Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Khi còn ở dương gian, nếu không có Yêu Yêu, sẽ không có hắn bây giờ. Lúc còn ở Trái đất, Yêu Yêu đã che chở cho hắn, cho hắn thời gian trưởng thành.
Bên trong đại uyên, trong thời khắc cuối cùng, Yêu Yêu đã ném cơ thể tan rã chỉ còn máu và hồn của hắn cùng với lọ đá ra, còn chính nàng thì vĩnh viễn rơi vào trong bóng tối thâm uyên, không thấy trở ra.
Có lẽ, một khắc đó, nếu Yêu Yêu giữ lại chút sức mạnh đó cho nàng, nàng có thể còn sống, có thể trở ra. Nhưng trong nháy mắt đó, nàng đã cứu Sở Phong, đưa hắn ra ngoài, còn mình thì không còn xuất hiện nữa.
Mỗi khi nhớ đến điều này, trong lòng Sở Phong rất đau, giống như tim bị bóp chặt. Chỉ cần những gì liên quan đến Yêu Yêu, hắn sẽ để ý. Vì muốn báo thù, hắn vĩnh viễn nhất trí lập trường với nàng.
Hôm nay, hắn vẫn còn chưa đủ thực lực. Nếu đủ mạnh, hắn nhất định sẽ quay về tiểu Ẩm phủ, tiến vào đại uyên, bất luận Yêu Yêu sống hay chết, hắn sẽ kiếm nàng.
Trong lòng hắn run rẩy, đồng thời cùng chờ mong, khao khát kỳ tích, hy vọng Yêu Yêu có thể xuất hiện trên thế gian, có thể trở về.
Hiện tại, lúc này, chính tai hắn nghe được có người nói thủ phạm hại Yêu Yêu nhất mạch vô cùng thê thảm đã xuất hiện. Nộ diễm hắn nở rộ, muốn vì thế mà ra tay.
Từ Vũ Thượng lão nhân đến Yêu Yêu, mạch này quá thê thảm.
Chỉ vì ấn ký đó, hai đứa con trai, một đứa con gái và tôn nhi của Vũ Thượng Thiên Tôn đều chết thê thảm, phát sinh chuyện ngoài ý muốn. Vốn bọn họ đều là thiên tài kinh thế trong lĩnh vực của mình, cuối cùng lại rơi vào kết cục bi thảm.
Về sau, tộc này chỉ còn lại một di phúc tử, bị tộc của thủ phạm cầm tù. Huyết mạch cũng sinh sôi nhưng cũng thật đáng buồn.
Cuối cùng, có mấy người còn bị mang đi làm thí nghiệm.
Người chết thì chết, người tàn phế thì tàn phế.
Về sau chỉ còn lại gia gia Yêu Yêu nhưng ông gặp phải thủ đoạn vô cùng độc ác, trở thành vật thí nghiệm của một vị đại nhân nào đó, bên trong cơ thể trồng xuống mẫu kim đặc biệt, cuối cùng mất đi bản tính, giống như một cái xác không hồn.
Đây là hành động tàn nhẫn đến cỡ nào. Họ còn bức Vũ Thượng lão nhân giao ra manh mối có liên quan đến ấn ký Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh, tộc của thủ phạm có thể nói là dùng bất kỳ thủ đoạn nào.
Bọn họ trực tiếp đoạn tuyệt hậu nhân Vũ Thương. Hậu nhân của ông đều tàn lụi và tử vong, kết cục thật sự quá đáng buồn.
Không cần nghĩ nhiều, lai lịch của tổ tiên Vũ Thượng lão nhân rất lớn, có thể bảo vệ Mẫu Khí Đỉnh, có thể nắm giữ con đường duy nhất, có thể nói là bọn họ có được huyết thống không thể tưởng tượng.
Chỉ vì một số việc, truyền thừa của bọn họ bị đoạn mất, xảy ra bất trắc, dần dần xuống dốc. Cho nên mới bị người ta để mắt đến, trở thành con mồi thật sự đáng buồn.
Theo như Vũ Thượng lão nhân nói, thật ra tộc bọn họ vẫn còn mấy chi, nhưng tất cả đều đã đi chinh chiến. Nếu bọn họ vẫn còn ở dương gian, quay trở về, những người như ông làm sao bị người ta bắt nạt đến bước này, tiếp cận đến trình độ diệt tộc?
Đến bây giờ, Vũ Thượng sắp chết, không còn bao nhiêu ngày tháng để sống. Yêu Yêu cũng vĩnh viễn rơi vào đại uyên. Hai người đều có ân với Sở Phong. Bọn họ rơi xuống nông nỗi này, trong lòng Sở Phong làm sao mà dễ chịu được?
