Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Giết.”
Một vị nữ Đại Thần Vương tóc bạc khẽ quát, ánh mắt trợn tròn, gương mặt xinh đẹp hiện lên sự quyết tuyệt. Nếu đã không thể tránh được, chạy thoát cũng không được, vậy chỉ có thể tử chiến đến cùng. Nàng ta sẽ liều mạng.
Cho dù là nữ, nhưng trong tay nàng ta lại cầm một thanh thiên qua màu đen, nặng nề mà thô to, mũi nhọn sáng như tuyết, hơi lạnh bao trùm, vô cùng khiếp người.
Sở Phong đưa lưng về phía nàng mà lướt ngang, lưu lại một đạo tàn ảnh. Hư không nơi đó đều bị thiên qua nặng nề ép đến sụp đổ.
Sau đó, hắn trực diện hai vị Đại Thần Vương còn lại. Cầm Kim Cương Trác trong tay, hắn thẳng tiến không lùi. Hắn có gì mà phải để ý chứ? Liên sát ba vị Đại Thần Vương, hai người còn sót lại tất nhiên không đáng kể.
“Giết.”
Một vị Đại Thần Vương khác quát to, kỳ ảo kinh thiên, quanh thân bao trùm long văn, hoành không bay lên đánh giết về phía Sở Phong.
“Tất cả vô ích thôi.”
Sở Phong nói, gương mặt lãnh khốc vô tình, nhất quyết tử chiến với bọn họ.
Trong thạch lô, ánh lửa nhảy lên, yên hà ngập trời, năng lượng mãnh liệt, ba người giống như ba ngôi sao thiêu đốt, sau đó kịch liệt va chạm, dẫn phá trận nổ lớn.
Hư không vặn vẹo, tiếp theo sụp đổ, âm thanh đại đạo đinh tai nhức óc, Phật huyết hoành không, đại Phật hiển hiện trấn áp xuống, cảnh tượng vô cùng dọa người.
Ngoài ra còn có Thiên Tiên ngâm xướng, giống như đến tiên quốc. Nhân vật tiên đạo thành đàn đều ra tay, cùng nhau kết ấn trấn áp Sở Phong.
“Ta không tin cái này cũng không giết được ngươi.
Thiếu nữ tóc bạc hét lên, mái tóc dài bóng loáng giống như lưu quang vung vẩy, gương mặt mỹ lệ tràn ngập tuyệt vọng. Nàng ta đang ngọc thạch câu phần, sử dụng sức mạnh giáp trụ cấm kỵ.
Nàng ta không tiếc dùng bản thân tế sống dẫn bạo giáp trụ, để huyết dịch cổ Phật hoàn hồn, tàn hồn Thiên Tiên trở về, lợi dụng bọn họ giết chết tên địch nhân này.
Ông.
Sở Phong thôi động lọ đá, mạnh mẽ đâm tới, không ngừng đánh vào giáp trụ, kết quả dẫn đến đại Phật cổ lão đều e ngại lui về phía sau.
Một đám nhân vật tiên đạo đều run rẩy, thân ảnh mơ hồ xuống.
“Đây rốt cuộc là cái thứ gì thế? Tại sao lại như vậy?” Thiếu nữ tóc bạc hét lên, tuyệt vọng đến cùng, mất hết can đảm, ngay cả đòn sát thủ sau cùng lưỡng bại câu thương, liều chết kéo đối phương lên đường cũng không được. Nàng ta đã thất bại rồi sao?
Oành!
Nàng ta bị Sở Phong một quyền đánh xuyên, sau đó đánh thẳng vào huyệt Thái Dương, cả người ngã xuống, cuối cùng tan rã, huyết dịch chảy ngang, chết oan chết uổng.
Một người khác gào thét, hoành không tại thiên, phát điên thôi động kỳ ảo, nhưng tất cả đều bị thất bảo kỳ ảo của Sở Phong chặn lại, khiến cho hắn ta cũng bị nổ tung.
Đang.
Kim Cương Trác mãnh liệt nện vào người hắn ta, giáp phiến bay thấp, huyết quang bắn ra.
Sở Phong toàn lực ứng phó hạ sát thủ. Chưa được bao lâu, người kia cũng mất mạng, bị hắn giết chết ngã xuống đất, huyết dịch tràn ra ngoài rất xa.
Vùng đất này tràn ngập tinh khí sinh mệnh mãnh liệt, đạo văn hiển hiện. Như Sở Phong đã nói trước kia, thịt nát trong nồi, chân huyết đặc biệt mà bọn họ chuẩn bị cùng với chính bản thân bọn họ đã trở thành tế phẩm.
Bát Quái Đồ chuyển động, Sở Phong mang theo tế phẩm huyết khí tinh hoa khổng lồ cùng với ba bộ giáp trụ trở về, một lần nữa ngồi xếp bằng bên trong Bát Quái Đồ, bắt đầu tọa quan.
