Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Xét theo một ý nghĩa nào đó, tiềm năng của hắn lớn hơn. Nếu khôi phục lại Thần Vương cảnh, hắn sẽ mạnh đến cỡ nào?
“Tế phẩm nơi này không ít. Chân huyết năm người chuẩn bị quá đặc biệt. Sau khi ta Niết Bàn xong, còn có thể trở về cấp độ Thần Vương hay là Đại Thần Vương?”
Sở Phong hoặc nghi. Đại Thần Vương chính là điểm cuối cùng của cấp Thần Vương. Lần này hắn Niết Bàn, nghiền ép bản thân, áp súc đạo quả, xốc lên trần nhà, khi đó hắn sẽ xưng hô như thế nào?
Sau một đêm, toàn thân Sở Phong kim quang chói mắt, sau đó ầm một tiếng giải thể toàn bộ, đầu tách rời, xương cốt tản mát, huyết nhục tróc ra, rơi xuống cùng một chỗ, hồn quang cũng bị chia năm xẻ bảy, tiến vào trạng thái tử vong.
Nhưng hắn vẫn cố chịu đựng, chờ đến một khắc cuối cùng, hào quang chói lọi lại xuất hiện, sinh khí tẩm bổ, sông núi dưỡng sinh.
Đạo quả của hắn đang áp súc đến Ánh Chiếu cảnh.
Nhục thể của hắn hồi phục như cũ. Sau khi hồn quang thuế biến, cơ thể của hắn hoàn hảo, khí tinh thần tràn trề. Một khắc hắn mở mắt ra, kim quang bắn ra bốn phía, hỏa nhãn toát ra phù văn liên miên, cực kỳ kinh người.
Đây có được xem là viên mãn chưa?
Sở Phong thành công nấu luyện cảnh giới của mình từ Đại Thần Vương cảnh đến Thần vị, sau đó áp súc đến Ánh Chiếu cấp, huyết khí quanh thân như hồng, cô đọng đến cực hạn.
Huyết dịch hoàng kim của hắn sắp thuế biến, muốn thực hiện biến hóa Nhân Vương thứ ba.
Khi biến hóa Nhân Vương lần một, hắn có được huyết dịch màu lam. Lần thứ hai, hắn có được huyết dịch hoàng kim. Còn lần thứ ba thì sẽ như thế nào?
Nhục thể và hồn quang của hắn đều mạnh đến cực hạn, muốn tiến hóa thêm lần nữa, lại càng mạnh hơn.
Cùng lúc đó, hai mắt của hắn đáng sợ vô cùng. Khi mở, đạo văn lấp lóe, phù hiệu màu vàng óng dày đặc, ánh mắt có thể giết chết địch thủ.
Một bên khác, Kim Cương Trác chìm nổi, hấp thu tinh hoa bên trong ba chiếc giáp trụ sạch sẽ.
Sở Phong đứng dậy, đi lại bên trong thạch lô. Đến một bước này, hắn đã không cách nào áp súc đạo quả Tiểu Âm Phủ đạt đến cực hạn.
“Kim Cương Trác mạnh hơn có thể làm bị thương Thiên Tôn hay không?” Hắn giật mình. Bí bảo trưởng thành cùng với hắn. Binh khí mạnh đến một bước này, bản thân hắn cũng phải có uy thế đó mới đúng.
Sở Phong tìm kiếm, cẩn thận quan sát. Dù sao cũng đã có quá nhiều cường giả đến đây từ trước đến nay không tin tà, muốn Niết Bàn ở đây, có lẽ bọn họ đã lưu lại dấu vết gì đó.
Quả nhiên, hắn nhìn thấy được ghi chép đặc biệt trên một tảng đá. Có thể ghi lại lời nhắn ở đây, tuyệt đối là nhân vật tỏa sáng trong lịch sử cổ đại. Chỉ có như vậy mới có thể có những bản khắc bất tử.
Có một số người tiếc nuối, có một số người cực kỳ bi ai. Bởi vì bọn họ đều thất bại. Nhưng cũng có người điên cuồng nguyền rủa, càng có cuồng đồ thôi diễn đủ loại, cho rằng nơi này chẳng lành, không thể Niết Bàn.
Đồng thời, Sở Phong nhìn thấy một ghi chép đặc biệt, ta muốn thành Hằng Vương.
Nhìn kỹ, Sở Phong ý thức được điều gì. Trên Đại Thần Vương, trong lý luận thôi diễn có lẽ tồn tại Hằng Vương.
Nhưng rốt cuộc có thể đi đến một bước đó hay không, chưa từng có ví dụ thực tế. Không ai biết có tồn tại đó hay không, rất nhiều người còn cho rằng không thể thực hiện.
