Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2812 - Chương 2813: Đại Kiếp Xuất Hiện (1)

Thánh Khư Chương 2813: Đại kiếp xuất hiện (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Kim Cương Trác xoay tròn, giống như kiếm thai sắc bén nhất, vèo một tiếng xẹt qua cổ họng lão Thiên Tôn, máu bắn lên, xoắn đứt cổ ông ta, để thi thể không đầu của ông ta rơi vào biển luân hồi. “Ngươi…”

Lão Thiên Tôn giận dữ, giật mình tỉnh lại vào phút cuối cùng, nhận ra được chuyện gì đã xảy ra. Ông ta bị một tên tiểu bối chém đầu, khiến ông ta vừa giận vừa sợ, khuất nhục và oán hận vô cùng.

Thế nhưng, ông ta chỉ tỉnh lại trong nháy mắt, một sự mơ hồ xông lên đầu khiến ông ta như muốn ngất đi.

“Ngươi tự tay đối phó cháu trai Vũ Thượng, đồng thời kết thúc tính mạng của hắn ta. Hôm nay ta sẽ bêu đầu ngươi.” Sở Phong lạnh lùng nói.

Sau đó, hắn tập trung vào thanh kiếm thai, một phát bắt được. Đáng tiếc, khi thi thể lão Thiên Tôn rơi vào biển luân hồi, thanh kiếm thai này cũng tan rã.

Sau đó biến thành bụi bặm.

Sở Phong lập tức hiểu ra, đây là binh khí dùng thủ pháp ác độc tế luyện ra. Người này hấp thu linh tính và huyết tinh của cháu trai Vũ Thượng Thiên Tôn, tế luyện ra kiếm thai, sau đó dung hợp với mình.

Hiện tại, lão Thiên Tôn kia đã không còn tồn tại nữa. Kiếm thai cũng biến mất, kiếm thai đã trở thành một bộ phận của cơ thể.

Phốc.

Sở Phong đá cái đầu lão Thiên Tôn vào trong biển luân hồi, biến thành tro tàn.

Một đạo hồn quang bay vọt lên, oán độc nhìn Sở Phong nhưng cuối cùng lại hướng về bờ hồn hà mà đi.

Lần này, Sở Phong chăm chú nhìn, muốn nhìn xem kết cục sau cùng của lão Thiên Tôn.

Linh hồn cấp Thiên Tôn biến thành một điểm sáng rơi xuống hồn hà, giống như bọt nước, không còn tồn tại.

Trước hồn hà, Thiên Tôn chẳng qua cũng chỉ như vậy.

Sở Phong nhìn mặt biển rộng lớn mênh mông, trở nên thất thần, nội tâm vô cùng rúng động.

Hai vị Thiên Tôn cứ như vậy mà chết ở đây, hồn hà triệu hoán, ngay cả Thiên Tôn cũng như thiêu thân lao đầu vào lửa, một loại xu thế bản năng khiến bọn họ chịu chết.

Đó là nơi đáng sợ như thế nào? Từ xưa đến nay nó đã chôn vùi bao nhiêu cao thủ, ẩn chứa bí mật chung cực đến cỡ nào?

Sở Phong lắc đầu thở dài, cầm lọ đá trong tay rời khỏi nơi này. Hắn đi đến lối ra bí cảnh. Đương nhiên, trên đường đi hắn vẫn cẩn thận thăm dò, tránh bị Thiên Tôn phục kích.

Bên ngoài đã không còn cách nào bình tĩnh. Ba vị Thiên Tôn tiến vào đều như đá chìm đáy biển, ngay cả bọt nước cũng không tóe lên khiến người ta phải giật mình.

Sở Phong bước ra ngoài, nhìn quanh bốn phía. Cho dù có bí mật cách mấy cũng sẽ có người biết được mọi chuyện của hắn. Dù sao Thiên Tôn bên ngoài không cần áp chế cảnh giới, linh giác nhạy cảm đến dọa người.

“Tào Đức.”

Lúc này, vị Thiên Tôn cường đại còn lại của Nguyên tộc nhướng mày. Ông ta cảm thấy chuyện không ổn. Người của Nguyên gia tiến vào đều bị diệt hết cả rồi sao?

Hai đại Thiên Tôn liên thủ nhưng lại gặp nạn. Đây quả thật là chuyện không thể tưởng tượng nổi, quả thật có tính đột phá.

“Đám người Nguyên Phong đâu?” Vị Thiên Tôn còn sót lại của Nguyên gia quát hỏi. Ông ta có chút gấp lên. Bất luận tộc nào, Thiên Tôn luôn là chiến lực cao nhất. Nếu bị tổn thất hai ba người, sẽ biến trước mắt người ta trở thành màu đen.

“Chết rồi.”

“Nói hươu nói vượn, ngươi đang nói linh tinh gì thế? Bọn họ rốt cuộc đang ở đâu?” Mắt vị Thiên Tôn kia đỏ bừng lên.

