Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Phốc phốc!
Hai đầu người lần lượt rơi xuống đất, bị Sở Phong dùng tay không giết chết, một người là Thần Vương, một người còn lại là chuẩn Thần Vương, gần như đều không có gì giãy dụa, hoàn toàn không phải đối thủ cùng đẳng cấp, chưa kịp phản ứng đã bị Sở Phong ép chết.
“A...”
Kỳ Phong kêu thảm, bởi vì hắn ta cảm nhận được cơ thể phát lạnh, nửa người dưới bỗng nhiên không thấy nữa, nó đã tách lìa khỏi thân trên, bay chéo ra bên ngoài.
Là do một đạo đao quang lạnh lẽo chém ngang eo!
Kỳ Phong hoảng sợ kêu lớn, phát hiện ta thiếu niên giống như ma vương kia đã sớm đứng ở sau lưng mình.
Xung quanh, rất nhiều người đều chấn động, cảm thấy toàn thân lạnh run.
Bất kể là Phật Tộc hay Đạo Tộc, ngay cả chỗ quần tộc cường đại mà Khương Lạc Thần đang đứng, hết thảy mọi người đều kinh ngạc há hốc miệng, thiếu niên kia quá cường thế, một mình trảm quần địch.
Khương Lạc Thần lộ ra sắc mặt khác thương, trong lòng có chút dao động, trạng thái cường thế của thiếu niên ma vương này khiến cô nhớ đến một ít chuyện cũ.
Năng lượng như biển, khiếp người đến cực điểm, sơn lĩnh hình người trong địa thế Thái Thượng đang rung động, khói đen cuồn cuộn bốc lên trời, càng ngày càng bạo liệt.
Thái Thượng kia, sơn mạch hình người kia đang lay động, gần như muốn triệt để bùng nổ, loáng thoáng có lộ ra một ít tia lửa, sau một lúc nữa chắc chắn sẽ trở thành đại họa!
Mà khu vực bên ngoài, sau khi Sở Phong chém ngang eo Kỳ Phong liền xách ngang hắn ta lên, làm ra động tác cắt yết hầu, trực tiếp muốn mạng của hắn ta.
Tay Sở Phong chưa rơi xuống, mà loại cảm giác cùng bầu không khí căng thẳng tột độ kia lại khiến cho Kỳ Phong cảm thấy vô cùng giày vò, vừa phải chịu đau đớn về thể xác, vừa phải suy nghĩ không biết bao giờ thời khắc tử vong sẽ ập xuống, quả thực là sự tra tấn khiến người ta phải sụp đổ.
Còn không bằng đối phương dứt khoát ra tay kết thúc sinh mạng hắn ta đâu, lúc này hô hấp Kỳ Phong dồn dập, phần eo đứt lìa đều là máu, vô cùng đau đớn và áp lực.
Mọi người trông thấy một màn này cũng chấn động không thôi, ở trong sơn xuyên đặc biệt như vậy, bên trong địa thế bao hàm cả ký hiệu trường vực, vậy mà Chi Chính Đức vẫn ung dung bình thản, quả thật có chút không thể hiểu nổi.
Xoẹt!
Đầu ngón tay Sở Phong vạch một đường, đầu của Kỳ Phong liền bay ra ngoài, máu tươi phun lên rất cao, nhưng hắn ta vẫn chưa chết, bị một bàn tay nắm lấy búi tóc, nhấc lên đầu lâu.
Vốn dĩ ngón tay của Sở Phong còn đang phát sáng, lúc này đã sản sinh ra quy tắc khiến hồn quang của đối phương bị cắn nát, nhưng lúc này lại bị ngoại lực nào đó làm tiêu diệt hoàn toàn.
Đó là một con ngưu tinh cường tráng, cặp sừng thô to, cả đầu tóc xanh rất dày, tóc rối xõa tung ở trước ngực cùng sau lưng, cặp mắt trợn to như chuông đồng, tỏa ra ánh xanh mơn mởn.
Là ông ta, sinh linh nơi sâu trong tuyệt địa này, lúc trước chính là ngưu đầu nhân đẩy xe kéo một bánh, người này chính là cường giả tuyệt đối!
Không chỉ Sở Phong ngẩn ra, những người khác cũng kinh ngạc không kém sinh linh trong địa thế Thái Thượng lại đi ra can thiệp vào giao đấu ở nơi này, hơn nữa còn xuống tay vào thời khắc mấu chốt?
“Nhân tài hiếm thấy, trình độ trường vực của Kỳ Phong Bách Đạo Sơn rất tài giỏi, cho ta thể diện được không, tha hắn ta một mạng, muốn giết thì chờ thêm một khoảng thời gian nữa.”