Có người suy đoán, có lẽ có cá thể biến dị, có một hai sinh vật cổ lão thành công trong dòng sông thời gian nhưng lại che giấu chân tướng, không có bại lộ.
“Ta muốn thành Hằng Vương.” Sở Phong lẩm bẩm, ánh mắt sáng bừng, biểu hiện càng lúc càng kiên định.
Hằng Vương có thể sẽ giết được Thiên Tôn.
Đây là suy đoán của hắn. Nếu không, tại sao lại như vậy? Tại sao nó lại đặc biêt?
Sở Phong muốn khôi phục Thần Vương chính quả ở đây, xem có thể tiếp tục thành tựu Hằng Vương hay không.
Âm thanh đặc biệt truyền đến. Bên dưới đáy thạch lô có ánh lửa yếu ớt chập chờn, nhưng Sở Phong lại cảm thấy rùng mình, run rẩy một hồi, lông tóc dựng đứng.
“Trong truyền thuyết, Thái Thượng Bát Quái Lô thai nghén ra tam thập tam thiên vô thượng hỏa là thật sao? Nó sắp ra rồi?”
Sở Phong giật mình, dàn sẵn trận địa đón quân địch.
Đồng thời, hắn tế ra Kim Cương Trác. Nếu lửa này xuất hiện, hắn sẽ dùng nó nấu luyện binh khí bản thân. Đồng thời thu lấy một tòa tử kim lô, chuẩn bị làm chất dinh dưỡng cho Kim Cương Trác.
Đây là hàng nhái Nhân Vương Lô của Nguyên tộc, nhưng lại từ phế liệu Nhân Vương Lô chính phẩm luyện thành, là mẫu kim tử phủ hàng thật giá thạt.
Tiếng xào xạt truyền đến, ánh lửa ảm đạm chập chờn muốn thổi bùng lên.
Lúc này, lọ đá phát động, sáng bóng trong suốt khiến Sở Phong phải kinh hãi. Rốt cuộc là loại lửa nào sắp xuất hiện?
Ngay cả lọ đá cũng di chuyển. Đây là chuyện cực kỳ hiếm thấy. Nó đang kêu khẽ, hơi phát ra âm thanh rung động. Không nghĩ đến nó lại có phản ứng đặc biệt như thế.
Sở Phong ý thức được có vấn đề xảy ra, nhất định sẽ có sự kiện cực kỳ đáng sợ và dọa người xuất hiện.
Hắn ngừng thở, tập trung tinh thần cao độ, ánh lửa dâng lên trong mắt, phù hiệu màu vàng sáng chói. Hắn không dám bỏ lỡ bất kỳ hiện tượng gió thổi cỏ lay nào, lúc nào cũng nhìn chằm chằm đáy thạch lô.
Ánh lửa như biển, tiên quang bừng bừng, cả tòa thạch lô lấp lánh cùng với đại đạo thần âm, ký hiệu trật tự.
Đồng thời, bên trong thạch lô còn có nhật nguyệt tinh đấu, từng tinh cầu màu đỏ đen, màu tím đậm ù ù chuyển động, tiếng gầm thét chói tai.
“Xuất hiện rồi.” Con ngươi Sở Phong co vào, nhìn chằm chằm đằng trước. Cùng với tiếng xào xạc, hai luồng ánh sáng mông lung cùng nhau xuất hiện, dây dưa lẫn nhau, thôn phệ lẫn nhau, cảnh tượng cực kỳ đáng sợ.
Một luồng ánh sáng làm tan rã không gian, cắt kim loại thiên địa, giống như muốn bổ đôi thế giới này, nghiền thành mảnh vỡ, chia cắt thành cửu thiên thập địa.
Luồng ánh sáng còn lại kèm theo mưa nhẹ chính là thời gian tích lũy, là quang âm chi lực bay múa, giống như muốn đốt sập dòng sông thời gian vạn cổ.
Đây là luồng ánh sáng quỷ dị gì thế? Hai luồng ánh sáng dây dưa lẫn nhau, giống như đối lập, lại giống như một người có hai gương mặt, vốn cùng một chủ thể tách ra.
“Đây là vô thượng hỏa đến từ ba mươi ba trọng thiên?” Sở Phong mang theo sự kinh ngạc, khóa chặt đằng trước.
Tay hắn cầm lọ đá, cơ thể kéo căng, đề phòng kỹ hơn.
Tương truyền, từ ngày ánh lửa rơi xuống, nó tạo thành địa thế Thái Thượng Bát Quái Lô, vậy thứ trước mắt được gọi là chung cực nguyên sao?
Tuy nhiên, hỏa nguyên này quá nhỏ. Hai luồng dây dưa hợp lại cùng nhau cũng chỉ to bằng nắm đấm trẻ con, đúng là có chút “yếu ớt”.