“Ta nói đã bị ta giết rồi, ngươi không tin? Ngươi nên biết rằng ta là Đại Thánh. Bọn họ tự phụ thân phận rất cao, nhất định phải quyết đấu công bằng với ta, chiến đấu trong lĩnh vực Thánh giả, kết quả bị ta giết sạch. Đúng là gà đất chó sành, không chịu nổi một kích.”

Sở Phong đứng chắp tay sau lưng, gật gù đắc ý, tư thái giống như một con mọt sách đang đọc diễn cảm một bài văn, khiến cho Thiên Tôn Nguyên tộc muốn một ngụm nuốt sạch hắn.

Vù.

Thiên Tôn Nguyên tộc không thể nhịn được nữa, vọt thẳng tới hạ tử thủ, nhất thời thiên địa oanh minh, chiến trường đều run rẩy.

Cùng lúc đó, sứ giả đến từ tộc thiên chi thượng cũng có cao thủ hành động, là một con hung thú, cảnh giới Thiên Tôn nhào về phía tiểu thế giới.

Quanh thân nó đều là lân giáp màu đỏ, băng lãnh khiếp người. Nó há cái miệng đầy máu giống như có thể nuốt chửng cả thiên địa, hung diễm ngập trời.

Đầu của nó giống như huyết sư tử, nhưng lại không có lông, cổ rất dài như cổ rồng, đuôi cũng không ngắn như một cái đuôi rắn to lớn, tứ chi quái dị chẳng khác nào trảo mãnh cầm, khi rơi xuống đất sẽ khiến cho đại địa băng liệt.

Một trước một sau chạy vào trong bí cảnh, khi trở ra, cảnh giới nhanh chóng giảm xuống thấp.

Sở Phong hô to: “Còn ai dám khiêu chiến bổn Đại Thánh nữa không?”

Hắn muốn trước khi rời đi đánh chết một số địch nhân, khiến cho đám gia tộc cừu nhân bị trọng thương. Nói xong, hắn còn cố ý kêu tên Xích Hư Thiên Tôn của Cửu Đầu Điểu Tộc.

Đáng tiếc, những người này đều không lên tiếng, chủ yếu là bởi vì bóng ma tâm lý, bị Cửu Hào nếm qua bắp đùi, cho đến bây giờ toàn thân vẫn bốc lên hơi lạnh.

Những người này không dám chạy đến thanh toán Tào Đức.

“Thật đáng tiếc.” Sở Phong thở dài.

Có ý gì chứ? Bên ngoài, tất cả mọi người đều kinh ngạc.

Ngay cả Thiên Tôn Nguyên tộc và con hung thú đến từ tộc thiên chi thượng cũng phải run lên. Khi trở ra cũng không truy sát đến gần Sở Phong.

“Hai con nghiệt súc các ngươi còn quay lại đây nhận cái chết.” Sở Phong hét lớn.

“Muốn chết.”

Hai vị Thiên Tôn giận dữ, ép đến gần nhưng vẫn rất cảnh giác, cũng không trực tiếp xông vào mà chậm rãi tiến lên dò xét khắp nơi.

“Khí tức tử vong, đám người Nguyên Phong đã chết.” Lúc này, sắc mặt vị Thiên Tôn Nguyên tộc trắng bệch. Thần giác của ông cao đến dọa người. Ông ta cảm nhận được khí tức tử vong hai đại Thiên Tôn lưu lại.

“Chết.”

Lúc này, ông ta cũng không giữ lại. Ý thức được nơi này nguy hiểm, ông ta đã vận dụng năng lượng cấp bậc Thiên Tôn, không tiếc hủy đi tiểu thế giới cũng phải giết chết Sở Phong.

Sở Phong nguyền rủa một tiếng, toàn lực bộc phát, vận dụng năng lượng cấp Đại Thần Vương, cộng thêm hô hấp pháp Đạo Dẫn hoàn chỉnh, thực lực bản thân tăng vọt, dẫn phát thiên kiếp.

Xoẹt một tiếng, hắn biến mất, cơ thể lướt ngang, tránh đi một kích tuyệt thế của Thiên Tôn.

Oành một tiếng, tiểu thế giới giải thể. Con hung thú cấp Thiên Tôn đang gào thét, giận không kềm được. Nó cảm thấy nó sắp chết.

Sở Phong trốn vào bên trong lọ đá, bí cảnh liền nổ tung.

Đây vốn là bí cảnh Thánh cấp. Vượt qua cực hạn của nó, nó sẽ sụp đổ.

Bây giờ, với một kích phẫn nộ của sinh linh cấp Thiên Tôn, tiểu thế giới vốn đã đầy vết rách làm sao có thể bình tĩnh? Nó cứ thế mà ầm ầm giải thể.

Bình Luận (0)
Comment