Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2763 - Chương 2764: Từ Thiên Ngoại (1)

Thánh Khư Chương 2764: Từ thiên ngoại (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Dám phá hư bí cảnh, chúng ta xử lý nàng ta như thế nào?” Sau khi biết được tình huống, hổ Đông Bắc giật mình, cảm thấy Cửu Đầu Điểu tộc quá độc ác. Vì đối phó Sở Phong, bọn họ không tiếc tất cả đều chôn cùng.

“Còn có thể làm gì? Giết chứ sao?” Sở Phong nói. Đồng thời nói cho bọn họ biết cứ ở bên cạnh mà xem, đừng xen vào.

“Ngươi mau thả ta ra.” Thiếu nữ kêu lên, trên gương mặt mỹ lệ tràn ngập oán giận lẫn sợ hãi.

Sở Phong mang theo nàng ta đến bí cảnh có nhiều người, sau đó keng một tiếng, trong tay xuất hiện một thanh thánh kiếm, hàn quang lấp lánh. Phù một tiếng, thanh kiếm chém bay đầu thiếu nữ, đồng thời một kiếm bóp chết hồn quang, thần hồn bị tiêu diệt.

Cảnh tượng này chấn động bí cảnh, rất nhiều người đều nhận ra đó là minh châu của Cửu Đầu Điểu tộc, nhưng cứ như vậy bị người rơm Sở Phong một kiếm bêu đầu.

“Muốn xuống tay với ta thì cứ đến. Ta chẳng quan tâm ngươi là tiến hóa giả của tộc nào, ta đều giết không tha.” Sở Phong xoay người rời đi, đồng thời hắn cũng thông báo cho mọi người biết thiếu nữ kia muốn cho nổ tung thế giới này.

“Ta đến là để càn quét tất cả, để quật khởi.” Hắn khẽ nói, sau đó bắt đầu điên cuồng biến thành hành động.

Sở Phong bước ra khỏi tiểu thiên địa, vô cùng bình tĩnh, chỉ là thanh kiếm trong tay nhỏ máu khiến một số người bên ngoài nghiêm túc lại. Vị Đại thánh này giết người?

Xoẹt một tiếng, hắn biến mất, tranh thủ thời gian đi thăm dò bí cảnh khác.

Về phần bí cảnh sau lưng, những người khác không cách nào bình tĩnh được nữa. Thiếu nữ tịnh lệ của Cửu Đầu Điểu tộc chết rồi, bị một kiếm bêu đầu. Nàng ta từng muốn dẫn bạo toàn bộ tiểu thiên địa.

Một đám người vừa phẫn nộ vừa sợ.

Có người truyền tin tức ra ngoài, dẫn đến Cửu Đầu Điểu tộc la hét ầm ĩ, vô cùng oán giận, tuyệt không thừa nhận thiếu nữ kia rắp tâm hại người, cho rằng Tào Đức đang tìm lý do loạn giết người vô tội.

“Xích Phong, Xích Lăng, các ngươi đang ở đâu? Đường muội chúng ta chết rồi.”

Có người hô, là một thanh niên của Cửu Đầu Điểu tộc, muốn triệu hoán mấy vị Thần Vương. Cho dù bọn họ biết Tào Đức có quan hệ với đệ nhất sơn nhưng cũng muốn bày ra tư thế.

Thứ nhất, không thể chột dạ. Thứ hai, bọn họ cực kỳ hận Sở Phong, nhịn không được muốn hạ tử thủ.

Tuy nhiên, đám người Xích Phong lại không trả lời, bởi vì bọn họ không có ở đây, mà đã đi nghênh đón khách quý thần bí.

“Không được ầm ĩ, người có lai lịch thiên đại sẽ xuất hiện. Bây giờ yên tĩnh lại đi.” Trong Cửu Đầu Điểu tộc có người thấp giọng nói.

Sở Phong không thèm để ý đến. Hắn xuất quỷ nhập thần, trong thời gian ngắn liên tiếp thăm dò hai bí cảnh, nhưng biểu hiện của hắn lại vô cùng khó coi.

Bởi vì đây là hai bí cảnh chết. Mặc dù gần cửa vào xanh um tươi tốt, sinh cơ bừng bừng nhưng bên trong lại trụi lủi, chẳng có chút giá trị gì có thể nói.

Cũng không phải tất cả bí cảnh đều có đại tạo hóa, có một số rất bình thường, thậm chí là khô cạn.

Điều này khiến cho hắn thở dài. Chẳng lẽ vận khí tốt đều đã sử dụng hết, bí cảnh tiếp theo sẽ không có thu hoạch gì?

“Tào Đức ra rồi. Nhanh như vậy, xem ra không đạt được thứ gì?”

“Xúi quẩy, là bí cảnh chết, bên trong không hề có cái gì.”

Một số người đi theo sau lưng hắn mà vào cũng cảm thấy xui xẻo. Bọn họ đang còn muốn chia một chén canh.

