giận Sở Phong, tất cả đều mang theo suy nghĩ tàn độc muốn tìm cơ hội hạ độc thủ.
Có không ít người phóng vào bí cảnh.
“Bò…ò…, huynh đệ, để ta. Ai dám khi dễ huynh đệ của ta.” Lúc này, một thiếu niên mãng ngưu xuất hiện, tóc dài rối tung, sừng thú thô to hướng lên trời.
Tốc độ của hắn ta cực nhanh, xông vào bên trong bí cảnh. Cách hắn ta không xa là Lữ Bá Hổ. Bọn họ đã nhận ra nhau, bởi vì khí chất dễ dàng phân biệt được.
Nhất là đại hắc ngưu chuyển thế quá giống kiếp trước. Sau khi Lữ Bá Hổ nhiều lần thăm dò, hoàn toàn tin rằng đây chính là hắn ta.
“Ngưu ca, ngươi khoan đã. Vì sao sau khi ta xác định là ngươi, ta lại có cảm giác muốn khóc vì nhớ ngươi.” Con mắt Lữ Bá Hổ đỏ lên, hơi rơi lệ.
Tâm trạng đại hắc ngưu cũng chập chờn. Năm đó nhiều huynh đệ như vậy, nhưng hoàng ngưu đâu, Âu Dương Phong đâu, còn có hổ Đông Bắc nữa? Đám người lão tông sư Võ Đang đã đi nơi nào, có còn gặp lại nữa hay không?
Đường luân hồi tràn ngập tính không chắc chắn, ai cũng không cách nào dự đoán được.
“Đừng khóc, lát nữa gặp Sở Phong huynh đệ, chúng ta lại nâng cốc ngôn hoan.” Đại hắc ngưu bí mật truyền âm, nhưng mắt của hắn ta cũng đã mỏi nhừ, mấp máy cái mũi, chạy hết tốc lực vào đây.
“Thật ra, ta hơi sợ gặp Hổ ca. Năm đó, khi chúng ta đầu thai, ta dường như nói với hắn ta nên chuyển thế làm con lừa. Nhìn ý của hắn ta, dường như hắn ta cũng có lựa chọn như vậy. Bây giờ nhớ đến, ta hơi chột dạ.” Lừa già nói, nhất thời giật mình, sợ hổ Đông Bắc xuất hiện sau lưng hắn ta.