Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Ánh Vô Địch lập tức hiểu ra Sở Phong muốn làm cái gì. Vừa rồi, hắn không phải muốn giết tỷ tỷ, chỉ là đe dọa và xóa đi một phần ký ức nào đó.
Ánh Hiểu Hiểu năn nỉ: “Sở đại ca, ta thật sự không muốn mất đi đoạn ký ức đó. Vất vả lắm mới gặp lại, ta muốn nhớ kỹ hôm nay. Nếu không, ta lại phải trở lại điểm bắt đầu, không còn bất cứ gì liên quan đến ngươi ở dương gian nữa.”
Sở Phong nói: “Trí nhớ của ngươi không phải bị xóa đi, mà là được giữ lại sâu trong thức hải. Lần tiếp theo, một khi tương phùng, ngươi sẽ nhớ lại hết thảy.”
Sau đó, hắn giống như nhớ ra thứ gì đó. Hắn lấy một quả trên người, xán lạn mà lóa mắt, tràn ngập mùi thơm mê người, đồng thời còn mang theo hoa văn đại đạo.
“Đây là…” Lão ẩu mở mắt không đúng lúc, nhìn thấy quả trái cây, không khỏi rúng động, cảm giác tinh thần đều run rẩy, cả người muốn vũ hóa phi thăng, toàn thân co rút.
Bà nhìn thấy cái gì? Quả huyết mạch này giống với loại quả liên quan đến Á tiên tộc được ghi trong sách sử như đúc.
Á tiên tộc, tên như ý nghĩa, có liên quan đến tiên tộc, tương truyền chính là do tiên tộc lưu lại ở dương gian.
Loại trái cây này có thể giúp cho Á tiên tộc phản bản hoàn nguyên, tái tạo máu và hồn, nói trở thành dị hoang Á tiên tộc, thật ra có người phỏng đoán chính là chuyển biến theo hướng huyết mạch Tiên tộc cổ.
Sở Phong có được nó từ nơi nào? Hắn muốn cho Ánh Hiểu Hiểu hay sao?
Lão ẩu triệt để phát mộng, đồng thời cũng chấn kinh. Ngoài ra còn có Ánh Trích Tiên và Ánh Vô Địch. Từ lão ẩu, bọn họ biết được quả kia là gì. Tầm quan trọng của loại quả đó thật sự quá lớn.
“Cách đây không lâu, có lời đồn hậu nhân Vũ Phong Tử đi hái tạo hóa, chính là quả huyết mạch. Kết quả một đi không trở lại, chết ở hải ngoại. Thì ra nó rơi vào tay của ngươi.”
Giọng nói lão ẩu phát run.
“Phiền phức quá. Ngươi ngất đi cho ta, đừng tỉnh lại nữa.” Sở Phong lại cho bà một bạt tai, tăng thêm lực đạo, một lần nữa thay đổi ký ức.
Ánh Trích Tiên và Ánh Vô Địch đều kinh tiếc. Sau khi Sở Phong tiến vào dương gian, không khỏi quá cường thế, đã sớm đi tìm hậu nhân Vũ Phong Tử gây rối.
Xem ra, trước đó hắn đã thành công chặn giết một vị Tuyệt vương tam chuyển, hậu nhân của Vũ Phong Tử.
Sở Phong trực tiếp bảo Ánh Hiểu Hiểu ăn.
Ánh Hiểu Hiểu hơi ngẩn ra, vẫn còn chưa lấy lại tinh thần.
Sở Phong quả quyết, nhét vào miệng của nàng, sau đó bắt đầu giúp nàng luyện hóa vào trong cơ thể.
Không thể nào hấp thu ngay tại chỗ được. Muốn hấp thu quả huyết mạch, tối thiểu nhất cũng cần ba ngày ba đêm, thời gian không kịp.
Sở Phong phong ấn dược hiệu chỗ sâu huyết nhục. Đây không phải hấp thu bình thường. Mấy tháng đến một năm sau, dược hiệu sẽ dần dần phóng thích, giúp nàng chậm rãi thay đổi, không quá kịch liệt, bất tri bất giác mà hoàn thành.
“Sứ giả đâu rồi?”
Lúc này, từ đằng xa truyền đến tiếng la ó. Có một số người đang nhanh chóng tiếp cận. Một vị lão Thần Vương Cửu Đầu Điểu Tộc đến tìm sứ giả từ thiên chi thượng.
Cách đây không lâu, Xích Phong bỏ chạy là vì trong lòng hắn ta bất an mãnh liệt. Sau khi rời khỏi đây, hắn ta báo tin, nói bên trong bí cảnh có thể sẽ có nguy cơ.
Kết quả, lão Thần Vương kêu gọi nhân mã các lộ, bao gồm Ngân Long tộc, Kim Sí Dạ Xoa tộc tiến vào, muốn thể hiện trước mặt sứ giả.
