Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2778 - Chương 2779: Lần Đầu Tiên Nghe Thấy Con Đường Giết Đến Thượng Thương

Thánh Khư Chương 2779: Lần đầu tiên nghe thấy con đường giết đến thượng thương

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Tốc độ xoay tròn của Kim Cương Trác quá nhanh, chảy xuôi từng sợi năng lượng thời gian. Vừa mới đánh ra, phát sau mà đến trước, đuổi kịp sứ giả thượng thiên.

“Cái gì?”

Sứ giả trẻ tuổi Thần Vương giật mình, nhanh chóng tế ra tất cả binh khí, mở ra phòng ngự mạnh nhất của mình.

Tuy nhiên, oành một tiếng, tất cả bí bảo Thần Vương đều nổ tung, đều bị Kim Cương Trác đánh xuyên qua.

Tờ giấy kia bị đốt cháy biến thành ánh sáng, hình thành các loại ký hiệu bao vây lấy sứ giả, nhanh chóng phi thiên độn địa.

Tuy nhiên, hắn ta lại bị đuổi kịp, Kim Cương Trác oành một tiếng, chấn lá bùa đang phát sáng và đốt cháy kia nổ tung. Sứ giả hét thảm một tiếng, bay thẳng ra ngoài, cuối cùng rơi xuống mặt đất.

Nhục thể của hắn ta gần như tan rã, sụp đổ hơn phân nửa, vô cùng thê thảm, bí bảo phòng ngự toàn thân đều bị hủy.

“Tào Đức.” Hắn ta vừa kinh ngạc vừa sợ hãi. Kim Cương Trác này có uy lực như vậy sao?

Sau đó, hắn ta nhìn thấy Sở Phong đuổi theo, không khỏi kinh dị. Một vị Đại Thần Vương đến gần còn có đường sống sao?

Hơn nữa, Kim Cương Trác kia rõ ràng còn sánh vai với Đại Thần Vương, uy lực dọa người.

“Ta liều mạng với ngươi.” Hắn ta quát. Sở Phong quá nhanh, gần như trong nháy mắt đã đến gần. Hơn nữa Kim Cương Trác còn chìm nổi đập về phía hắn ta.

“Muốn liều mạng à?” Sở Phong lạnh lùng nói.

Sắc mặt sứ giả thay đổi. Hắn ta biết đối phương hoàn toàn có thể tùy tiện áp chế hắn ta, hắn ta tuyệt đối không phải đối thủ. Tuy nhiên, hắn ta vẫn cắn răng nói: “Vậy thì cùng chết đi.”

Oành một tiếng. Hắn ta sử dụng một lá bùa đặc biệt, phát ra ánh sáng chói mắt, muốn thiêu đốt luôn toàn bộ bí cảnh, hủy đi nơi này, kéo Sở Phong dùng một chỗ hủy diệt.

Nếu tiểu thế giới nổ tung, tất nhiên mọi người sẽ cùng chết.

Đây chính là thủ pháp ngọc đá cùng vỡ, muốn bí cảnh và tất cả mọi người cùng nhau lên đường.

“Thu.”

Sở Phong quát, điều khiển Kim Cương Trác. Kim Cương Trác lập lòe nhưng bên trong lại là một vùng tăm tối, diễn hóa lỗ đen, điên cuồng thôn phệ.

Đến cuối cùng, nó trực tiếp nuốt sứ giả vào.

Trong quá trình này, lá bùa trong tay sứ giả cũng bị nuốt vào. Nguy cơ bí cảnh sắp bị hủy đi lập tức được giải trừ.

Sứ giả trẻ tuổi Thần Vương kinh hãi. Lá bùa của hắn ta có năng lượng cấp Đại Thần Vương, nhưng chỉ có thể bị động đốt cháy, khó mà đối phó địch nhân một cách tinh chuẩn, nhưng có thể vừa đủ để dẫn bạo tiểu thế giới này. Tuy nhiên, bây giờ nó đã bị người ta cưỡng ép lấy đi.

Sở Phong khống chế lực đạo bản thân, một hai lần thì được nhưng nếu vận dụng năng lượng cấp đại Thần Vương, nơi này sẽ bị hủy ngay.

Nói theo một ý nghĩa nào đó, năng lượng Đại Thần Vương vượt qua Thần Vương một mảng lớn, gần như không cùng một lĩnh vực, có thể hủy đi bí cảnh này.

Oành.

Cùng một thời gian, sứ giả kêu thảm. Hắn ta bị giải thể. Nhục thân vốn đã bị tàn phá bị Kim Cương Trác tước đoạt một mảng lớn huyết nhục, sau đó bị hắc động kia thôn phệ và tan rã.

“Không.” Hắn ta kêu to.

