Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Thân là đồ tôn của Võ Phong Tử, trải qua năm tháng dài lâu như vậy, trừ một người đối đầu cũng có địa vị cực lớn ra thì còn không có người dám chọc Thái Võ.
Bởi vì, nhất mạch Võ Phong Tử quá mức đáng sợ, dám xuống tay với nhất mạch này thì tuyệt đối sẽ rước lấy đại họa diệt môn!
Nhưng mà, hôm nay Sở Phong tới!
Hắn bước một bước ra khỏi truyền tống Tràng Vực, Sở Phong tiến vào khu vực trung tâm của Thanh Châu.
Ngay sau đó, hắn lấy khí thế Hằng Vương bật thẳng lên cao, giống như một tia sáng hoàn toàn đi vào sâu trong một mảnh núi non, sau đó trực tiếp bước đến chỗ sơn môn Thái Võ Thiên Tôn.
“Thái Võ! ‘Lão bằng hữu’ đã lâu không gặp!”
Giọng nói của Sở Phong thật lạnh lẽo âm u, hắn xé rách hư không, như một ánh quang điện, không lâu sau đã tới bên ngoài sơn môn Thái Võ, tất cả đều rất thuận lợi.
Hôm nay, hắn phải làm một chuyện lớn, đó là đồ sát Thái Võ Thiên Tôn, tiêu diệt truyền nhân nhất mạch Võ Phong Tử!
Dương gian, Thanh Châu, đạo tràng của Võ Phong Tử, sơn môn này cao lớn nguy nga, bao la hùng vĩ!
Hai ngọn núi màu đen như hai bức tường nối liền với bầu trời, kéo dài qua dãy núi, cực kỳ hùng tráng, trở thành hai cánh cửa chắn ở nơi đó, chỉ có một con đường nhỏ ở giữa.
Hai ngọn núi mang theo khí tức khiếp người, trên đó có một ít ký hiệu thần bí thỉnh thoảng lập loè, mông lung, còn tỏa ra từng đợt từng đợt khí hỗn độn nhè nhẹ, đây là biểu hiện của Tràng Vực hộ sơn.
Thân là một chi dòng chính trong nhất mạch Võ Phong Tử, sơn môn Thái Võ Thiên Tôn há là nơi bình phàm? Đoạt tạo hóa thiên địa, nếu tùy tiện xâm nhập thì nhất định bước nào cũng bị sát khí nhằm vào.
Hai ngọn núi thủ vệ tuy đen nhánh như thân thể thần ma, nhưng cũng có tinh khí mờ mịt phát ra, đó là một thánh địa hiếm có.
Trên ngọn núi, thác nước màu vàng giống như những con ngựa đang lao nhanh rít gào, gào thét lao xuống, tựa như tiếng sấm, khí thế bao la hùng vĩ này còn có loan điểu màu bạc xoay quanh bên trên, khí tức thần thánh được phóng thích.
Sở Phong tới, tuy rằng là thân thiếu niên, nhưng dáng vẻ trầm ổn này có khí chất của người từng trải, chắp hai tay sau lưng mà đứng, chăm chú nhìn này mảnh thần thổ hiếm thấy kia.
“Thật là một nơi thật tuyệt!” Hắn khẽ nói, nàng ta trong dãy núi linh tú như vậy đều dựng có điềm lành, sinh trưởng ra đại dược hiếm thấy trên đời, là nơi lý tưởng để tọa quan tiến hóa.
Trước sơn môn có hồ nước sâu không thấy đáy, đang tản ra quang huy ngũ sắc, từng luồng tia sáng bốc lên, năng lượng nồng đậm kinh người, ở trong nước có một thần thú nhìn như kỳ lân đang nằm đó, đây là thú thủ sơn.
Sở Phong hơi nhìn lướt qua đã lập tức biết được, con cổ thú này ở cảnh giới Chuẩn Thiên Tôn, thực sự bất phàm.
Nhưng hắn không do dự mà đi nhanh về hướng sơn môn Thái Võ.
Một bậc lại một bậc thềm đá, tương đối dài, giống như con đường Thông Thiên, long lộ kéo dài, dẫn thẳng về hướng sơn môn.
Hai bên con đừng có những cổ tùng như núi nhỏ, bụi mây khổng lồ như bàn long, khí tức sinh mệnh kinh người, vốn nên sớm hóa hình thành đại yêu, nhưng lại bị giam cầm ở chỗ này, không được thông linh.
