Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Người kia nói tiếp: “Ngươi đừng nghĩ đến việc tự sát. Trước khi ngươi chết, chúng ta sẽ lấy máu của ngươi. Ngoài ra, tộc ta cũng đã dự trữ rất nhiều máu của con cháu ngươi. Nhiều năm như vậy, chúng ta cũng vẫn còn giữ. Ừm, thậm chí là đầu, tim, tàn thể của bọn họ. Ngươi có muốn đi xem một chút không?”
Vũ Thượng lão nhân trừng muốn rách cá mí mắt. Ánh mắt già nua vẩn đục đỏ bừng, cơ thể run rẩy gần như muốn ngã xuống đất.
Tâm ông đau nhức, vô cùng khó chịu. Hai đứa con trai, còn có một đứa con gái là nhân vật siêu quần bạt tụy, bất phàm đến cỡ nào năm đó. Khi đó, người một nhà sống cùng nhau, hoan thanh tiếu ngữ. Tuy nhiên, cuối cùng lại thê lương như vậy. Bây giờ nghe người ta nói, ông làm sao mà tiếp nhận được?
Sở Phong cũng muốn bùng nổ. Sau khi nghe được mấy lời vô sỉ này, hắn vô cùng muốn giết người.
Trên chiến trường ba bên, rất nhiều người đều đang nhìn, lặng ngắt như tờ. Bọn họ ý thức được một số việc, nhìn qua Vũ Thượng rồi lại nhìn sinh linh được mẫu kim bao phủ.
Có một số tiến hóa giả cao cấp, một số Thiên Tôn ý thức được người đến là ai. Lấy mẫu kim làm giáp trụ, bộ tộc này đã từng rất đáng sợ trong lịch sử. Bọn họ đã biến mất rất nhiều năm tháng ở dương gian, rất ít khi xuất thế, nhưng hôm nay bọn họ lại đăng tràng.
Điều này nói rõ trong lòng bọn họ đã nắm chắc. Tất cả đều nằm trong tầm khống chế của bọn họ.
“Gia tộc tranh giành với Thiên đế.” Tộc sứ giả thiên chi thượng giật mình. Bọn họ suy đoán một thế lực cổ đã đăng tràng.
Có tộc đàn, gia tộc, không chỉ kéo dài mấy kỷ nguyên, hơn nữa năm đó đã từng tranh giành với Thiên đế, cho dù bọn họ là người thất bại.
Bọn họ có người vẫn còn sống, có người đến dị giới, liếm láp vết thương bên ngoài vạn giới. Kết quả, một ngày nọ, bọn họ lại trở về.
“Người kia rất mạnh, nhưng thì sao? Người đâu rồi? Tổ tiên mạnh nhất vô thượng của tộc ta đã khôi phục. Ha ha ha ha…”
Người toàn thân bao trùm mẫu kim cười to, trương dương mà bá đạo không thèm che giấu.
“Cái gì?” Sinh linh đến từ thiên chi thượng kêu lên sợ hãi, rúng động trong lòng.
“Ở dương gian sao? Đừng có so tài gì nữa, quay lại đây đi.” Sở Phong lên tiếng. Hắn cực kỳ ác cảm với bộ tộc này. Hắn cảm thấy, nếu còn nghe nữa, đừng nói Vũ Thượng Thiên Tôn, ngay cả hắn cũng không chịu được.
Hắn cảm thấy hắn có thể cảm nhận được cảm xúc hiện tại của Vũ Thượng lão nhân. Tâm của ông đang chảy máu, nhất định khó chịu vô cùng. Hắn muốn tộc kia dẫn người vào, sau đó nghĩ cách giết chết.
Cho nên, Sở Phong nói chuyện rất lỗ mãng, chính là muốn chọc giận ông ta, để ông ta tiến vào. Hiện tại không có gì cần phải nói nhiều, chỉ có giết chết ông ta mới có thể tạm thời trút cơn giận cho Vũ Thượng lão nhân.
“Ngươi tính toán như thế nào mà lọt được mắt xanh của Vũ Thượng thế? A, Đại thánh à? Khó lường đấy, nhưng tiếc là sinh không đúng thời.” Người kia trào phúng: “Thời đại này không có cơ hội cho ngươi tỏa sáng đâu, cũng không có cơ hội trưởng thành đến Thần Vương, Thiên Tôn. Đoán chừng sẽ bị người ta một bàn tay đập thành bùn nhão, giẫm dưới chân thành một vũng máu, ngươi nói có đúng không?”
Ông ta nở nụ cười hờ hững, ung dung nhìn Sở Phong, sau đó vẫy tay với hắn: “Nếu không có gì ngoài ý muốn, chẳng mấy chốc ngươi sẽ chết đi. Nếu không, ngươi qua đây quy thuận chúng ta. Ngươi sẽ có cơ hội sống sót và trưởng thành.”
