Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“A…” Vị Thiên Tôn Nguyên tộc kêu thảm. Lấy ông ta làm trung tâm vụ nổ, ông ta đã bị thương, tứ chi biến mất, bị một luồng khí tức mang tính chất hủy diệt nổ tung.
Con hung thú kia cũng đang giải thể, chia năm xẻ bảy, khắp nơi đều là máu. Thiên Tôn cũng không chịu nổi tiểu thế giới nổ tung.
“Ngươi đang làm cái gì thế?” Hung thú gầm thét, cực hận Thiên Tôn Nguyên tộc.
“Ở đây có quỷ dị, có nguy hiểm rất lớn, ta cũng chỉ có thể làm như vậy. Nếu không, chúng ta sẽ chết một cách không rõ ràng.” Thiên Tôn Nguyên tộc đáp lại, sau đó bắt đầu giãy dụa muốn thoát khỏi.
Nơi này cực kỳ đáng sợ, thuộc cấm địa thứ tư, ẩn chứa năng lượng không gì so sánh nổi. Cái gọi là bí cảnh đều là tiểu thế giới cao giai.
Ngày thường, cho dù rạn nứt, có thể sụp đổ bất cứ lúc nào nhưng đẳng cấp của nó vẫn như cũ. Bây giờ bị dẫn bạo, tất nhiên sẽ hình thành hậu quả nặng nề.
Không.
Bên ngoài có rất nhiều người đang kêu to.
Ví dụ như thiếu nữ Hi, nàng vô cùng lo lắng. Đến bây giờ, nàng còn chưa nói chuyện được một mình với Sở Phong. Hiện tại, Thiên Tôn ra tay đánh vỡ tiểu thế giới, nàng rất sợ.
Đại hắc ngưu, lão Lưu, hổ Đông Bắc cũng mở to đến rách mí mắt, hô hấp muốn ngừng lại.
Xa hơn nữa, con ngươi Lâm Nặc Y co vào, nhìn chằm chằm đằng trước.
Lần này khác với lúc trước. Hai vị Thiên Tôn đều ra tay, ngay cả bọn họ cũng có thể giải thể. Có một số người còn nhìn thấy tứ chi của bọn họ bay ra ngoài, tất cả đều chấn kinh.
Đáng sợ hơn chính là một con thông đạo xuất hiện, như gợn sóng óng ánh, phát ra ba động kỳ dị, dẫn đến vô số sinh linh giống như triều thành hướng đến tiểu thế giới bị nổ tung, không bị khống chế.
Thông đạo nối liền hồn hà xuất thế.
Điều này đã dẫn phát một trận đại kiếp.
Một khắc Sở Phong đóng lại lọ đá, hắn nhìn thấy hồn hà phát sáng, con đường xuyên qua tiểu thế giới, không bị ảnh hưởng. Lúc này, trong lòng hắn trầm xuống.
“Thiên Tôn Nguyên tộc nghiệp chướng.” Trong lòng Sở Phong kịch chấn. Sắp xảy ra chuyện lớn rồi.
“Tốt, hồn hà xuất hiện, đây là muốn xuất thế sao? Ha ha…”
Chỗ sâu nhất cấm địa thứ tư, bên trong một không gian không biết, một sinh linh khủng bố mở mắt. Ông ta đã bị trấn phong không biết bao nhiêu vạn năm.
Hai mắt của ông ta quá dọa người, lúc thì đỏ bừng như máu, lúc thì giống như hoàng kim nóng chảy đúc thành, quá sáng chói.
Nhất là, đồng tử to như tinh hải của ông ta lộ ra từng sợi khí tức, khiến thiên khung phải run sợ, như muốn phát run, ngay cả trời cũng muốn sụp xuống.
Tuy nhiên, ông ta không ra được. Ông ta chỉ đang chờ mong, chờ hồn hà ngang qua dương gian.
Vù vù.
Chính vào lúc này, trên chiến trường ba bên, vạn vật mẫu khí oanh minh, đột nhiên giáng xuống, rung chuyển trời đất, như muốn xoay chuyển thiên khung.
Ba động vô thượng hạo đãng, hư hư thực thực giống như một vị Thiên Đế quy vị.
Nhất thời, âm thanh hò hét của chúng sinh truyền ra. Các tộc cùng tế cổ lão thiên âm, giống như sinh linh chư thiên cùng nhau kêu gọi và cầu nguyện, hùng vĩ mà bàng bạc, chấn động cổ kim vị lai.
“A...”
Thảm kịch nhân gian!