Sau đó, hồn quang của hắn ta tách ra, bỏ chạy về phía xa. Về phần nhục thân, nó đã bị nuốt hết bên trong lỗ đen Kim Cương Trác, hóa thành tro bụi.

“Chạy đi đâu.”

Sở Phong lại rống lên, Kim Cương Trác chấn động, lỗ đen biến mất, tro tàn rơi xuống, là nhục thân vị sứ giả kia lưu lại.

Tiếp theo, Kim Cương Trác bay ra ngoài, giống như một vòng lưu quang, trong nháy mắt biến thành dây thừng trói lại hồn quang, bắt nó trở về.

Sứ giả khó mà tin được. Trạng thái hồn quang của hắn ta có thể vận dụng bí pháp xuyên qua các loại ngăn cản, nhưng Kim Cương Trác lại có thể dễ dàng giam cầm hắn ta.

Có thể giết chết nhục thân, phá hư hữu hình, cũng có thể trấn áp hồn quang, các loại diệu dụng của Kim Cương Trác chỉ mới sơ bộ thể hiện được một chút.

Kim Cương Trác thu nhỏ lại, biến thành một cái vòng tay, khóa chặt hồn quang vị sứ giả kia quay về, rơi vào tay Sở Phong.

“Đừng làm tổn thương ta, ta có thể nói cho ngươi biết một bí mật.” Sứ giả kêu lên, không còn hăng hái như trước.

“Bí mật gì?” Sở Phong hỏi.

“Ta có đường có thể giết đến thượng thương, là nơi mà người mạnh nhất chư thiên các giới muốn đi. Nếu ngươi cảm thấy hứng thú, tương lai ngươi nhất định sẽ đến đó.” Sứ giả lên tiếng.

Lời của hắn ta khiến Ánh Trích Tiên, danh túc Á tiên tộc phải chấn kinh, sau đó cẩn thận lắng nghe. Trước đó, bọn họ đã từng nghe qua một số lời đồn.

“Rất tốt, hy vọng ngươi có thể khiến ta hài lòng.” Sở Phong gật đầu.

Trên thiên chi thượng cũng không phải chỉ có cái gọi là thượng thương mà còn có kỳ địa.

Cái gọi là thượng thương chỉ là truyền thuyết, bao gồm máu và thần thoại vô tận, siêu việt hết thảy. Thủy tổ nhất tộc của sứ giả cho rằng, chỗ đó quá “huyền”, cũng quá đáng sợ.

Đáng tiếc, mạnh như Thủy tổ cũng vào không được, bọn họ chỉ phụ trách trấn thủ một đường, quan sát những người có thể đăng thiên.

“Chỉ có bấy nhiêu thôi sao?” Sở Phong không hài lòng, nhìn xuống Kim Cương Trác trong tay. Lúc này, trong vòng của nó, lưu quang từng điểm, giam cầm một hồn quang dài bằng ngón tay cái không ngừng run rẩy.

“Thượng thương không phải người mạnh nhất của một nền văn minh lịch sử thì không cách nào tiến lên. Người lên đó đều phải trải qua dị biến.”

“Còn nữa, thượng thương rất tà. Có người nói sinh cơ của nó bừng bừng, cũng có người nói khắp nơi hiu quạnh, có người nói nó chỉ là bụi bặm của thời gian, còn có người nói nơi đó là đầu nguồn của quỷ dị, lại có người nói đó là nơi cuối cùng của địa phủ. Ngay cả đường luân hồi cũng xuất phát từ chỗ đó ra. Cũng có người nói một hạt bụi chết từ thượng thương bay xuống cũng có thể mở ra đại giới một phương, còn thần bí và mỹ lệ hơn chúng ta đã tưởng tượng, hoặc cũng có thể nói là rất đáng sợ.”

Hồn quang sứ giả run lẩy bẩy, tận khả năng nói ra nhiều thứ có giá trị.

Sở Phong nói: “Cái nơi rách nát như vậy mời ta đến ta cũng chẳng muốn đến.”

Hắn nghe được cái gì? Là một nơi vừa huyền bí vừa nguy hiểm, cũng chẳng phải nơi tốt lành gì.

Sau đó, hắn thần sắc bất thiện nhìn hồn quang sứ giả. Chỗ đó chỉ là nơi rách nát, có thứ gì có giá trị? Hắn hoàn toàn không hài lòng.

Sứ giả ngạc nhiên, sau đó bất lực. Phàm là người có chí trở thành người mạnh nhất, có ai mà không để ý đến cái nơi truyền thuyết đó? Ai mà chẳng muốn được đi lên?

“Mấy tin tức này chẳng có chút giá trị.” Sở Phong nói xong, đang định ra tay hạ tử thủ.

Bình Luận (0)
Comment