Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Oành một tiếng, bàn tay của Sở Phong cùng với huyết sắc lôi đình và phù văn màu vàng trong lòng bàn tay không gì không phá được đánh tan Thần chủ đang bao trùm giữa không trung.
Đồng thời, chưởng ấn của Sở Phong còn đánh vào, thất khiếu sứ giả Thần tộc chảy máu, bay ngược ra ngoài.
Tiếp theo, hắn ta chỉ cảm thấy gương mặt đau nhức vô cùng. Sở Phong trong nháy mắt đã liên tiếp ra tay, khiến mặt của hắn ta gần như nổ tung, răng bay hết ra ngoài.
“Ngươi dám khi nhục Thần tộc ta như vậy?”
Hắn ta nghiến răng nghiến lợi, tức sùi bọt mép. Đáng tiếc, răng không còn để cắn, chỉ có máu và thịt.
Hắn ta biết, đối phương đang cố ý, vả miệng hắn ta trước mặt mọi người, làm nhục Thần tộc. Đây cũng được xem là lấy đạo của người trả cho người.
“Thần tộc, năm đó cũng không phải ta chưa từng đấu qua, cũng chẳng ra gì.” Sở Phong lên tiếng. Hắn nhớ đến Thần tộc tiểu Âm phủ. Đây chính là tử địch. Song phương đã từng liều mạng giết nhau.
“Giết.”
Mái tóc sứ giả Thần tộc rối bời, ánh mắt oán độc. Toàn thân hắn ta bộc phát hào quang đặc biệt, đốt cháy, khiến hư không bị bóp méo.
Hắn ta dùng hết năng lượng muốn giết ra tiểu thiên địa này. Hắn ta muốn bỏ chạy, về sau tìm người lăng trì Sở Phong. Nhưng bây giờ, hắn ta tuyệt không thể tiếp tục trì hoãn.
Hắn ta vận dụng bí thuật cấm kỵ của Thần tộc, không tiếc cái giá bỏ ra, đốt cháy hồn quang, nấu chín tinh khí nhục thân, phóng thích tất cả tiềm năng, liều mạng một kích, muốn trốn ra ngoài vạn dặm.
Trong cơ thể hắn xuất hiện một ngọn lửa, tách ra ánh sáng chói mắt, hình thành thần hoàn bên ngoài cơ thể, bao trùm lấy hắn, không hề đứt đoạn mà mở rộng ra ngoài, tấn công Sở Phong.
Công thủ một thể.
Tuy nhiên, Sở Phong rất bình tĩnh, ung dung đối mặt với thiên kiếp mạnh nhất, đồng thời cũng thi triển thất bảo kỳ ảo, kiểm nghiệm uy lực sau khi dung hợp kỳ trân thiên địa thuộc tính Kim rốt cuộc mạnh đến cỡ nào.
Một khi ánh sáng kim loại bay ra, nó giống như tiên kiếm bất hủ, hóa thành ánh lửa là lạ, chiếu sáng rạng rỡ mảnh thiên địa này.
Xoẹt một tiếng, chùm sáng do sứ giả Thần tộc khuấy động ra bị cắt đứt, sau đó hắn ta kêu lên một tiếng, cơ thể đau nhức kịch liệt.
Phốc!
Hắn ta rõ ràng nghe được âm thanh cơ thể vỡ tan, gần như bị chém ngang lưng. Sau khi kim chúc quang bay ra ngoài, nó đánh đâu thắng đó, phá hỏng bí thuật của hắn ta, còn bổ cơ thể của hắn ta ra.
“A…”
Hắn ta kêu thảm, đồng thời phát cuồng, bởi vì hắn ta biết hôm nay lành ít dữ nhiều, hơn phân nửa không thể đi.
Cơ thể của hắn ta bị rạn nứt, huyết nhục ẩn chứa bí pháp và tinh huyết đặc biệt của Thần tộc nuôi ra một luồng năng lượng kiếm thai, toàn bộ cơ thể giống như vỏ kiếm, còn kiếm thai đang chậm rãi rút ra.
Tuy nhiên, khi hắn ta bổ kiếm, hao phí rất nhiều khí tinh thần và huyết tinh. Nếu trấn sát được cường địch thì cũng thôi đi nhưng nếu bị người ta phá vỡ, chính bản thân hắn ta cũng có thể sẽ chết.
Sở Phong cảm thấy kinh ngạc. Bí thuật này chính xác rất mạnh, khiến cho hắn cảm nhận được nguy hiểm.
Kiếm thai sứ giả Thần tộc xuất hiện, đỏ tươi như máu, mang theo khí tức huyết nhục, còn có hồn quang ba động, cực kỳ khiếp người, cắt đứt hết thảy vật chất chung quanh, sắc bén vô song.
