Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Ầm!
Nhưng mà, Sở Phong còn cường thế hơn nhiều so với những gì bọn họ tưởng tượng, hắn lại ra tay lần nữa, lần này không còn là lay động quạt ba tiêu nọ, mà là đang lay động mảnh địa thế hình người kia – bản thân Thái Thượng!
Sở Phong muốn đi trước gây khó dễ, thanh tẩy một đám người ở nơi này!
Bởi vì hắn đã cảm nhận được địch ý xung quanh, không ít người đang chuẩn bị động thủ với hắn.
“Ngươi dám!” Kỳ Phong quát lớn, hắn ta thực sự có chút sợ hãi, người này là điên rồi sao? Ngay cả địa thế hình người kia cũng dám lay động, đây chính là tự mình tìm chết? Chính là tự mình tìm chết!
Chu Chính Đức vậy mà lại chủ động ra tay, chẳng lẽ hắn có ý định hạ thủ với một đám người, chuyện này quả thực giống như phát điên, hắn muốn trở thành kẻ địch của cả thiên hạ sao?!
Kỳ Phong sợ hãi, phải biết rằng nơi đây chính là địa thế Thái Thượng, vậy mà lại có kẻ thực sự dám đi lay động?
Tuy rằng hắn ta ước gì Chu Chính Đức đã phát rồ, không biết lượng sức mà dựa vào một mình chống lại quần hùng, nhưng đối phương lại đi kích hoạt Thái Thượng, như vậy thì mọi chuyện đã biến thành không ổn, khiến người ta chịu không nổi.
“Tất cả mọi người cùng liên hợp giết chết kẻ này!” Kỳ Phong quát lớn, hắn ta kêu gọi mọi người dứt khoát công kích, chặn đứt hành động điên rồ của Chu Chính Đức.
“Đúng, mau ra tay, hắn muốn chết thì chúng ta tiễn hắn, không cần liên lụy đến chúng ta, tuyệt sát hắn!” Có người phụ họa nói.
Một số người có địch ý với Sở Phong, lúc trước đã sớm rục rịch, lo lắng tài năng trường vực kinh thiên của thiếu niên sẽ trở thành đối thủ cạnh tranh lớn nhất của bọn họ ở trong địa thế Thái Thượng này.
“Ha ha, thật sự là muốn chết a, vọng tưởng một mình xuất kích liền có thể giết chết hết thảy mọi người ở nơi này, từ đó đứng vị trí số một, mạnh mẽ cướp lất tạo hóa nơi đây, quả nhiên là dã tâm bừng bừng, vẫn là tiễn ngươi tự mình lên đường thôi!”
Có người cười gằn một tiếng, lập tức lấy ra một tấm lưới lớn, bên trong toàn là tinh đấu lấp lánh, giống như một mảnh thiên không ẩn hiện, nhanh chóng mà bạo liệt bao trùm xuống dưới.
Người này vậy mà là một vị chuẩn Thiên Tôn!
Quả nhiên, nơi này không chỉ có con địa long xích kim là chuẩn Thiên Tôn, còn có những nhân vật có cùng cấp số như vậy cũng tham gia vào, bọn họ được coi là cao thủ hàng đầu trong đám người, lúc này nhanh chóng liên hợp lại với nhau, cùng ra tay hạ tử thủ với Sở Phong.
Vào lúc này, cũng có người lạnh lùng cực kỳ, một lời cũng không nói, nhưng trong lúc há miệng liền phun ra một dải lụa, thứ kia đến từ kiếm khí canh kim của lá phổi, cũng là một vị chuẩn Thiên Tôn xuất kích.
Ầm ầm!
Còn có người dưới chân vừa chấn động, vô số phù văn lập tức hiện ra, sau đó nhanh chóng lan tràn tiến vào nơi sâu trong mảnh sơn xuyên này, ý định ngăn chặn không cho Sở Phong kích hoạt trường vực.
Người làm ra hành động này cũng là một cao thủ, trong quá trình đặt chân vào lĩnh vực trường vực đã thể hiện ra thiên phú kinh người, trường vực hiện tại mà gã ta sử dụng chính là một loại trường vực tuyệt diệu gần như đã thất truyền từ lâu, muốn làm tan rã phù văn của Sở Phong.
Nhưng mà sau khi gã ta hành động, hiệu quả cũng không rõ ràng là mấy.
