Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2846 - Chương 2847: Quét Ngang

Thánh Khư Chương 2847: Quét ngang

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Ai cũng không biết nội tâm kẻ này đang chấn động không thôi, bởi vì ban nãy gã đã ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, không phải là Chu Chính Đức đã bị gã đập nát ra bã, mà là cánh tay gã đang chảy máu, bản thân vậy mà lại bị thương!

Lúc này, bàn tay lớn của gã đã trở lại, rụt về trong tay áo, bên trên có một vết thương rất đáng sợ, không thể khép miệng!

Đây là tình huống gì? Gã kinh ngạc không thôi, phải biết gã chính là chuẩn Thiên Tôn, mà đối phương chẳng qua cũng chỉ là Thần Vương, làm sao có khả năng khiến gã bị thương, làm sao có thể thương tổn thân thể gã?

Trong nháy mắt, sắc mặt vị chuẩn Thiên Tôn nọ trắng bệch, lẽ nào đối phương chính là một Đại Thần Vương, đúng, nhất định là như thế, gã ta gần như muốn thét lên.

Chỉ có điều, gã không còn thời gian nữa, trong nháy mắt gã đã cảm nhận được nỗi sợ hãi len lỏi vào từng lỗ chân lông, toàn thân lập tức nổi lên da gà, lông tóc cũng theo đó mà dựng đứng.

Gã biết, Chu Chính Đức đến rồi, hắn đang ẩn nấp trong màn khói mù dày đặc kia, trong màn sương kia, giống như một tay thợ săn đáng sợ đang ẩn núp ở phụ cận, tìm cơ hội thích hợp sẽ cho gã một kích chí mạng.

Quả nhiên, ngay ở sau lưng gã, một cỗ áp lực khủng bố tràn đến, sau đó gã cảm nhận được một đoàn quang diễm nông đậm, giống như ma thần hỗn độn thuở khai thiên lập địa sống lại, lúc này đang giết về phía gã, phát ra huyết khí vô cùng đáng sợ, đủ để uy hiếp đến gã, hẳn là muốn tuyệt sát gã!

Chính là Chu Chính Đức, người nọ ý thức được đối phương đã giết đến rồi.

Ầm!

Một kích đánh trả trong nháy mắt, gã tránh thoát, đồng thời cũng không quay đầu mà bỏ chạy, nhanh chóng hướng về một hướng mà đi, không nghi ngờ chút nào, đây chính là lộ tuyến tốt nhất, thân là cường giả cấp bậc như vậy, trong nháy mắt đã thấm nhuần tất cả.

Nhưng cơ thể của gã lập tức lạnh lẽo, trực giác của gã nói cho gã biết nguy hiểm đã tới, quá nửa chính là đại họa giáng xuống trên đầu!

Tuy rằng gã tránh khỏi công kích trí mạng trong bóng tối của Chu Chính Đức, nhưng con đường phía trước lại càng nguy hiểm, gã phát hiện trước mắt chính là kim quang vô tận, hàn khí bức người.

Đây rốt cuộc là cái gì? Gã hận không thể gào to thành tiếng!

Phía trước chính là một mảnh mũi tên, tuy rằng là màu vàng rực rỡ, thế nhưng cũng mang theo sát khí lạnh lẽo vô tận, khiến cho cả người tên chuẩn Thiên Tôn nọ bị bao phủ, phong kín tất cả đường lui của gã.

Đáng sợ nhất chính là, tuy rằng thực lực của gã chính là chuẩn Thiên Tôn, thế nhưng lại không có cách nào xé rách hư không ở nơi này, càng không có cách nào lăng không mà đi.

Trường vực kinh người giam cầm hết thảy!

Mảnh mũi tên kia vậy mà mang theo phù văn ngợp trời, khóa chặt hư không, khiến gã chuẩn Thiên Tôn nọ bị trói buộc giữa không trung, trở thành một cái bia nhắm sống.

Đây là tình huống gì? Tất cả mọi người kinh hãi không thôi.

Chỉ có Kỳ Phong cùng số ít cường giả có trình độ trường vực kinh người mới rõ ràng đang có chuyện gì xảy ra, rằng một màn trước mắt chính là tác phẩm của Chi Chính Đức, hắn đã sớm kích hoạt địa thế một đạo sơn lĩnh ở bên cạnh.

Mà dãy núi kia có hình thể giống như một chiếc cung dài, súc lực đã lâu, sau khi được trấn động liền liên tiếp bắn ra mấy chúc đạo thần quang, sơn lĩnh hiển hóa ra vô số cung tiễn, phát động ra công kích có tính chí mạng.