Nhất thời, các Thần Vương khác cách đó không xa, ví dụ như lão ẩu danh túc Á tiên tộc và vị sứ giả còn lại đều lông tóc dựng đứng.
Một kiếm này tuyệt đối có thể tùy tiện giết chết rất nhiều Thần Vương, không gì không phá.
Đây là kiếm thai vô song do huyết nhục và khí tinh Thần tộc nuôi ra.
Quả nhiên, bản thân vị sứ giả Thần tộc, giáp trụ cấp thần vương và các vật phẩm đi cùng, theo một kiếm rời khỏi cơ thể, giống như rút ra khỏi vỏ kiếm, tất cả đều bị kiếm quang phá nát. Về phần nhục thân cấp Thần Vương của hắn ta lại càng che kín vết rách, dưới kiếm quang chiếu rọi, gần như bị hủy diệt.
Đây chính là sát sinh chi kiếm, khi giết địch đồng thời cũng giết mình.
Tuy nhiên, làm sao có chuyện Sở Phong sợ hãi hay lui về phía sau. Hắn vẫn ra tay như cũ.
Lần này, năng lượng thuộc tính Thổ và thuộc tính Âm cũng bay ra theo. Thất bảo kỳ ảo đối ứng với bảy loại vật chất thiên địa kỳ trân, bây giờ hắn đã được ba loại.
Oành.
Khí tức màu vàng đất cuồn cuộn, nặng nề mà kinh khủng giống như Phiên Thiên Ấn đánh tới, mang theo khí tức đất Luân Hồi.
Băng hàn và hắc ám vô cùng mãnh liệt, giống như muốn băng phong hàng trăm triệu vạn dặm, đông cứng tất cả các nền văn minh lịch sử, mang theo khí tức xuyên qua luân hồi âm gian địa phủ.
Kim loại sáng bóng lấp lánh, ánh sáng nở rộ quét ngang đến, không gì không phá được, mang theo khí tức mẫu kim dịch.
Đồng thời, năng lượng với ba loại thuộc tính luân chuyển, quấn lấy nhau, cực kỳ đáng sợ, không ngừng chồng chất, uy năng phóng đại tăng đến mức khiến người ta run rẩy và kinh dị.
Ba loại ánh sáng, ba loại thiên địa kỳ trân với thuộc tính đặc biệt của riêng mình nở rộ ra ánh sáng cuối cùng, quấn lấy nhau, không ngừng luân chuyển.
Răng rắc.
Bên trong âm thanh chói tai đáng sợ, thất bảo kỳ ảo một lần nữa thực hiện phóng ra tam chuyển cấp, uy năng quá kinh khủng, trực tiếp xoắn đứt kiếm thai Thần tộc.
“A…” Sứ giả kêu to, nhục thể của hắn cũng tan rã theo. Một khắc kiếm thai bị bẻ gãy, bản thân hắn ta cũng giống như bị đoạn mất.
Phốc.
Cơ thể của hắn ta nổ tung, hồn quang giống như lưu tinh, ảm đạm không ít, nhưng nó vẫn nhanh chóng trốn đi, muốn thừa dịp cuối cùng mà đào tẩu.
Đáng tiếc, thất bảo kỳ ảo của Sở Phong quá đặc biệt. Quang hoa ba loại thiên địa kỳ trân luân chuyển, bắt giữ hồn quang quay về, đồng thời cũng bắt đầu sưu hồn.
“Không.”
Sứ giả Thần Vương Thần tộc kêu to, bản thân bị hủy diệt, cuối cùng hồn quang nổ tung, hài cốt không còn, hình thần câu diệt.
Đơn giản như vậy thôi. Sở Phong tùy tiện trấn sát người này, có thể nói là nghiền ép. Cái gọi là sứ giả, cái gọi là Thần Vương đại nhân từ trên trời xuống cứ như vậy mà bị hắn ma diệt, hóa thành tro bụi.
Cái gọi là người chết, hài cốt không còn, danh xưng Thần Vương đỉnh tiêm trước mặt Sở Phong lại như gà đất chó sành, bị giết đến hình thần câu diệt.
“Đúng là đáng tiếc.” Sở Phong lên tiếng. Hắn thăm dò hồn quang đối phương, muốn thu hoạch bí mật Thần tộc, nhưng hình như tất cả cường tộc, bên trên hồn phách đệ tử tuyệt đỉnh đều có cấm chế. Một khi sưu hồn sẽ tự bạo.
Người bình thường khi thăm dò hồn quang thần tộc bị dẫn bạo, chắc chắn sẽ bị trọng thương nhưng Sở Phong lại không có việc gì.
Từ đằng xa, ánh mắt Ánh gia Á tiên tộc nhìn hắn hoàn toàn thay đổi, ngay cả Ánh Vô Địch mặt đen cũng trở nên ngây ngốc.