Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Ngay cả mật ong và gia vị cũng mang theo bên cạnh, động tác nhanh nhẹn mà thuần thục, rất có thể hắn thường xuyên làm mấy chuyện này.
“Thơm quá.” Sở Phong ngửi một hơi, cảm thấy hài lòng đối với tay nghề của mình.
Trước người hắn, một cái cánh chất thịt óng ánh, hương thơm xông vào mũi, sớm đã nướng chín vàng, làm cho người ta nhìn thấy mà thèm nhỏ dãi. Bất luận nhìn như thế nào cũng là trân hào hiếm có.
Nhất là, nguyên liệu nấu ăn xuất phát từ thượng thương, lại càng làm cho người ta cảm thấy đầy đủ trân quý.
Đừng nói người bên ngoài, ngay cả mấy vị cường giả lớn tuổi của Hỏa Tinh tộc cũng không tự chủ được mà nuốt nước miếng một cái. Sau khi hóa thành sinh linh có huyết nhục, bọn họ cũng có nhu cầu ăn uống như vậy.
“Thế giới bẩn thỉu, không khí ô trọc, ngửi một cái đã cảm thấy buồn nôn. Sinh vật buồn nôn ngươi quả nhiên đáng chết, dám khinh nhờn ta.” Thiếu nữ tóc bạc thét lên, trên gương mặt trắng nõn mỹ lệ tràn ngập sự tức giận, gương mặt méo mó, hận không thể lao xuống hạ giới lăng trì người kia.
“Biến, qua một bên kêu đi.” Sở Phong tuyệt không nuông chiều. Sau khi chiếm hết ưu thế, hắn vẫn nghiêm khắc trách cứ, để nàng ta thanh tỉnh lại.
Lối vào thượng thương, một đám người đã sớm trợn tròn mắt, không biết nói gì cho phải, muốn an ủi thiếu nữ tóc bạc nhưng lại sợ kích thích nàng. Có lẽ, chỉ có giúp nàng ra tay, nhanh chóng ngược sát thiếu niên bên dưới mới có thể giúp nàng giải thoát, xả được ác khí và lửa giận trong lồng ngực.
Lúc này, Sở Phong lên tiếng, quay người nhìn về phía cấm địa: “Các vị tiền bối, chỗ các ngươi có chó không? Hỏa Tinh tộc tiến hóa thành cũng được.”
“Ngươi muốn làm gì?” Mấy vị cường giả Hỏa Tinh tộc thật sự có chút đau đầu vì hắn, làm sao cũng không nghĩ đến lại trêu chọc một loại kỳ hoa như hắn.
“Có việc cần làm, cho ta mượn một con.” Sở Phong mở miệng, thấy mọi người do dự, hắn lập tức nói: “Ta xuất sinh nhập tử cho các ngươi, chút thỉnh cầu đó cũng không thể thỏa mãn cho ta sao? Yên tâm đi, ta chỉ tự vệ cứu mình mà thôi. Nếu các ngươi không chuẩn bị cho ta một con, ta lập tức đâm thủng thượng thương, giết lên bên trên, ngọc thạch câu phần với bọn họ. Đến lúc đó, nếu xảy ra vấn đề gì, tự các ngươi chống đỡ.”
Hắn đang uy hiếp bọn họ sao? Gân xanh nổi lên trên trán lão giả Hỏa Tinh tộc.
Bọn họ sợ hắn tiếp tục tìm đường chết, liên lụy đến bọn họ. Sau khi do dự một chút, bọn họ từ trong núi triệu hồn ra một con hung khuyển hình thể to lớn.
Toàn thân của nó đều là ánh lửa nhưng đã sớm hóa thành huyết nhục. Nó đứng đó gào thét, âm thanh như sấm, chẳng khác nào một ngọn núi nhỏ. Lợi trảo và răng nanh trắng như tuyết, hàn quang lập lòe, lông màu đỏ dài hơn một thước, nhìn vô cùng hung mãnh, mang theo lệ khí vô biên.
Sở Phong cầm dao nĩa sáng loáng trong tay, nhìn chằm chằm cánh chim đã được nướng chín vàng, chuẩn bị cắn một cái.
Thượng thương, thiếu nữ tóc bạc không thể nhịn được nữa, đồng thời cũng vô cùng nôn nóng. Nàng thật sự sợ Sở Phong sẽ ăn nó. Nói như vậy, nàng sẽ trở thành sự sỉ nhục của Bạch Tước tộc nguyên thủy. Vừa nghĩ đến, toàn thân nàng phát lạnh, không thể tiếp nhận kết quả kinh khủng đó.