Gió lạnh thổi qua, thổi đống cát bụi màu đỏ sậm lên. Nhìn kỹ, trên mặt đất lộ ra rất nhiều xương khô. Năm đó, chiến trường này lưu lại quá nhiều tàn khốc.

Sở Phong cau mày. Hắn sắp tiến vào bí cảnh thứ tư.

Hít sâu một hơi, hắn hy vọng lần này có thể gặp vận may.

Lúc này, từ đằng xa có người xông về phía bên này, là một thiếu nữ tóc bạc, Ánh Hiểu Hiểu. Nàng muốn tiếp cận khu vực này.

Tuy nhiên, nàng lại bị huynh trưởng của nàng là Ánh Vô Địch ngăn cản lại.

Nhất thời, mặt Sở Phong đen lại. Năm đó, là tỷ tỷ theo đuổi, chẳng lẽ bây giờ biến thành muội muội theo đuổi sao?

Mặc dù vẫn còn cách nhau một khoảng cách, nhưng hắn cảm giác được Ánh Hiểu Hiểu nhất định đến đây là vì hắn. Sự lo lắng và chờ mong khó mà che giấu, ánh mắt của nàng còn ẩn chứa lệ quang.

Cũng may không ai chú ý sắc mặt của nàng, cũng không biết nàng muốn đi gặp Tào Đức.

Thật ra, mặt củaÁnh Vô Địch còn muốn đen hơn cả mặt Sở Phong. Lúc trước, tỷ tỷ của hắn và Sở Phong quan hệ tâm đầu ý hợp thì cũng thôi đi. Bởi vì lúc đó phải lưu lạc dị vực những trăm năm cùng với những nguyên nhân đặc biệt mới gần gũi với Sở Phong.

Nhưng bây giờ, chuyện này là sao? Muội muội lại như thế. Điều này khiến cho hắn ta muốn hô to một tiếng, Sở ma đầu thật là ngươi sao? Ngươi chính là một tai họa.

Tóm lại, tâm địa Ánh Vô Địch không xấu, cũng không muốn hại Sở Phong, cho nên không có khả năng lớn tiếng kêu lên.

Tuy nhiên, hắn liếc qua tỷ tỷ của mình. Ánh Trích Tiên trước mặt mọi người vạch trần Sở Phong, xem như xé rách mối quan hệ năm đó.

Ánh Trích Tiên đích thật rất đẹp, người cũng như tên, là thiên tiên tử chuyển thế, không chỉ có dung mạo khuynh thành, hơn nữa thoạt nhìn không dính khói lửa trần gian, khí chất xuất chúng.

Trong làn gió mát, một thân váy áo của nàng phần phật bay lên, giống như muốn cưỡi gió bay đi.

Bên ngoài cơ thể của nàng có sương trắng nhàn nhạt phun trào, lại càng khiến cho nàng không nhiễm bụi trần, giống như siêu thoát thế ngoại.

Lúc này, nàng lên tiếng, kéo muội muội của mình lại: “Đừng qua đó.”

“Tỷ dựa vào cái gì mà quản muội.” Ánh Hiểu Hiểu vô cùng bất mãn, dùng sức vung cánh tay muốn tránh thoát.

Ánh Trích Tiên nhìn như xuất trần, nhưng cấp bậc tiến hóa rất cao. Nàng giữ lại em gái, không để cho nàng ấy rời khỏi.

Lúc này, một lão ẩu đột nhiên xuất hiện, đứng bên cạnh Ánh Trích Tiên.

“Đó chính là Tào Đức? Một vị Đại thánh. Với lứa tuổi này mà có được thiên phú như thế đúng là xưa nay hiếm thấy, nhưng lại sinh không gặp thời. Hắn không có thời gian trưởng thành, chắc chắn sẽ chết yểu.”

Lão ẩu khẽ nói, tử quang lấp lóe bên trong hốc mắt hãm sâu. Bà là Á tiên tộc nổi tiếng dương gian.

Bà nói tiếp: “Nếu trong quá khứ, loại thiên phú đó rất được trân trọng, nhưng bây giờ sắp biến thiên rồi. Tổ tiên anh linh cảnh báo, tình thế hỗn loạn trước nay chưa từng có sắp mở ra. Người như Tào Đức sẽ không sống lâu. Đại thế đáng sợ như vậy, người càng có tính cách ngút trời thì lại càng chết rất thảm. Nếu muốn sống sót chỉ có thể cúi đầu để người ta thu, nếu không, người đó sẽ bị giết chết.”

Tiếp theo, bà quay sang nhìn Ánh Trích Tiên, Ánh Vô Địch: “Các ngươi nên tranh thủ tìm kiếm tạo hóa. Ngoài ra, một số bí cảnh cao giai sắp mở ra, các ngươi cũng đừng nên bỏ qua.”

Bình Luận (0)
Comment