Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2932 - Chương 2933: Đưa Tay Tát Thái Võ (2)

Thánh Khư Chương 2933: Đưa tay tát Thái Võ (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Ngô sư trở về!” Đại đệ tử của Thái Võ - Thanh Xuyên mở miệng nói.

Cả đám đệ tử của Vân Hằng cũng mừng rỡ, sắp hàng ngay ngắn để cung nghênh Thái Võ trở về.

Mà Thiên Tôn tóc xám còn sửa sang lại ống tay áo, nghiêm nghị đứng thẳng dậy, ông ta tới nơi này là muốn tìm nhất hệ Võ Phong Tử làm chỗ dựa, sự trịnh trọng hiện tại là nhờ ông ta đứng ta đầu tiên kêu gọi chúng tu sĩ nghênh đón Thái Võ người, tất nhiên hiện tại phải thể hiện ra mà được.

Thiên tài các giáo, các Phó giáo chủ một phương cũng sôi nổi tiến lên, đứng đó cung nghênh Thái Võ Thiên Tôn trở về, đều rất nghiêm túc.

Từ sau khi Võ Phong Tử sống lại thì tất cả đều thay đổi, Thái Võ vì hậu bối tinh anh Thiên Tôn đời này mà có lui tới với đạo thống chi nhánh quan trọng ở ngoại giới, cần đặc biệt coi trọng.

Gợn ánh sáng lập loè, Tràng Vực truyền tống như sóng biển màu vàng phập phồng, năng lượng nồng đậm tụ hợp thành một cánh cửa, có một sinh linh hình người bước ra từ trong đó.

“Thái Võ đạo huynh!”

Thiên Tôn tóc xám đầy mặt tươi cười, đứng đó mà mở miệng, phóng thấp dáng người.

“Ha ha, đạo huynh trở về rồi!” Thiên Tôn đầy đầu tóc hoàng kim cười to.

Nhưng làm cho bọn họ không ngờ tới chính là, còn có một người càng “Tích cực” hơn họ, Sở Phong hành động, đã bước lên phía trước.

Điều này vượt qua dự đoán của mọi người, cho dù là những đệ tử thân truyền của Thái Võ cngg kinh ngạc, người này thật sự có quan hệ chặt chẽ với sư tôn bọn họ sao?

Thái Võ bước từng bước ra khỏi cánh cửa năng lượng, trong thiên địa nổi lên trận gió, trật tự như thất luyện, như tia chớp đan chéo, các loại hoa văn hiện lên, tiếng gầm rú đinh tai nhức óc, đây là biểu hiện khi đạo chi quy tắc hiện ra.

Thái Võ kinh dị, cư nhiên có một thiếu niên đứng ở lối ra, đầy mặt tươi cười mà chờ lão ta xuất hiện.

Người này còn trẻ như thế, sao lại có thể đứng ở hàng đầu, xếp hạng trước vài vị Thiên Tôn, rốt cục hắn có thân phận gì?

Thái Võ cảm thấy thật khó hiểu, nhưng lão cẩn thận nhìn chằm chằm thì lại cảm thấy có chút quen mắt, hình như đã từng quen biết.

“Thái Võ, đã lâu không thấy, thật là tưởng niệm!” Sở Phong mỉm cười, còn tiến thêm một bước.

Mọi người nghe vậy thì lập tức kinh hãi, người này thật sự là bạn cũ có quan hệ chặt chẽ với Thái Võ Thiên Tôn sao? Hắn không nói dối!

“Đạo hữu...” Thái Võ mở miệng nói với Sở Phong, kết quả lời còn chưa nói xong đã cảm thấy không thích hợp, một bàn tay đột nhiên vung tới trước mắt rồi giáng thẳng xuống.

Bang!

Một tiếng giòn vang làm chấn động đạo tràng, cũng chấn động mảnh thiên địa này, càng làm mọi người chấn kinh!

Trong nhất thời, tất cả mọi người ngây dại, quả thực khó tin nổi có người dám đánh Thái Võ?!