Nàng lớn tiếng đe dọa: “Ta cảnh cáo ngươi, nếu ngươi lui về phía sau, hết thảy đều dễ nói. Còn nếu ngươi dám ăn huyết nhục của ta, ngươi sẽ hối hận tại sao mình lại làm như vậy, cửu tộc câu diệt, hình thần hóa xám, không còn đời sau, vĩnh viễn xóa tên ra khỏi thế gian.”
Sở Phong bễ nghễ nhìn thiên khung. Hắn cực kỳ phản cảm nữ nhân kia. Nàng ta luôn dùng những từ dơ bẩn nhất để hình dung thế giới của hắn, tư thái cao cao tại thượng, lúc nào cũng buồn nôn vì chủng tộc thế giới bên dưới, làm sao Sở Phong có ấn tượng tốt được.
Cho nên, điều mà hắn cần làm bây giờ là ném cái cánh đã được nướng chín cho con đại cẩu màu đỏ to như ngọn núi: “Đón lấy, thưởng cho ngươi đây.”
Con đại cẩu lệ khí ngập trời đứng trước cánh cửa hình mặt trăng, theo bản năng há cái miệng đầy máu nuốt xuống cánh chim đã được nướng chín thơm nức mũi, ngay cả xương cốt cũng nhai sạch, nước dãi trong miếng bắn tứ tung. Chất thịt màu vàng bốc lên, hung quang trong mắt giảm bớt, hơi nheo lại, dáng vẻ hưởng thụ.
“Mẹ… ơi!”
Mấy vị cường giả Hỏa Tinh tộc lập tức cảm thấy trước mắt biến thành màu đen. Trước kia, tuy bọn họ có hoài nghi nhưng chưa từng nghĩ đến hắn lại làm như vậy. Đúng là gan to bằng trời, muốn hố chết người.
Bây giờ có muốn ngăn cản cũng đã muộn. Hằng Vương ném quá mạnh, quá nhanh và tinh chuẩn. Hơn nữa Sở Phong hoàn thành hành động mới lên tiếng.
“Cái tai họa này.” Một vị lão giả đau lòng nhức óc, hận không thể nện chết hắn.
Về phần bên trên, ngay lối vào thông đạo, trước mắt thiếu nữ tóc bạc biến thành màu đen, thiếu chút nữa ngã xuống. Sự nhục nhã này quá lớn, còn lớn hơn so với nàng đã nghĩ.
Ăn cánh của nàng không phải Nhân tộc mà là một con đại cẩu. Đây quả thật là một sự miệt thị đến cực hạn, chà đạp tôn nghiêm của nàng, đánh vỡ linh hồn và nhân cách của nàng.
“Ngươi…” Thiếu nữ tóc bạc ho ra máu, tức đến mức nổi điên.
Sở Phong không chút hoang mang: “Sỉ nhục người khác thì người khác cũng sẽ sỉ nhục ngươi. Ngươi sỉ nhục giới chúng ta, không để chúng ta vào mắt, coi khinh chúng ta, vậy ta lấy lý do gì để tôn trọng ngươi?”
“Cùng nhau vận dụng bí bảo nhanh chóng trấn sát, phong tỏa tin tức. Hôm nay ai cũng không được phép nói ra chuyện phát sinh ở đây.”
Thanh niên nam tử người đầy kim quang lên tiếng, hiệu triệu những người khác cùng nhau ra tay giải quyết thiếu niên Nhân tộc bên dưới, xả giận cho thiếu nữ tóc bạc.
Trước kia, bọn họ còn có chút kiêng kỵ. Dù sao thiếu nữ tóc bạc rất mạnh. Kết quả, vừa mới đối mặt đã bị sinh vật bên dưới chém đứt bàn tay, bọn họ lập tức không dám có hành động thiếu suy nghĩ.
Nhưng bây giờ, sinh linh kia lại làm ra chuyện khiêu khích như vậy, không chỉ làm nhục Bạch Tước tộc nguyên thủy, thân là đồng bạn, càng làm nhục nhân cách của bọn họ, mạo phạm ranh giới cuối cùng của bọn họ.
Hiện tại, nhất định phải quả quyết vận dụng thủ đoạn mạnh nhất, nhanh chóng kết thúc hết thảy.
Xoẹt.
Thần quang chói mắt lan tràn, một sợi xích đánh xuống. Đó là một bí bảo mạnh vô cùng, bao trùm đến Sở Phong, muốn khóa hắn lại.
“Ta có tâm, thể xác và tinh thần bất diệt, càng có thể tẩy luyện thiên hà, các ngươi có năng lực gì chứ?”
Sở Phong khẽ quát, quanh thân phát sáng, sơn hà đồ xuất hiện, chính là côi bảo mà Hỏa Tinh tộc đưa cho hắn phòng thân, phẩm giai cực cao. Bây giờ được hắn dùng để đối phó bí bảo thượng thương.