Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2923 - Chương 2923: Chân Tướng Về Thánh Khư (2)

Thánh Khư Chương 2923: Chân tướng về Thánh Khư (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Tiểu Âm Phủ cũng chính là vũ trụ của địa cầu, đều sớm đã hủy diệt không biết bao nhiêu năm, thậm chí mấy kỷ nguyên, có thể tái hiện sinh cơ đều do người khác thực hiện, tái hiện lại năm đó.

“Ta là ai?!”

Sở Phong đặt câu hỏi, chân tướng làm cả người hắn ứa khí lạnh, thậm chí lạnh từ đầu đến chân.

Nếu có người bố trí tất cả, vậy xưa nay có đôi mắt nào nhìn xuống Tiểu Âm Phủ, nhìn tất cả những chuyện xảy ra trên địa cầu hay không?

“Là ai, vì sao?”

Hắn không ngừng đặt câu hỏi, lẩm bẩm tự nói.

Sau đó, hai mắt hắn nhìn chăm chú vào nữ tử bạch y, cho dù nàng gánh vác tạo hóa, hắn cũng không sợ, muốn biết bản chất của chuyện này.

Nữ tử bạch y yên tĩnh, quang hoa trong hai mắt chớp động, có vô số hạt cơ bản đang xoay tròn, giống như vũ trụ thâm thúy.

“Khư, địa cầu là tiểu khư, vũ trụ này cũng là tiểu khư, dương gian là trung khư...” Nữ tử bạch y nói, đó là cổ ngữ không biết thuộc về kỷ nguyên nào.

Sở Phong chỉ có thể thông qua lĩnh ngộ đại đạo, lại thấy được một ít hình ảnh chân ngôn lần nữa.

Hẳn một đời là lần cuối cùng địa cầu được tái diễn, thậm chí đã từ bỏ địa cầu, không có đôi mắt quan sát chuyện kế tiếp.

Cho nên cũng dẫn tới lịch sử xảy ra lệch lạc.

Tỷ như, Tiểu Âm Phủ của địa cầu, văn minh vũ trụ sao trời vốn hơi sai lệch so với thời đại được suy diễn.

“Đời này của ta, thời đại này, bị từ bỏ...” Sắc mặt Sở Phong trắng bệch mà lẩm bẩm, không biết nên may mắn hay sợ hãi tiếc nuối cái gì.

Sau đó, da đầu hắn lại tê dại, nghĩ đến lịch sử lặp lại một lần lại một lần, những thời đại tái diễn vô số lần không đếm được trước kia có từng xuất hiện sinh linh nào có thể sánh ngang với hai người hoặc là một người hai đời kia hay không?!

Có người muốn địa cầu xuất hiện người thứ ba hoặc là đời thứ ba của một người, vậy có thành công hay không, có bán thành phẩm hay không, có biến dị giả hay không?

Sở Phong đang suy nghĩ, mà hắn lại có địa vị như thế nào trong đó?!

Tâm thần hắn không yên, nhìn chằm chằm vào nữ tử bạch y kia.

Trong vô hình có thể lời kể rõ hờ hững nào không, vận mệnh hắn có bị an bài không? Trong lòng Sở Phong lạnh lẽo như băng.

Là ai đứng sừng sững trên con thời gian sông dài, lạnh nhạt mà nhìn xuống phía dưới, dẫn dắt số mệnh, đùa nghịch vận mệnh, làm đạo diễn đời đời kiếp kiếp?

Thân thể Sở Phong phát lạnh, thì ra sau lưng đời này có một bàn tay vô hình, một tay che trời, giơ lên hồng trần, ghép lại một khối Rubik nhân đạo, thật sự quá đáng sợ.

Hơn nữa, không ngừng lại tại đây!

Trước Sở Phong, không biết bao nhiêu thế hệ, vì thực nghiệm, vì tái hiện uy năng của hai người hoặc là một người hai đời kia, mà đã không ngừng lặp lại trong hoàn cảnh này.

Nhiều năm như vậy qua đi, địa cầu từng không ngừng tái diễn, rốt cuộc đã xuất hiện bao nhiêu nhân kiệt, lại có bao nhiêu sản phẩm thất bại?

Mà hắn lại là cái gì trong đó?

Là cố nhân của nữ tử trước mắt này tái diễn, hay là đại địch vô thượng của nàng ta cảm thấy hứng thú mà đang thực nghiệm?

Một bàn tay vô hình tránh trong bóng đêm ở cuối Hồn Hà, hay là ẩn mình trong đường luân hồi cổ xưa đáng sợ đã tồn tại trước cả thời đại Đế Lạc?

