Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Tuy nhiên, Sở Phong đã thành công. Con đường mà hắn đi, thành tựu mà hắn đạt được đơn giản khiến người ta khó có thể tin.
Mười năm ra mặt, chuyển thế dương gian lại có thể quét ngang Thần Vương Thiên Thượng, giơ tay nhấc chân lại rất hời hợt. Chiến lực này quá kinh khủng, cũng quá kinh người.
“Mấy đứa, chuyện gì xảy ra vậy?” Vị lão ẩu Ánh gia kia cũng theo vào bí cảnh. Bà cũng là một vị Thần Vương, không yên lòng ba người Ánh Trích Tiên, sợ đắc tội sứ giả.
Mái tóc trắng của lão ẩu phất phơ, mặt mỉm cười. Tuy nhiên, sau khi tiến vào nơi này, nét mặt bà ta trở nên cứng ngắc, nhịn không được liền hỏi: “Sứ giả?”
Từ đằng xa, vị sứ giả nho nhã cực kỳ chật vật, cả người toàn là máu, tóc tai bù xù, không còn phong nhã như lúc trước, quần áo tả tơi.
Lúc này, chỉ có một Ánh Hiểu Hiểu là có thể cười ra tiếng. Sau khi hết khiếp sợ, nàng rất vui vẻ, còn không che giấu. Nếu không phải có chỗ cố kỵ, nàng khả năng còn hô to hai chữ Sở Phong.
“Là do ai làm?” Lão ẩu Ánh gia hỏi, sau đó nhìn vị sứ giả đứng cách đó không xa, là người đi cùng với Xích Phong.
Dưới cái nhìn của bà, cũng chỉ có người từ thượng diện đi xuống nhưng là loại người cạnh tranh không thuộc về đồng tộc mới có năng lực này.
Trên thực tế, vị sứ giả kia đang rất nghiêm túc, trong lòng phát run, da đầu lại càng tê dại. Tào Đức kia không phải chỉ là một Đại thánh thôi sao?
Bây giờ nhìn lại, tuyệt không phải như thế. Tình huống nghiêm trọng hơn nhiều. Hắn là một Thần Vương, hơn nữa còn là Thần Vương tuyệt thế.
Lông tóc hắn ta dựng đứng, cảm nhận được khí tức nguy hiểm đang bao trùm đến. Hắn ta lập tức nhận ra Xích Phong đã lừa hắn ta.
Tuy nhiên, Xích Phong đi đâu rồi? Vị sứ giả tìm kiếm, phát hiện Xích Phong đã sớm không còn hình bóng, đã tìm cớ chạy trước.
Khụ!
Tiếng ho khan truyền đến.
Giữa những ngọn sơn phong vỡ vụn, vị sứ giả nho nhã đứng dậy. Hắn ta bị thương không nhẹ, lại bị người ta một bàn tay đập bay, đánh cho máu me đầy mặt, quá mất mặt.
Chỗ sâu trong đáy mắt của hắn ta trở nên lạnh lẽo. Hắn ta nhìn Sở Phong. Tên này dám làm nhục hắn ta.
Tuy nhiên, trong tích tắc, sắc mặt của hắn ta đã khôi phục. Hắn ta biết rất rõ, trong đại thế giới này, hắn ta không thể vênh mặt hất hàm sai khiến. Nếu không, hắn ta sẽ gặp nhiều thua thiệt.
“Tào huynh thật sự đã khiến cho ta phải giật mình, phải hổ thẹn, phải khâm phục. Tuổi còn chưa đến hai mươi mà đã có thành tựu như thế này, quá kinh người. Khi đại thế náo động, ta tin rằng có rất nhiều đại tộc sẽ khao khát kỳ tài ngút trời giống như ngươi, tất nhiên cũng bao gồm Thần tộc ta.”
Hắn ta đã khôi phục lại trạng thái bình thường, khắc chế bản thân, cũng không nổi giận, ngược lại còn nhận thua.
Tuy nhiên, nội tâm hắn ta lại hoàn toàn lạnh lẽo. Không giết được Tào Đức, hắn ta khó trút được cơn giận. Vừa rồi, hắn ta thật sự quá khuất nhục.
“Cái gì mà Đại Thánh? Là Thần Vương thì có. Xem ra, tin tức không hợp thói thường.” Trong lòng hắn ta thật sự rất bất mãn, sinh ra ác cảm với lão ẩu Á tiên tộc. Tin tức quá sai lệch.
“Ngươi nói nhảm cái gì đó, tự vả miệng mình đi.” Sở Phong lên tiếng, liếc xéo và uy hiếp.
“Tào huynh, ta thừa nhận lúc trước có chút hiểu lầm, một hiểu lầm không nên có đối với ngươi.” Thần Vương nho nhã thở dài, đồng thời ánh mắt nóng bỏng muốn mời chào Sở Phong, nói Thần tộc khao khát loại kỳ tài như hắn.