Ngưu đầu nhân tóc xanh nọ lắc lắc cặp sừng thô to trên đầu, nở nụ cười với Sở Phong, dáng vẻ thương lượng, chẳng qua cũng có mấy phần khiếp người, giống như một hỗn thế ma vương.
Sở Phong cạn lời, ngươi đều đã nói như thế, ta đây còn có thể làm gì? Huống chi bản thân hắn lại có việc cầu cấm địa Thái Thượng, còn phải ở nơi này gặt hái đại cơ duyên, tất nhiên không thể đắc tội chủ nhân nơi này.
Nhưng Sở Phong cũng rất khó chịu, bản thân phí công phí sức mới túm được Kỳ Phong, kết quả lại bị người ta nhẹ nhàng mấy câu cứu về được cái mạng.
Ngưu đầu nhân nói: “Yên tâm, chúng ta cũng sẽ bảo vệ ngươi, ta ở đây hứa hẹn, nếu như ngươi bị người ta chém tàn, trọng thương, chúng ta cũng sẽ ra mặt cứu lại một mạng cuối cùng cho ngươi.”
Sở Phong oán thầm, ông nội mi, còn phải chờ ông đây bị chém tàn tật mới ra mặt cứu về một mạng?
Nhưng hắn cũng cảm giác được, nhất tộc cư ngụ trong địa thế Thái Thượng có khát vọng rất lớn đối với những người tinh thông trường vực, cho nên mới khao khát bảo vệ nhân tài tuyệt đỉnh.
Điều này đối với Sở Phong mà nói thì chính là một tin tức tốt, được quần tộc hỏa tinh của cấm địa Thái Thượng coi trọng, hắn mới càng có cơ hội lớn hơn, có khả năng đạt được tạo hóa càng lớn!
Nói xong những lời kia, ngưu đầu nhân trầm mặt xuống, có chút bất mãn với Sở Phong, nói: “Ngươi có biết bản thân đang làm cái gì không, muốn hỏa thiêu tuyệt địa? Hủy diệt mảnh non sông này? Thực sự là gan to bằng trời, nếu không phải chúng ta tiếc người tài, khẳng định đã sớm ra tay với ngươi, cho ngươi phơi thây ở nơi này!”
Nói rồi liền chỉ tay về phía địa thế Thái Thượng, dải đất kia lay động kịch liệt, khói mù rất đáng sợ, giống như đại dương trập trùng, hỏa diễm nho nhỏ nhảy lên, gần như sắp xông qua bên này.
“Ngươi biết kia là cái gì sao? Lực lượng Thái Thượng! Nó vẫn luôn ẩn chứa bên dưới mảnh địa thế này, nếu như thực sự dẫn nổ thì chính mà một hồi đại nạn, ngay cả tam thập tam trọng thiên cũng bị cháy thủng thành lỗ, ngươi phải biết năm đó nơi này chính là rơi xuống từ chỗ đó!”
Ngưu đầu nhân nghiêm túc cảnh cáo, cực kỳ nghiêm túc!
Cuối cùng, da mặt ông ta liền co lại, chỉ vào nơi sâu trong địa thế Thái Thượng mà nói: “Lần này ngươi chọc phải phiền phức lớn, ngươi có biết bản thân đã phế bỏ bao nhiêu tài nguyên lắng đọng của chúng ta không?”
Sau đó Sở Phong liền trông thấy, từ chỗ sâu trong địa thế Thái Thượng liền xuất hiện một chiếc bình óng ánh to cỡ cánh tay, không ngừng hất nước ra bên ngoài, dập tắt từng điểm hỏa quang.
Cái này hình như là... một chiếc bình Dương Chi Ngọc Tịnh?!
“Kia chính là mở ra chân thủy, mẫu của tất cả nước trong thiên hạ, sinh ra từ trước thời khai thiên tích địa, rất khó thu thập được, vậy mà ngày hôm nay, vì lo Thái Thượng khôi phục nên mới vẩy ra một chút, cái giá này quá lớn!” Ngưu đầu nhân nói.
Mở ra chân thủy? Sở Phong kinh ngạc, khi còn ở cấm địa thứ tư, hắn từng thu thập được một ít nước ở trong luân hồi trì của hồn hà, sau đó đem ngưng luyện thành vật chất kỳ trân vô thượng mà Thất Bảo Diệu Thuật cho bản thân, không ngờ rằng bộ tộc hỏa tinh trong cấm địa Thái Thượng này cũng có một ít!