Nhất là, bên ngoài, người của bộ tộc thủ phạm đã đến, lại đánh Vũ Thượng lão nhân trọng thương, khiến ông ho ra máu. Sinh mệnh chỉ còn vài tháng có khả năng không chịu nổi mấy ngày.
Sở Phong quay người trở lại, đứng ngay cửa vào bí cảnh, ánh mắt đỏ bừng, tức sùi bọt mép, hận không thể xử lý đám người kia ngay lập tức.
Hắn muốn xả giận cho Vũ Thượng lão nhân, báo thù cho Yêu Yêu nhất mạch.
Khụ!
Bên ngoài, sắc mặt Vũ Thượng lão nhân tái nhợt, không còn huyết sắc, sau đó lại càng vàng như nến. Đây chính là dấu hiệu sinh mệnh suy bại, cơ thể khô kiệt.
Một kích kia khiến cho ông bị trọng thương, càng không chống đỡ nổi.
“Nhớ đến nhất tộc của ta đã từng sáng chói chư thiên. Năm đó, tổ tiên quan sát thiên địa, siêu thoát vạn giới. Kết quả, hậu nhân của ông lại bị người ta ức hiếp. Ta thẹn với tổ tiên, thẹn với cái danh vô địch của tổ tiên. Ta là tội nhân.”
Âm thanh Vũ Thượng không cao, rất yếu. Ông lại càng phát ra oán giận và khuất nhục từ nội tâm. Tổ tiên lưu đỉnh, uy chấn các giới, nhưng lại đứt đoạn ở thế hệ bọn họ, xuống dốc đến một bước này.
Điều này có liên quan đến một bộ kinh thư quan trọng biến mất và những tao ngộ ngoài ý muốn mà bọn họ đã gặp phải.
Từ đằng xa, mắt Sở Phong dựng đứng lên. Nhìn thấy Vũ Thượng lão nhân gần đất xa trời, mái tóc trắng xóa, hai mắt đục ngầu, hắn lại càng cảm thấy đáng thương, không cam lòng vì ông.
Hắn ý thức được tổ tiên Vũ Thượng hẳn là một trong những vị Thiên đế.
Hắn nhìn thấy chủ nhân của đại hắc cẩu, thây nằm trên tàn chuông. Bây giờ, hắn lại cảm nhận được quá khứ chìm nổi của một tộc. Hưng suy thay đổi như thế khiến cho hắn có cảm giác cộng minh, nội tâm cùng buồn.
“Ta đang ở đây, ai muốn ấn ký, ai có thể lấy thì đến đi.” Sở Phong hô to.
Hắn sợ, lo lắng sinh linh toàn thân nổi lên mẫu kim quang trạch sẽ ra tay với Vũ Thượng lão nhân.
Tuy nhiên, sinh linh toàn thân sáng bóng kim loại kia cũng không dự định ra tay. Bọn họ nghĩ, Vũ Thượng là người duy nhất còn sống. Bọn họ cần máu của ông, cần mệnh của ông. Nếu không, tương lai làm sao tìm được đế khí bên trong sơn hà tráng lệ mà thần bí kia?
Người kia lên tiếng, giọng nói cũng lạnh lẽo như giáp kim loại ông ta mang trên người: “Ồ, truyền thuyết năm đó, thế gian còn ai tin tưởng? Rất nhiều người đều cảm thấy, rốt cuộc có chuyện người kia hay không. Đương nhiên, tộc ta biết hắn từng tồn tại, nhưng manh mối đâu? Ngay cả đế khí cũng bị mai táng. Chúng ta cũng là có ý tốt, muốn giúp các ngươi tìm được vật kia, để mẫu khí tái chấn chư thiên. Nói như vậy, huy hoàng của người kia cũng sẽ được người ta nhớ lại.”
Khi Vũ Thượng lão nhân nghe được mấy câu sau cùng, cơ thể run lên, vừa giận vừa bất đắc dĩ. Ông càng lúc càng cảm thấy đáng buồn. Tổ tiên chói mắt như thế, một giọt máu đánh xuyên vạn cổ. Đến hiện tại, bọn họ không cách nào kéo dài huy hoàng đó.
“Nóng giận sẽ hại đến cơ thể. Ngươi hãy sống cho thật tốt, chúng ta còn muốn dùng ngươi, cũng xem như lợi dụng phế vật sau cùng. Máu của ngươi, thịt của ngươi vẫn còn chút tác dụng, đều là tế phẩm. Không có ngươi, làm sao chúng ta tiến vào sơn hà thần bí, làm sao lấy mẫu khí? Ha ha…” Người kia lại cười, kim loại băng lãnh bao trùm chân thân của ông ta, khiến ông ta càng có vẻ bình tĩnh và lạnh lùng, vô tình đả kích và chế giễu Vũ Thượng lão nhân.