Một khi gia nhập Thần tộc, đến lúc đó hắn ta sẽ tặng cho Sở Phong thiên công vô thượng, vô số hô hấp pháp vô song, để con đường tiến hóa của hắn trở nên bằng phẳng. Thậm chí còn có bản chép tay của cường giả vô thượng ngày xưa để lĩnh hội.
Hắn ta rất khách sáo, biểu hiện cũng rất thẳng thắn.
Tuy nhiên, quang mang âm lãnh lóe lên trong chỗ sâu đáy mắt đối phương làm sao che giấu được Hỏa Nhãn Kim Tinh của Sở Phong?
Ngoài ra, ban đầu, tư thái đối phương cao như vậy, còn yêu cầu Ánh Vô Địch cho người đến vả miệng hắn, muốn tát hắn, có thể nói là ngạo mạn cực kỳ. Bây giờ hắn ta đột nhiên khiêm tốn, làm sao có chuyện thật tâm được?
“Rốt cuộc ngươi có vả miệng mình hay không?” Sở Phong cắt ngang, lạnh lùng quát hỏi, cũng chẳng muốn nói nhiều.
Hắn sắp rời khỏi chiến trường, còn quan tâm sứ giả cái gì chứ? Không ép khô chỗ tốt trên người hắn ta, làm sao có chuyện hắn dừng tay được?
“Tào huynh, ta thừa nhận vừa nãy…” Thần Vương nho nhã còn đang định lên tiếng, giọng nói nhẹ nhàng, tư thái chân thành.
Tuy nhiên, chờ đợi hắn ta lại là tiếng nổ lôi đình. Tia chớp màu đỏ ngòm xen lẫn trên vòm trời. Một đại thủ đáng sợ ló ra, đánh về phía hắn ta.
Sở Phong một lần nữa hành động, cũng lười nghe hắn ta nói nhảm. Hắn xuất kích, tất nhiên cũng mang theo lôi kiếp đáng sợ nhất.
“Ngươi… khinh người quá đáng.”
Gương mặt sứ giả Thần Vương trở nên cứng ngắc. Tất cả nụ cười đều thu lại. Hắn ta đã thật sự nổi giận. Hắn ta cảm thấy mình đã ăn nói khép nép, đã buông xuống tư thái, đồng thời cũng giải thích kỹ càng, ném ra cành ô liu Thần tộc, kết quả đối phương không nể mặt, lại còn làm nhục hắn ta như thế.
“Ta còn yếu, ngươi nhìn xuống. Khi ta mạnh, ngươi hảo ngôn nịnh nọt và leo lên. Thần tộc gì chứ, đi chết đi.”
Bàn tay Sở Phong phát sáng, phù văn màu vàng xen lẫn trên lòng bàn tay. Huyết khí Nhân Vương tràn ngập, tự thành quy tắc, diễn dịch vương vực kinh khủng, thực lực dọa người.
Sứ giả gầm thét, quanh thân bắn ra thải hà, toàn lực ứng phó. Lần này hắn ta đã có sự chuẩn bị, vận dụng một bí thuật tuyệt thế của Thần tộc.
Nhất thời, đằng sau hắn ta xuất hiện một Thần chủ to lớn, hình thái và uy nghiêm giống như Đại Phật vô thượng được Phật tộc dương gian cung phụng, cũng giống như Thủy Ma Tổ vô thượng trong truyền thuyết của Thủy Ma tộc.
Ầm một tiếng. Theo hắn ta đối kháng, Thần chủ to lớn đằng sau lưng hắn ta đột nhiên mở mắt, ánh mắt giống như có thể mở ra vĩnh hằng, xé rách chư thiên, đột nhiên đập một chưởng về phía trước.
Đây chính là tuyệt thế kỳ ảo cực kỳ đáng sợ của Thần tộc. Sứ giả Thần tộc đã toàn lực ứng phó, giống như đang triệu hoán một phần lực của tổ tiên.
Cho dù cách đại thế giới, nó cũng rất đáng sợ, hiển hóa ra hình dáng Thần chủ. Gương mặt uy nghiêm khiến người ta nhìn mà phát khiếp.
Hơn nữa, tượng thần này hoàn toàn đáng sợ mà khiếp người, uy năng vô tận, chấn động toàn bộ bí cảnh, chẳng khác nào muốn đánh xuyên chư thiên giết chết tất cả địch thủ.
Đáng tiếc, hắn ta gặp phải Sở Phong. Cho dù một chiêu này có thể áp chế rất nhiều Thần Vương, nhưng khi đối mặt Sở Phong, một kích này lại không mang lại bất kỳ hiệu quả gì.