Sở Phong thành tựu thân Hằng Vương, có thể nói là mạnh nhất trong thần vương, xưa nay khó gặp, hiện tại đã là Đạo Quả kinh thế có thể sánh vai với Thiên Tôn, thân thểthiếu niên này có khí độ vô song, trên đường cũng ít có người dám tiến lên hỏi han!
Tuy nhìn hắn chỉ có mười mấy tuổi, nhưng khí chất quá xuất chúng, giống như một thiếu niên tiên vương dạo bước trên thế gian, nhấc tay cũng đủ để tạo thành một mảnh thiên địa, ẩn chứa pháp tắc và đạo lý.
Trong lúc dạo bước, trong tay áo vung vẩy kia có lôi đình ẩn hiện, có Trật Tự Thần Liên đan chéo, đủ để làm kinh sợ mảnh thiên địa này.
Đồng thời, dung mạo hắn thanh tú, bản thân cũng phiêu dật xuất trần, giống như siêu thoát phía trên hồng trần. Hắn động và tĩnh mà như chân long bước đi và ngủ đông, động có thể làm nứt cửu thiên, tĩnh thì như cảm nhận được thiên địa yên ắng trong lúc mây cuộn mây tan, nghe ra bài ca thế đạo.
“Vị đạo hữu này là tới tham gia Tiên Lôi Thánh Quả Hội sao?” Rốt cuộc cũng có người hỏi.
Trong mấy ngày nay, đạo tràng Thái Võ Thiên Tôn công chính tổ chức một buổi hội lớn, tuy rằng phần lớn người tham dự sớm đã vào bàn, nhưng đã nhiều ngày vẫn lục tục có người tới.
Cho nên, đây cũng là nguyên nhân ít có người tiến lên hỏi han gì.
Nhưng, muốn bước vào chỗ sâu tịnh thổ thì vẫn phải tiếp nhận tuần tra, đưa ra thư mời ngưng tụ thành từ tử kim đạo phù.
Sở Phong cười nhạo, phất tay áo ra, trực tiếp bước vào sơn môn, nhưng rất nhanh phía trước đã có tiến hóa giả Thần cấp ngăn cản, muốn kiểm tra thiệp mời.
Nhưng tu vi họ có thể so sánh với Sở Phong sao? Hiện tại hắn rống to một tiếng cũng đủ để chấn vỡ tiến hóa giả Thần cấp, căn bản không thể chống lại.
Nhưng, trong nháy mắt Sở Phong đã lấy Hằng Vương Đạo Quả bắt giữ được hồn quang của bọn họ, nhưng khi biết nơi đây có thịnh hội thì lập tức thay đổi chủ ý, không hung hăng mà đánh vào.
Trong nháy mắt, tất cả mọi người cảm thấy khí tức tốt lành đập vào mặt, có thư mời ngưng tụ từ tử kim đạo phù hiện ra, sau đó người kia chợt lóe rồi biến mất.
Không ai ngăn cản, cho rằng hắn là một đại tu được mời đến, là một vị tiến hóa giả siêu cấp!
Trên thực tế, đã nhiều ngày trước cửa cũng tới không ít khách quý, còn từng có Thiên Tôn đích thân tới.
Bởi vì “Tiên Lôi Thánh Quả Hội” thật long trọng, bình thường khi mở đều có không ít siêu cấp cường tộc tham dự để trao đổi phấn hoa và thánh quả hiếm có trên dương gian.
Mà Lần này, Võ Phong Tử sống lại, quân lâm dương gian lần nữa, thân là truyền nhân của chi mạch thứ nhất, tất nhiên Võ Phong Tử vui sướng mà phấn chấn, xin làm người tổ chức cho Tiên Lôi Thánh Quả Hội lần này.
“Rất tốt, nhìn thử xem có tiên lôi và thánh quả ta thích hay không!” Sở Phong mỉm cười.
Hắn tới nơi này không chỉ muốn tiêu diệt Thái Võ Thiên Tôn mà còn có thêm một mục đích, đó chính là đánh chiếm mảnh đất khách này xong lại lợi dụng sinh cơ nồng đậm và tích lũy năm tháng vô tận ở đây để trồng trọt ba hạt giống của hắn.
Hắn có thể đi đến được độ cao này thì nội tình lớn nhất chính là ba viên hạt giống trong vại đá!
Đáng tiếc, khi ở Tiểu Âm Phủ, chất đất ở nơi đó đã không thể giúp những hạt giống kia nảy mầm.
Từ sau khi đi vào dương gian, Sở Phong vẫn luôn chờ đợi cơ hội, chỉ cần xây dựng nên căn cơ mạnh nhất thì hắn sẽ làm ba viên hạt giống mọc rễ nảy mầm lần nữa.