Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Lại một đời... Lặp lại hai lần.”
Ý gì?
Mấy chữ này không hoàn chỉnh, không biết thuộc về cổ ngữ của kỷ nguyên không rõ nào, chỉ có thể thông qua lắng nghe chân nghĩa đại đạo để ngộ ra hàm nghĩa của lời nói.
Trong lòng Sở Phong thực nôn nóng, hắn đang suy đoán rốt cục lời này có ý gì?
Dần dần, hắn đã hơi hiểu ra, có hai người từng đi ra từ địa cầu, hoặc cũng có thể giải thích là một người đã từng trải qua hai đời?!
Vào một khoảnh khắc hắn có một suy nghĩ chợt lóe lên và phỏng đoán như vậy!
Đồng thời, đại đạo chân ngôn của nàng còn hiện hóa ra một phần hình ảnh mơ hồ.
Đã từng có một mảnh đất rối loạn lơ lửng ở vũ trụ, có quá nhiều máu và khói lửa, những trận chinh chiến như không bao giờ chấm dứt, đến cuối cùng bị người ta cướp lấy một phần, diễn biến thành tinh cầu xanh thẳm, cuối cùng người nọ cắt đứt Thái Sơn trên đó!
Không nghi ngờ gì nữa, mảnh đất rối loạn kia là nguồn cội tiền thân của cổ địa cầu!
Ong!
Như có hoàng chung đại lữ nổ vang, vang vọng từ cổ chí kim, gột rửa hồn quang của người khác, tiếp đó làm thiên địa cũng nổ tan!
Đó là một làn sóng vô hình, đại âm hiếm có!
Nó không truyền xuống phàm tục, chỉ nổ vang ở địa điểm chính xác, ở bên tai người thích hợp mà thôi!
Sở Phong nghe được, cũng nhìn thấy một người, là nam tử vĩ ngạn cắt đứt Thái Sơn, tóc đen bay múa, ánh mắt như điện!
Ánh mắt kia cứ như vượt qua vô số kỷ nguyên, bỗng chốc chiếu rọi lại đây!
Tâm thần Sở Phong suýt mất khống chế mà kêu to, người kia là ai?! Trong lúc hảng hốt, hình như có một ánh kiếm quang chém ngang qua muôn đời, cắt đứt trên trời dưới đất và thời gian!
Sau đó, Sở Phong lại nhìn thấy có một người khác đi ra từ địa cầu, khởi điểm là địa cầu, cũng có liên quan đến Thái Sơn kia! Người đó đi cùng quan tài Thanh Đồng... khởi hành từ Thái Sơn!
Tiếp theo, có vài hình ảnh đáng sợ mà to lớn xuất hiện, chỉ là quá mơ hồ, người đi ra từ địa cầu với quan tài Thanh Đồng cũng nấp đi.
“Hai người, hay là một người hai đời, đều đi ra từ địa cầu!”
Sở Phong kinh dị, đây hai lần mà nữ tử bạch y đã nói sao?
Từng có hai người đi ra từ địa cầu, hay là có một người từng có hai đời, bước ra từ địa cầu kia, hai lần đều làm loạn thiên động địa, vang dội cổ kim?!
Đáng tiếc, thân thể hai người quá mơ hồ, không thể xem kỹ, nhưng bóng dáng đều thon dài cường kiện, có một phần tính chất tương đồng.
“Là hai người, hay là một người hai đời?!”
Trong lòng Sở Phong gợn sóng phập phồng, căn bản không thể bình tĩnh, bởi vì chân ngôn của nữ tử bạch y quá mức thâm ảo khó lường, khó có thể tìm hiểu thấu triệt.
Chính yếu là, nữ tử bạch y kia phát ra chân ngôn cũng không phải đặc biệt giải thích nghi hoặc cho hắn, mà chỉ là tự nói ra để cảm thán nổi niểm trong lòng.
Trên gương mặt tuyệt đẹp mông lung không quá rõ ràng được hạt cơ bản tạo thành của nữ tử bạch y đột nhiên hiện lên chút dị sắc, thậm chí hơi giật mình, hiển nhiên nhìn thấy Sở Phong làm nỗi lòng nàng có chút dao động.
Dù trời sập đất lún thì sắc mặt của nhân vật dạng này cũng không chút thay đổi, tình huống này đủ để thuyết minh mức độ nghiêm trọng của vấn đề.
“Tái diễn lịch sử, gầy dựng lại mảnh đất hỗn loạn, muốn phục chế huy hoàng nên nắn ra một đời sao?”