Hoặc là loại sinh vật này đến từ Bỉ Ngạn cực đoan trong chư thiên thế giới, nhất thời hứng khởi nên nghỉ chân một chút rồi tùy tiện suy diễn ra tất cả mọi thứ trong trăm ngàn thế?

Đây là suy nghĩ trong chớp mắt của Sở Phong, lại có các loại ý niệm hiện ra, hắn cảm thấy bất kể là suy nghĩ nào trong tất cả những phỏng đoán đó thì cũng đáng sợ đến cực độ.

Không ai muốn bị người ta đùa nghịch nhân sinh, cũng không ai nguyện ý trở thành cái bóng phản chiếu của hai người hoặc người nào đó có được hai đời, có ai không muốn mình là duy nhất?

Chỉ là, cho dù ánh mắt hắn hắn có thể đánh tan ảo ảnh, tâm thần trăm chuyển, năng lực tiến hóa siêu tuyệt, cũng không có khả năng thay đổi quá khứ, tất cả đều sớm đã phát sinh.

Trong khoảnh khắc, hắn nghĩ tới đám người Cửu Hào trên Đệ Nhất Sơn dương gian!

Trước kia hắn đã nghe nói sư phó của đại độc thủ Lê Đạt là Tứ Hào, sau khi liên tục tiếp xúc mới biết thì có thể sắp xếp từ Nhất Hào đến Cửu Hào, hắn đã sớm có nghi vấn.

Đó là một danh sách hệ sinh vật sao?

Thẳng đến hôm nay, mọi việc phát sinh trước mắt, hắn có thêm suy đoán nào đó, sẽ không tương tự với hắn đó chứ?

Cũng có người đang thí nghiệm, hồi ức và đắp nặn cái gì đó, cuối cùng lưu lại từ Nhất Hào đến Cửu Hào?

Nhưng, nhìn từ một vài lời nói của Cửu Hào thì có chút không giống, sự sùng bái của nó đối với sinh linh dùng một kiếm chặt đứt muôn đời kia hư hư thực thực chứng tỏ nó từng có duyên đi theo?

Sở Phong lắc lắc đầu, không suy nghĩ nữa, nỗi lòng hắn có hơi rối bồi.

Hắn ngơ ngẩn mà nhìn nữ tử bạch y kia, muốn biết được càng nhiều từ thần âm đại đạo từ nàng ta, càng hy vọng được nói chuyện với nhau!

Nhưng nàng ta lại không tỏ vẻ, đứng ở nơi đó phát ra sương mù trắng tinh mà thánh khiết, ngoài ra thỉnh thoảng có hạt cơ bản dật tràn ra, khuếch trương hướng về phương xa.

“Lão bằng hữu đã lâu không gặp!”

Sau nhiều lần kêu gọi, không ngừng thử giao tiếp mà không có kết quả, Sở Phong to gan lớn mật mà xưng hô như vậy, hai mắt lóe lên thần quang, cực kỳ thản nhiên, đứng nhìn chăm chú vào nữ tử bạch y.

Đương nhiên, vại đá vắt ngang ở trước người, giúp hắn chống lại rất nhiều uy áp vô hình, bằng không sẽ không thể sinh tồn tại nơi này.

Toàn bộ không trung đều đang rung chuyển, khắp thế giới như sắp tan rã, nữ tử bạch y này sống lại đã xỏ xuyên qua trăm triệu triệu không gian, chư thiên đều run lên bần bật.

Mà phía bên ngoài, người của Hỏa tộc đang nơm nớp lo sợ, nếu không có cửa đá sáng lên kia ngăn cản hạt cơ bản phiêu tán ra thì nơi đây tuyệt đối sẽ trở thành tử địa.

Mấu chốt nhất chính là, dãy núi hình người trong cấm địa Thái Thượng đang ù ù rung động, “Thái Thượng” kia đang lay động, đầy người vết rách, phát ra quang huy yêu dị, khóa lại núi sông.

Nói cách khác, có lẽ sắp có đại họa sấp trời nứt đất!

Nàng không có bất cứ phản ứng nào, nữ tử bạch y mông lung, mắt đẹp khép mở, như xỏ xuyên qua ngàn vạn năm tháng, khiến vĩnh hằng không còn nữa, bất hủ thành bụi bặm.

Sau đó, tinh khí thần của nàng ta bỗng nhiên hóa thành một luồng khí trắng, lao ra từ phía sau, cuối cùng ong một tiếng run lên, một mảnh ký hiệu chói mắt lóng lánh đi xa cực nhanh.

Bình Luận (0)
Comment