Một đám người cùng nhau ra tay, ai nấy cũng mang theo thần sắc tàn khốc, cự ly khoảng cách giữa bọn chúng và thanh niên cũng không phải rất xa, trong lúc giơ tay đều triệu đến sát chiêu, mà trường vực của Chu Chính Đức lại không có cách nào bạo phát trong thời gian ngắn, vẫn phải cần thêm chút thời gian.
Muốn dẫn động Thái Thượng, há có thể dễ dàng như thế?
Cho nên, mấy người kia treo lên nụ cười lạnh, cảm thấy hiện tại chính là cơ hội tuyệt hảo để giết chết Chu Chính Đức, giết chết tên đối thủ cạnh tranh tiềm tàng này.
Phàm là người có địch ý muốn công kích Sở Phong, trong nháy mắt đều lắc mình tiến lên phía trước, mà đám người đầu đàn này cũng chính là mục tiêu hiện tại của Sở Phong!
Lúc này đây, vượt ngoài dự đoán của mọi người, sau khi địa thế Thái Thượng bị dẫn phát, nơi đó liền dựng lên một mảnh khói mù, sau đó nhanh chóng lan ra, ngày càng khuếch tán ra diện rộng.
Sương mù cuồn cuộn giống như một mảnh núi lửa chết bất ngờ khôi phục, cũng giống như một tòa đế lô vĩnh hằng hiện thế, bắt đầu châm lửa, sắp bộc phát ra ngoài.
Không có hỏa diễm, chỉ riêng sương mù cuồn cuộn kéo đến cũng đã tạo ra hậu quả cực kỳ đáng sợ, trong nháy mắt cuốn đến, tốc độ cực kỳ nhanh.
“Hả?!”
Tất cả mọi người đều ngẩn ra, bởi vì thân ảnh Sở Phong đã trở nên méo mó, sau đó dần dần mơ hồ, thuật pháp và những bí bảo công kích trong tay bọn họ đều đánh lên thân thể Chu Chính Đức, nhưng hình thể của hắn thoáng cái đã sụp đổ.
“Hư thân?!”
Một số người kinh ngạc kêu lên, ý thức được đại sự không ổn.
“Đây là chiếu thuật đảo tinh không trong trường vực, là thân ảnh giả được ngưng tụ trong nháy mắt, rất khó phân biệt đâu là thực đâu là giả, hắn vậy mà không ở nơi kia!” Có người thấp giọng nói.
Vốn tưởng rằng trong khoảng cách gần như thế, sau khi nhiều vị chuẩn Thiên Tôn cùng nhau công kích, Chu Chính Đức phân nửa sẽ là lành ít dữ nhiều, khó tránh khỏi cái chết, nhưng ai có thể ngờ được hắn lại tung ra hư ảnh.
Cũng trong lúc ấy, sương mù cuồn cuộn cũng đã bao trùm đến.
Rất nhiều người lập tức tránh thoát, sau khi nhìn thấy địa thế Thái Thượng bị kích hoạt liền nhanh chóng lùi lại, nhưng vẫn là chậm một nhịp, bị liên lụy đến, sương mù kia quá tà môn, che phủ cả trời đất, nó có mặt ở khắp mọi nơi.
“A... mắt của ta!”
Khói sương quá quỷ dị, một mảnh mở mịt, đâu đâu cũng có, hơn nữa còn có thể ăn mòn ánh sáng năng lượng trên cơ thể của tiến hóa giả, khiến hai mắt rất nhiều người bị hun đến đỏ hồng, gần như sắp lồi tròng bay ra ngoài.
Cho dù có nhắm chặt hai mắt cũng vô dụng, cảm giác đau rát cay xè giống như đang bị người ta cầm kim châm vào, đau đớn khó có thể chịu nổi.
Không chỉ như vậy, ngũ cảm của bọn họ cũng đang bị tước đoạt, chịu sự ăn mòn nghiêm trọng, thậm chí cả hồn quang trong cơ thể cũng đang bị nung nấu, nỗi thống khổ giống như bị dao cắt, vô cùng thê thảm.
Đây mới chỉ là sương trắng tỏa ra sau khi địa thế Thái Thượng chấn động mà thôi, nếu như xuất hiện cả hỏa quang, liệu người nào có thể chịu nổi?
Trong lúc nhất thời, mọi người đều đang chạy trốn, trong lòng run sợ không thôi, tới nơi này để ngao luyện bản thân có thực sự là quyết định đúng đắn?
Sao bản thân lại cảm thấy nơi này quá khó lý giải, nếu thật sự phải sa vào trong biển lửa để ngao luyện chân ngã, vậy không phải chính là tự sát a.