Địa thế Thái Thượng, không dám nói đứng đầu thiên hạ, nhưng cũng đủ để xếp vào những thứ hạng đứng đầu, núi non sông ngòi nơi đây há có thể đơn giản, có rất nhiều địa thế phối hợp lại với nhau, cực kỳ phức tạp.

Dãy núi kia chính là một trong số đó, được mệnh danh là Xạ Nhật Lĩnh, hình dáng giống như cung tên, một khi bị kích hoạt, lực sát thương sẽ vô cùng khiếp người!

“A...”

Gã chuẩn Thiên Tôn nọ kêu lớn, gã bị bắn trúng, ngực bị bắn thủng, trong nháy mắt mà thôi, trái tim trong lồng ngực liền nổ tung, máu nhuộm trời xanh, cả hư không đều biến thành một màu đỏ thẫm, cảnh tượng cực kỳ khốc liệt.

Người kia là một vị chuẩn Thiên Tôn, vậy mà lại bị giam cầm, bị trở thành tấm bia sống, bị bắn chết tại chỗ!

Há có thể như vậy?

Gã muốn gào thét, muốn gầm lên hết thảy mọi chân tướng, nói cho mọi người tên Chu Chính Đức này có vấn đề, hắn không phải người bình thường, mà chính là Đại Thần Vương trong truyền thuyết!

Nhưng gã không còn cơ hội nữa, ngay cả hồn quang đều không có cách nào lộ ra gợn sóng, bởi vì một màn tiễn lúc nãy có tận mười mấy cái, tất cả đều xông thẳng vào người gã.

Quan trọng nhất chính là, hiện tại gã hoàn toàn không thể cử động, đã bị Xạ Nhật Lĩnh giam cầm!

Phốc! Phốc! Phốc!

Thời khắc mấu chốt, vị chuẩn Thiên Tôn này ngay cả một tiếng kêu thảm cũng không kịp gào lên, ngay cả giãy dụa cũng không thể, cứ như vậy bị mười mấy mũi tên bắn trúng, ầm một tiếng, cơ thể nổ tung, phốc một tiếng, đầu gã hóa thành một đoàn mưa máu, lại phốc một tiếng, ngay cả huyết dịch đỏ sẫm cũng bị thiêu cháy, sau đó bị sấy khô.

Hình thần câu diệt, ngay cả tro tàn cũng không còn lưu lại, phải biết người kia chính là chuẩn Thiên Tôn a, vậy mà lại chết thảm như thế, bị Sở Phong giết chết hoàn toàn.

Thời khắc này, phàm là những tiến hóa giả đứng ở nơi xa không đếm xỉa đến đều cảm thấy cả người tê tái, vừa khiếp sợ vừa vui mừng, mừng là bởi bản thân đã không đi trêu chọc tên sát tinh kia, quả nhiên mà may mắn lớn.

Bằng không chỉ sợ hiện tại sẽ chết rất thảm, ngay cả một chuẩn Thiên Tôn đứng đầu cũng chết thê thê thảm thảm như thế, vậy thì càng không nói những người khác, chỉ sợ kết cục sẽ càng thêm đáng thương.

Sự tình đến đây tất nhiên vẫn chưa thể kết thúc, Sở Phong vẫn như cũ xuất kích, quyết đoán ra tay.

Hắn dẫn dắt Xạ Nhật Lĩnh, hướng về một mảnh khu vực khác giết tới!

“A...”

Mấy vị Thần Vương ở nơi đó lập tức kêu thảm, sau khi bị mũi tên màu vàng bắn trúng, căn bản không còn bất cứ cơ hội nào, cứ như vậy ngay cả cặn bã cũng chẳng sót lại, tử trạng cực kỳ thê thảm.

Kỳ Phong nhìn mà nứt gan nứt tim, hắn ta cũng bị một màn kim quang bao phủ, chỉ có điều trên người hắn ta vẫn có thiên đồ, tránh thoát được một kiếp, nhanh chóng trốn đến trong một mảnh địa thế khác.

“Ngươi...”

Nhưng chân thân của Sở Phong đã đến rồi, lúc này đang truy sát hắn ta.

Kỳ Phong tung mình, lại một lần nữa mượn lực báu vật để biến mất, chẳng qua thì chuyện khiến hắn ta gấp muốn rách cả mí mắt đã xảy ra, Sở Phong đã chặn lại hai kẻ còn sót lại của Bách Đạo Sơn.

Bình Luận (0)
Comment