Trong mảnh khu vực này, tiếng kêu rên liên tiếp vang vọng, vô số tiến hóa giả đang giãy dụa, máu tươi nhuộm đỏ cả một mảnh, thi thể huyết nhục văng tứ tung, khung cảnh giống như lò sát sinh của địa ngục khiến người ta không rét mà run.
Cả mảnh thiên địa đều bị nhuốm đỏ, rất nhiều tiến hóa giả của các tộc đều là sinh vật thiên tài, nhưng lúc này lại chết vô cùng thảm.
Cũng ngay trong nháy mắt này, trên chiến trường phát sinh rất nhiều chuyện, nào là hồn hà, mẫu khí, mâu tử đỏ tươi,... hiện tại đều bắt đầu xuất hiện.
Thế nhưng tình huống nghiêm trọng nhất không thể nghi ngờ chính là vụ nổ lớn trong bí cảnh kia, chấn động của nó dường như khiến cả đại thế giới của dương gian sắp nổ tung, tựa hồ sắp hủy diệt vạn linh ở nơi này.
Ngày cả Thiên Tôn lúc này cũng đang bị chia năm xẻ bảy, có thể thấy được cấp bậc bí cảnh năm đó cao như thế nào, đương nhiên cũng tích lũy năng lượng cảnh giới cao cỡ đó.
Hiện tại, trong đám sinh vật ở phụ cận, đừng nói là tiến hóa giả phổ thông, ngay cả Thần Vương cũng liên tục chết thảm, tiếng kêu rên không ngớt.
Có Thông Tí Thần Viên, có Kim Sí Dạ Xoa, có Liệt Thiên Đồng Tước, tất cả đều là chủng vật cực kỳ mạnh mẽ, đều có khả năng bay vút lên không trong nháy mắt.
Nhưng hiện tại bọn chúng lại không thể chạy thoát, chỉ cần khoảng cách gần một chút, hết thảy đều sẽ rơi xuống, khắp người toàn là máu, thê thảm không gì sánh được.
Bí cảnh giải thế, lại thêm vào năng lượng băng hoại của hai vị Thiên Tôn, đã triệt để dẫn đến tiểu thế giới này nổ tung, năng lượng cao giai tích lũy ngàn tỉ năm đều tuôn trào ra ngoài.
Thần Vương của các tộc, có người đứt mất nửa thân thể, có người đầu bị vỡ nát, còn có người bị vết nứt hư không cắn nuốt cơ thể, cũng có người sau khi cơ thể rách nát tàn tạ liền hóa thành một đống bùn máu.
Cảnh tượng nơi này vô cùng thê thảm, quả thực như địa ngục nhân gian, sinh linh tử vong có quá nhiều.
Tất nhiên, điều đáng sợ nhất chính là sự triệu hoán của hồn hà, lúc này đã bắt đầu xuất hiện một mặt quỷ dị cùng khó lường của nó.
Phàm là sinh vật có linh hồn, chỉ cần ở trong phạm vi nhất định của nó đều không có cách nào trốn thoát, cũng không có cách nào tự khống chế cơ thể, đều sẽ không thể tự chủ mà hướng lại gần chỗ kia.
Mà mảnh đất kia vẫn còn đang nổ tung, đó chính là sự bạo phát của máu và hồn, cùng nhau cộng tế!
Trong màn máu, trong ánh lửa, một vài hồn phách rơi vào trong thông đạo đặc thủ kìa, lao đến hồn hà.
Một số Thần Vương rất gần hiện tại cũng đang cưỡng chế giữ vững thân hình của chính mình, thế nhưng cuối cùng vẫn như tang thi ngửi thấy mùi máu thịt, mất đi ý thức mà tiến lên.
“Trở về!”
Có Thiên Tôn quát lớn, nhanh chóng xuất thủ.
Người nọ đứng ở địa phương cách đủ xa, muốn ra tay cứu hậu nhân của mình.
Nhưng sau khi người nọ giam cầm thân thể của vị Thần Vương kia, vốn muốn cưỡng chế kéo gã ta quay trở về, nhưng không ngờ được rằng Thần Vương nọ lại bị xé rách, chỉ có thể đoạt trở về một nửa cơ thể tàn tạ rách nát ướt đẫm máu.
Sự tình thảm liệt như vậy không chỉ xảy ra cùng nhau, trong lúc đó cũng có một số cường giả xuất thủ muốn đoạt lại hậu nhân của mình, thế nhưng đều không cẩn thận xoắn đứt lìa cơ thể của hậu nhân.
“Làm đi, huyết tế thiên địa, càng nhiều càng tốt, càng loạn thì cơ hội của ta càng lớn, cuối cùng cũng có thể nhìn thấy ánh mặt trời một lần nữa!”