Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2845 - Chương 2846: Công Địch (2)

Thánh Khư Chương 2846: Công địch (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Tất nhiên, cũng có một số người lộ ra vẻ mặt khác thường, tuy rằng cơ thể đau nhức, hai mắt đều sắp mù, thế nhưng bọn họ cũng thể hội được một loại cảm giác rất khác, sau khi bị sương mù bao phủ, thân thể bọn họ tuy bị ăn mòn, thế nhưng cũng có năng lượng nào đó chui vào cơ thể, rèn đúc thân thể cùng linh hồn bản thân!

“A... không, mắt của ta!”

Có người gào lớn, hai mắt chảy máu, đôi đồng tử bị xuyên thấu, khói sương như một thanh kiếm sắc bén khiến hai mắt gã ta hoàn toàn bị hủy, máu đen hai hàng uốn lượn trên mặt, cảnh tượng vô cùng thê thảm và khủng bố.

“Huyền Chân Từ Kính, chiếu rọi thiên hạ!”

Kỳ Phong quát lớn, hắn ta không chịu bao nhiêu ảnh hưởng, lúc này liền tế xuất ra một bảo kính từ tủy, muốn truy tìm dấu vết Sở Phong.

Sau đó không lâu, giữa màn khói mù mơ hồ, hắn ta thực sự phát hiện ra tung tích của Sở Phong, trông thấy Sở Phong đang ẩn mình ở bên dưới một mảnh địa thế.

“Giết, hắn đang ở chỗ đó!” Kỳ Phong lập tức quát lớn, đồng thời hô hào quần chúng.

Một tấm kính từ tủy óng ánh, phù văn tràn ngập, lúc này đang chiếu rọi xuống, chiếu sáng cả mảnh non sông này, khiến cho địa hình ở nơi Sở Phong đang ẩn núp đều sáng rực lên, hiện ra bóng người của hắn.

“Giết chết hắn!” Có không ít người không cam lòng quát lớn, thân là chuẩn Thiên Tôn, vậy mà lại rơi vào hoàn cảnh chật vật như thế, hai mắt chảy máu gần như sắp mù, khiến bọn chúng giận dữ không thôi.

Vụt!

Sở Phong biến mất, nhanh chóng chuồn khỏi, điều động huyền từ quang, thoáng một cái đã di động, từ bên trong một mảnh địa thế di chuyển đến trên đỉnh một ngọn núi khác.

Sau đó hắn lại biến mất không còn tăm hơi, tránh thoát khỏi sự truy lùng của bảo kính từ tủy.

Lúc này đây, tuy rằng hai mắt Sở Phong cũng chua xót đau nhức đến khó chịu, không nhịn được mà lệ rơi như mưa, nhưng đồng thời hắn cũng thể ngộ được một loại cảm giác vô cùng mới mẻ, sau khi chua sót qua đi thì chính là thanh mát sảng khoái, đồng tử của hắn đang được tẩm bổ, hiệu quả mang lại rất kinh người.

Sở Phong phát hiện Hỏa Nhãn Kim Tinh của bản thân vậy mà cũng đạt được ngao luyện!

Vụt!

Hắn nhập vào lòng đất, điều động phù văn trường vực mà đi, sau đó đột nhiên xuất hiện ở chỗ cách Kỳ Phong không xa, xông ra khỏi mặt đất.

Ầm!

Hắn quyết đoán hạ thủ, quyền ấn như hồng, giống như một con Bất Tử Điểu đang xuất thế, mang theo ánh lửa sáng rực, còn có năng lượng vô tận, hết thảy đánh thẳng về phía Kỳ Phong.

Kỳ Phong là một vị tuyệt đỉnh Thần Vương, thực lực cũng rất mạnh, nhưng hiện tại đem ra so sánh với Sở Phong thì rõ ràng là không đủ nhìn, dù sao thì đối thủ của hắn ta cũng chính là một vị Đại Thần Vương!

Phốc!

Cánh tay phải của hắn ta tiếp xúc với nắm đấm của Sở Phong, trong lúc nhất thời máu thịt be bét, sau đó nổ tung, trên người hắn ta có rất nhiều bí bảo có công dụng chết thay hoặc đổi thân, hơn nữa còn có thể hoàn thành trong thời gian chớp mắt.

Nhưng cho dù là vậy thì hắn vẫn chịu thiệt rất lớn, một cánh tay không có cách nào tránh khỏi, bị quyền ấn của Sở Phong bao trùm, bị hồn quang của Sở Phong khóa chặt.