“Ta khinh.”
Sở Phong chỉ nói một câu đơn giản nhưng lại tràn ngâp sự phẫn hận. Hắn cảm thấy nói đạo lý gì với tộc đàn này cũng chẳng thông, chỉ một câu “ân cần thăm hỏi” trực tiếp nhất mới xứng với bọn họ.
Sắc mặt người kia trở nên lãnh đạm: ‘Được, ta sẽ bắt ngươi trước, sau đó sẽ kiểm tra xem ấn ký có trong tay ngươi hay không. Đương nhiên, chúng ta phải cần ngươi và Vũ Thượng phối hợp. Ta cảm thấy, ngươi đừng nên tự bạo, đừng nên từ chối mới đúng. Bằng không, tình huống của ngươi còn không bằng Vũ Thượng.”
Sở Phong lạnh giọng nói: “Gia gia ngươi đang ở đây chờ ngươi. Có gan thì ngươi đến đây đi, ta diệt sạch toàn bộ các ngươi.”
“Ha ha, gia tộc xuống dốc thì còn có cái gì nữa chứ? Người kia sẽ không trở về đâu. Ha ha, vừa buồn cười vừa đáng buồn.” Kim mang mẫu kim trên thân người kia nở rộ. Ông ta lại thống khoái cười to.
Tuy nhiên, đúng lúc này, một sợi mẫu khí ngang qua thiên địa.
Nó không ngừng nổ tung, đại đạo ù ù, chấn nhiếp chư thiên.
Lúc này, cùng với thiên địa run rẩy là âm thanh nổ tung thật to. Toàn bộ khu vực đều lay động, giống như muốn rơi rụng xuống.
Giờ khắc này, chúng sinh đang phát run, muốn quỳ bái.
Hai mắt đục ngàu của Vũ Thượng lão nhân như có nhiệt lệ rơi xuống. Bộ tộc của ông đã từng sáng chói năm đó, nhưng bây giờ lại chịu nhục?
Ai lại chịu nhục chứ?
Bây giờ, nhìn thấy mẫu khí kia cùng với đại đạo nổ tung và kịch chấn, Vũ Thượng rất muốn khóc lớn, muốn ngửa mặt lên trời thét dài.
Có thể nhìn thấy, cơ thể Vũ Thượng lão nhân đang phát ra tia sáng kỳ lạ. Một loại máu đặc biệt bên trong cơ thể ông đang bốc hơi, nhảy nhót, reo vang với đại đạo trên trời, cộng hưởng với toàn bộ quy tắc dương gian, khiến cho vạn vật thế gian ai cũng phải run rẩy.
Tất cả mọi người, bao gồm cường giả đỉnh cao, một số Thiên Tôn có cùng nguồn gốc đều rúng động từ sâu trong linh hồn, sắc mặt tái nhợt như tuyết.
Trên chiến trường hùng vĩ, vô số người bị khống chế, trực tiếp quỳ xuống.
Ai đang nói chuyện?
Ai đang quát hỏi?
Là người của Vũ Thượng tộc sao? Tất cả mọi người đều kinh hãi, đồng thời càng hoài nghi, có phải người trong truyền thuyết đã quay về, vẫn còn sống mà xuất hiện ở nhân gian hay không?
Lúc này, đừng nói những người trên chiến trường, ngay cả những tộc xa xôi, đại giáo châu khác cũng đều có cảm ứng. Thiên địa oanh minh, một sợi mẫu khí ngang qua thiên vũ, quá chấn động lòng người.
“Chẳng lẽ… truyền thuyết trở về? Người kia vẫn còn? Hắn ta lại xuất hiện sao?”
“Cái này… trời ạ, ta biết, nó không phải là lời đồn. Người đánh xuyên qua giới màng Thượng Thương vẫn còn. Truyền thuyết khiến Thượng Thương đổ máu đã trở về.”
Bên trong danh sơn đại xuyên, có một số lão nhân sống không biết qua bao nhiêu năm tháng, không thuộc về kỷ nguyên này cảm nhận được sự biến hóa của thiên địa, đại đạo oanh minh và run rẩy, ngay cả bản thân bọn họ cũng phát run, rất nhiều người đang thì thào tự nói.
Đây là cảnh tượng thế gian khiếp sợ không gì sánh nổi, khiến rất nhiều người ở dương gian toàn thân co rút, cảm giác khó có thể tin.
Thiên địa đang động, thương khung muốn sụp đổ. Một ngọn lửa kỳ lạ đang bốc cháy, vây quanh mẫu khí, muốn trấn áp hết thảy địch nhân ở thế gian.