Bây giờ, bọn họ còn chưa biết sứ giả đã chết.
“Chuyện gì xảy ra thế?” Có người vô cùng nhạy cảm, nhìn thấy sơn phong sụp đổ, rồi nhìn tàn huyết trên mặt đất, cảm giác ngưng trọng.
Những người này đều là cao thủ. Dù sao, dám tiến vào bí cảnh Thần Vương, tất nhiên không có kẻ yếu. Đa số đều là Thần Vương, khoảng chừng mười hai mươi người.
Đây đều là cường giả thế hệ trước của các tộc, thuộc về danh túc, là người có thân phận và địa vị cực cao.
Thiên Tôn ngày thường tập trung tu hành, thọ nguyên không đủ. Đại năng còn bế tử quan thời gian rất dài, rất ít xuất thế.
Cũng chỉ có Thần Vương là tương đối sinh động, là chiến lực cấp cao.
Đồng thời, bọn họ cũng nhìn thấy lão ẩu Á tiên tộc ngã trên mặt đất, nằm dưới chân Sở Phong.
“Tào Đức, ngươi làm gì vậy?” Có người quát lớn, là một Ngân Long Vương.
“Không đúng, Tào Đức có khí tức Thần Vương rất nguy hiểm?”
“Ồ, tại sao trên đầu hắn lại có lôi thác? Trời, là lôi kiếp, Thái Hạo Đại.”
Có người kinh hô.
Một Thần Vương uy tín lâu năm của Cửu Đầu Điểu Tộc lên tiếng: “Tào Đức này có cái gì đó rất quái lạ. Hắn có sát ý đối với chúng ta. Chúng ta liên thủ đối địch thôi. Ta suy đoán sứ giả đã bị ngộ hại. Tào Đức này không phải Đại thánh, mà có căn nguyên đặc biệt. Mặc kệ, chúng ta cứ liên thủ xử lý hắn để tự vệ.”
Ông.
Tuy nhiên, không chờ lão Thần Vương Cửu Đầu Điểu Tộc nói nhiều, một vòng kim loại màu bạc từ trong hư không bay đến, chính là Kim Cương Trác, lượn lờ ký hiệu đại đạo, giống như muốn cắt đứt thời không lao đến.
Lão Thần Vương Cửu Đầu Điểu Tộc nhanh chóng tránh né. Kết quả lại bị Kim Cương Trác như bóng với hình. Kim Cương Trác giống như một tia chớp màu bạc, tốc độ quá nhanh, lão hoàn toàn không tránh né được.
“Ngươi dám khiêu chiến nhiều Thần Vương như vậy sao?” Bên cạnh có người quát.
Tuy nhiên, lão Thần Vương Cửu Đầu Điểu Tộc lại kêu lên thảm thiết. Huyết dịch bắn tung tóe, bị Kim Cương Trác trong nháy mắt đánh trúng, nổ tung ngay tại chỗ, hình thần câu diệt.
Tiếp theo, Kim Cương Trác xoay tròn, cũng không trở về mà va chạm Thần Vương khác.
Ầm ầm ầm.
Các Thần Vương có mặt đều sợ hãi. Chỉ một thoáng, ba vị Thần Vương bị đánh trúng, tất cả đều biến thành huyết vụ, chết hoàn toàn.
“Trốn.”
“Đây là cảnh giới gì thế? Là Thần Vương sao?”
“Không phải, là Đại Thần Vương.”
Có một số người kêu lên.
Đồng thời, bọn họ giống như nằm mộng. Tào Đức kia không phải chỉ là Đại thánh thôi sao? Tại sao lại trở thành đại Thần Vương?
“Buộc.”
Sở Phong quát.
Kim Cương Trác sáng loáng phát sáng, nhanh chóng phóng đại, sau đó bao phủ thiên địa, bao trùm người bốn phương tám hướng.
Tiếp theo, nó đột nhiên thu nhỏ lại. Mười tám vị cường giả, đa số đều là Thần Vương, một người cũng không thoát khỏi. Tất cả đều bị Kim Cương Trác siết chặt.
Sở Phong vung tay lên. Kim Cương Trác co lại theo kích cỡ bình thường. Mọi người kêu thảm. Bên trong ngân quang chói mắt, chính giữa ký hiệu đại đạo, tất cả xương cốt đứt gãy, sau đó chia năm xẻ bảy, máu và xương toái diệt, tiếp theo là hình thần câu diệt.
Ánh Vô Địch rúng động. Tận mắt nhìn thấy cảnh tượng này, tim của hắn ta thật sự đập mạnh, cả người cứng ngắc. Sở Phong tế ra Kim Cương Trác đã tiêu diệt tất cả Thần Vương.