Liệt hỏa nhảy lên, thần diễm ngập trời, ký hiệu đại đạo các loại chen chúc nhau, khuấy động bên trong thạch lô, mãnh liệt tràn vào Bát Quái Đồ. Sở Phong bị bao phủ bên trong.
Hắn đang thuế biến. Ở Niết Bàn, năng lượng bản thân bị áp súc, bên trong máu thịt chảy xuôi các loại phù văn, bên trên xương cốt đều hiện lên ký hiệu thần bí khó lường.
Đây chính là thạch lô, tám loại hỏa quang phần thiên nung khô sinh vật trong lò, thiên chuy bách luyện tái tạo một sinh mạng mới.
Đây chính là cơ duyên, cũng là một sự tra tấn và giết chóc lãnh khốc.
Người tiến vào, chín thành đều phải chết. Từ xưa đến nay có mấy ai còn sống đi ra? Ngay cả Hỏa Tinh tộc cư trú bên trong cấm địa thái thượng cũng không dám đến đây luyện thân. Có thể nghĩ nơi này ma tính đến cỡ nào.
Ông.
Cơ thể Sở Phong bị rút nhỏ một đoạn, bị áp chế, không chỉ huyết nhục băng liệt mà ngay cả xương cốt cũng bị đốt gãy. Đây chính là sự tra tấn đáng sợ và thống khổ nhất.
Hắn trơ mắt nhìn bản thân bị đốt thủng trăm ngàn lỗ. Ngay cả trái tim cũng bị đốt thành lỗ lớn, huyết dịch chảy ngang, ngay cả hồn quang của hắn cũng bị đốt đến ly thể, người đầy vết rách.
Đây chính là tuyệt cảnh tử vong.
Vượt qua, phải vượt qua, nhất định phải thành công. Đây chính là tín niệm của Sở Phong. Đã đi đến bước này, hắn không muốn nửa đường chết trong thạch lô. Nếu sắp thành lại bại, hắn sẽ rất tiếc nuối, hối hận cả đời.
Ông.
Thạch lô oanh minh, phát ra ánh sáng chói mắt, cùng với hỗn độn lôi đình, hủy diệt chi quang, Sở Phong gần như bị đánh tan nhục thân và hồn phách.
Tuy nhiên, trong thời khắc cuối cùng, thạch lô lại phun ra hào quang rực rỡ, sinh khí vô tận tràn đầy, thay vào bằng năng lượng và khí tức dữ dằn.
“Sao?”
Sở Phong giật mình. Hắn đang khôi phục. Nhục thân và hồn quang đều đang nhanh chóng khôi phục lại.
“Lúc này mới thật sự là Thái Thượng Bát Quái Lô, có sinh ra, có chết đi, có nấu luyện, có tẩm bổ. Sông núi nuôi thân ta, chân hỏa luyện hồn ta.”
Sở Phong lẩm bẩm, cảm thấy đây mới là chính đồ.
Có hủy diệt, có tạo hóa, cứ lặp đi lặp lại rèn luyện như vậy mới có thể tạo ra được một cơ thể bất bại, trong cửu tử nhất sinh cũng hy vọng tái tạo một thân bất diệt.
Hiện tại Sở Phong đã là thần, được nung nấu qua, được áp súc qua, thực hiện một lần Niết Bàn, đạt được hoàn cảnh trên cả thần.
Đương nhiên, chính xác mà nói, hắn là cấp Thần Tướng, nằm giữa thần và Thần Vương.
Cách đó không xa, Kim Cương Trác chìm nổi, giống như đang Niết Bàn, hấp thu tinh hoa mẫu kim bên trong ba bộ giáp trụ, đồng thời hấp thu linh tính Phật huyết và Thiên Tiên huyết, bản thân lại càng cổ xư, có được đạo vận nội liễm.
Sở Phong cảm thấy, nếu hắn ném Kim Cương Trác ra ngoài, nó có thể đánh xuyên thương khung, giết chết chuẩn Thiên Tôn các lộ. Bí bảo này càng lúc càng cường đại khó lường.
“Còn chưa đủ.”
Hắn vẫn muốn tiếp tục hấp thu tạo hóa nơi này, tiến hành Niết Bàn.
Hơn nửa ngày sau, bên trong thạch lô có biến hóa, Sở Phong bị đốt gần như thịt nát xương tan, sau đó cơ thể rã hơn một nửa, rốt cuộc dẫn đến thạch lô dâng lên hào quang chói lọi, sinh khí tràn ngập.
Lần này Sở Phong Niết Bàn đến Thần cấp, cảnh giới bên ngoài giảm xuống nhưng thực lực bản thân không giảm. Đạo quả tiến thêm một bước áp súc.