Răng rắc một tiếng, cánh tay kia liền nổ tung, sau đó được bí bảo quý hiếm khôi phục lại, mọc ra, thế nhưng nháy mắt sau, cánh tay vừa mới mọc lại của Kỳ Phong lại đau rát dữ dội, bởi vì nó lại bị Sở Phong túm được lần nữa, sau đó bị hung hăng kéo đứt.

Một kích này thực sự quá bá đạo, khiến Kỳ Phong đau đến không muốn sống, bởi vì đây không chỉ là nhục thân bị thương tổn, ngay cả hồn quang trong cơ thể cũng đang bị tiêu diệt, thiếu mất một bộ phận.

Tóc tai hắn ta trở nên bù xù, máu me vương vãi khắp người, cả gương mặt đều trở nên vặn vẹo.

Thời khắc này, chuyện cực kỳ đáng sợ đã xảy ra, Kỳ Phong không có cách nào để thoát khỏi cục diện đau khổ này, sau khi cánh tay của hắn ta bị xé rách và biến mất, thân thể vẫn bị thu lấy hồn quang như cũ.

Thân thể Sở Phong phát ra phù văn chói mắt, độ ra một phần năng lượng cực kỳ đáng sợ, nó đang ăn mòn Kỳ Phong, ký hiệu đại đạo lan tràn, hình thành một kích mang tính hủy diệt cho kẻ địch, khiến các loại bảo vật trên người đối phương không có cách nào phát huy tác dụng.

Bời vì đó chính là hồn lực xâm lấn, là trật tự đan xen, là quy tắc diễn sinh, sau khi xâm nhập vào cơ thể liền rất khó tiêu diệt, thông qua hai của Sở Phong tiến vào miệng vết thương của đối phương, khiến đối phương không thể thoát khỏi.

“A...”

Kỳ Phong kêu thảm một tiếng, hắn ta bỗng nhiên phát lực, bả vai bị xoắn đến gãy vỡ, ngay cả xương vai cũng biến mất, nửa cơ thể gần như đều rách toác, khắp người đều là máu, máu ở miệng vết thương tuôn ra như suối, không cách nào khép lại, bị trật tự phù văn mà Sở Phong tế xuất ăn mòn đến thảm.

Dựa vào như vậy Kỳ Phong mới tránh được một kiếp, giống như thủ đoạn đứt đuôi nhằm bảo toàn tính mạng của con thạch sùng.

Hắn ta dùng một tấm thiên đồ bao lại chính mình, thân hình lập tức gần như đã ảm đạm hòa vào trông sơn xuyên, tránh khỏi Sở Phong, tình cảnh lúc này quá kinh hồn táng đảm, hắn ta gần như đã hình thần câu diệt!

Ầm!

Có người ra tay, đứng trên đỉnh một dãy núi, hai mắt như hồng xuyên thấu qua màn sương khói bất tận, khóa chặt lên người Sở Phong.

Sơn xuyên nơi này đều đang rung động, người kia dò ra một bàn tay lớn, cực kỳ khổng lồ, ô quang bạo phát giống như mây đen bao trùm bầu trời, bất thình lình giáng xuống đất, nhắm thẳng vào Sở Phong.

Ầm ầm!

Mặt đất chia năm xẻ bảy, đất đá văng tứ tung, bị phù văn trường vực tiêu diệt, nơi Sở Phong đứng bị tạc nổ, sụp thành một hố sâu đến mười mấy trượng.

Một đòn này tương đối đáng sợ, ở trong địa thế Thái Thượng còn có thể thành công tạo ra lực phá hoại như vậy, cũng có nghĩa là nếu như đặt ở ngoài đời thực, mặt đất chắc chắn sẽ bị nổ thành biển, nung chảy vô số sơn xuyên.

Không thấy thân ảnh của Sở Phong, có người suy đoán sau khi bị bàn tay màu đen kia bao phủ, e là đã bị nghiền nát, trở thành máu thịt nhão ngấm vào lòng đất.

Bởi vì bọn họ nhìn thấy trên mặt đất có từng tia từng tia huyết dịch chảy xuôi.

“Hay, chết hay lắm!” Có người hào hứng kêu lớn.

Cứ như vậy trong nháy mắt, mọi người nơi này gần như bị địa thế Thái Thượng mà Sở Phong kích hoạt trùng kích bị thương, suýt chút nữa là bỏ mạng.

Người ra tay công kích ban nãy chính là một vị chuẩn Thiên Tôn, hơn nữa còn là cường giả kiệt xuất trong lĩnh vực này, gần như chỉ kém một chút liền trở thành một vị Thiên Tôn chân chính, chỉ còn cách một tấm giấy mỏng chưa bị chọc thủng mà thôi.

Bình Luận (0)
Comment