Lần này, Sở Phong hiểu ra đại phần chân nghĩa, tuy còn để sót, nhưng chung quy đã nghe hiểu hơn phân nửa. Mặc dù phía sau còn có chuyện không thể lý giải, nhưng cũng đủ rồi.
Kết hợp với những lời năm đó của Cửu Hào, sau đó, lại căn cứ vào một phần chân tướng và hình ảnh lĩnh ngộ ra từ chân ngôn của nữ tử này, Sở Phong kinh sợ xác nhận bản chất nào đó.
Sau đó, hoả nhãn kim tinh siêu cấp của hắn hoàn toàn hóa thành hai ký hiệu màu vàng thần bí, nhìn chằm chằm về phía trước, không ngừng suy diễn những hình ảnh đó.
Lịch sử đã từng tồn tại thật lâu, địa cầu của Sở Phong lại là lặp lại một đời!
Tâm thần Sở Phong chấn động, hắn nhìn thấy chân tướng làm hắn quá bất an và sợ hãi từ chân ngôn của nữ tử bạch y.
Không chỉ một lần, không chỉ một đời, thời đại hắn trải qua, lịch sử Chư Tử Bách Gia, Tiên Tần mà hắn từng học trên địa cầu đều sớm đã phát sinh, căn nguyên không biết đã xảy ra từ bao nhiêu kỷ nguyên trước.
Những lịch sử đó cứ tái diễn hết lần này đến lần khác, bị người ta tái hiện!
Nói cách khác, hoàn cảnh lịch sử trên địa cầu của hắn chỉ là suy diễn của một người, đang lặp lại qua khứ.
Thi thư hắn đọc, danh nhân lịch sử mà hắn nhớ rõ, căn bản không phải người của mấy ngàn năm trước, mà từng tồn tại không biết bao nhiêu kỷ nguyên trước nữa.
“Trang Chu mộng điệp, điệp mộng Trang Chu, ta đang trải qua cái gì?”
Sở Phong đổ đầy mồ hôi lạnh, thậm chí cả Trang Chu hắn nói ra cũng không phải người của mấy ngàn năm xưa kia, mà là một kỷ nguyên quá xa xăm, sớm đã mất đi.
Hắn nhìn những hình ảnh đó, tiến thêm một bước xác nhận phỏng đoán trong lòng, chạm đến sự thật đáng sợ.
Hoàn cảnh trên địa cầu là biến hóa luân phiên, nói tóm lại, có tất cả hai loại, một loại là địa cầu hiện đại mà hắn trải qua, loại còn lại là thế giới Đại Hoang, hung thú ác điểu hoành hành.
Sau khi suy diễn, sắc mặt hắn trắng bệch, hoàn toàn đã biết vì sao!
Trong con sông dài lịch sử ngày xưa, mảnh đất hỗn loạn tiền thân của địa cầu và địa cầu xanh thẳm sau đó đã từng có hai người xuất hiện, hoặc là một người từng có hai đời.
Hai người đó hoặc một người hai đời thật sự mạnh mẽ bất hủ, hết sức cường đại, khó có thể miêu tả.
Cũng vì thế, có tồn tại đáng sợ không rõ và không thể lý giải đã bắt chước thời đại của bọn họ, suy diễn hoàn cảnh năm đó của bọn họ, muốn xem có thể tạo ra một cường giả tương tự hay không!
Có người cho rằng, trong hoàn cảnh tương tự thì có thể tạo thành sinh linh tương đồng về cấp bậc!
Địa cầu là một mảnh “Khư”, đây là chân tướng!
Nó sớm bị hủy diệt không biết bao lâu, có lẽ là một kỷ nguyên, có lẽ là mấy kỷ nguyên.
Đời sau chỉ là do người khác tạo thành, ươm trồng lại hạt giống sinh mệnh và văn minh để tái hiện hoàn cảnh sớm đã hủy diệt năm đó.
Mà trong hoàn cảnh này chỉ có hai loại, địa cầu hiện đại và mảnh đất hỗn loạn đất hoang, tương ứng với đại thế đã sinh ra hai đời cường giả!
“Thời đại của ta, cố thổ ta sinh ra—— địa cầu, tất cả đều chỉ là tái diễn quá khử, lặp lại một lần lại một lần tình huống năm đó.”
Địa cầu chỉ là một mảnh “Khư”!
Thậm chí, Tiểu Âm Phủ cũng là một mảnh “Khư”!