Chuyện này quá... Không có thiên lý!

Ai dám làm như thế?!

Ai có thể làm như thế?!

Nhưng chuyện này lại xảy ra ngay trước mắt bọn họ, thiếu niên đã từng nói mình là bạn cũ của Thái Võ lại tát một phát lên mặt Thái Võ, đánh thật mạnh tay!

Lúc này, nửa khuôn mặt của Thái Võ gần như tan vỡ, quá đột ngột, lão ta bị một sức mạnh to lớn đánh trúng, gương mặt vặn vẹo, xương cốt bên trong đều vỡ vụn, thậm chí cả hàm răng cũng lỏng lẻo rồi rơi xuống ra ngoài theo máu loãng và nước miếng mấy cái!

Đã bao nhiêu năm lão không còn trải qua chuyện mất mặt chật vật như vậy, cho dù là thờis niên thiếu, lúc lão chưa hoàn thành tiến hóa thì cũng chưa từng chịu sự nhục nhã này, cũng không ai dám đặc biệt chờ ở lối ra mà tát vào mặt lão một cái!

Thái Võ tức giận, đôi mắt như muốn dựng ngược lên, đồng tử khiếp người, như địa ngục bắn ra hàn quang, năng lượng đầy người dâng trào, mái tóc bay múa, muốn trấn sát về hướng Sở Phong!

Ầm ầm ầm, thiên địa chấn động kịch liệt, cả thế giới như muốn tan nát, trong thiên địa toàn là đại đạo thất luyện, tất cả đều là phù văn trật tự, chúng lan tràn ra như muốn xé rách càn khôn.

Nhưng Sở Phong duỗi tay ngăn chặn, giống như xuân phong đập vào mặt, làm tất cả xao động đều an tĩnh lại, hắn giơ tay trấn áp càn khôn, làm cho cả thế giới yên tĩnh lại.

“Là ngươi, quỷ vật Tiểu Âm Phủ!”

Thái Võ giận mắng, chung quy lão vẫn là sinh linh phi phàm, cho dù cách xa nhau năm tháng rất dài lâu, mà lúc ấy người này còn nhỏ yếu không chịu nổi, nhưng lão ta vẫn có cảm ứng ra đây là ai.

Rốt cuộc, lúc này Sở Phong cũng lộ ra gương mặt thật, khí chất cũng đại biến, tất cả đều là khí tức năm đó!

“Giết thân nhân, đồ thủ túc, hại chết hồng nhan tri kỷ của ta, đại thù cuộc đời này không đội trời chung!” Sở Phong lạnh lùng nói, đôi mắt hiện ra tơ máu, nhớ tới cha mẹ, nhớ tới đám người Yêu Yêu, gương mặt tươi sáng của những người đó vẫn hiện rõ ngay trước mắt, hắn muốn dùng hết toàn lực để trấn sát Thái Võ!

“A, quỷ vật ngươi lại dám chạy tới dương gian, nhưng có thể làm được gì chứ?!” Thái Võ trấn tĩnh lại, trước người có gợn sóng hiện lên, đó là trật tự diệu lý bảo hộ thân này, tạm thời ngăn cách lão và Sở Phong ra.

Tiếp theo, Thái Võ lại lạnh nhạt cười, nói: “Ta giết cha mẹ, diệt một đám huynh đệ, trảm hồng nhan của ngươi, nhưng ngươi có thể làm gì? Đều là ta làm, ngươi có thể làm sao? Lần này cả ngươi cũng phải chết, ngươi cũng chỉ là một cô hồn dã quỷ! Ta giúp ngươi đi đoàn tụ với chúng!”

Giết cha mẹ, đồ cố hữu, trảm hồng nhan, ngươi có thể làm gì, lại có thể làm sao? Còn muốn tiêu diệt ngươi!

Nhưng lời nói này, những trải nghiệm đó, dù ai là kẻ từng trải qua cũng khó có thể chịu đựng, sẽ thề không đội trời chung!

Cho dù là Sở Phong đã tới Hằng Vương cảnh thế gian khó gặp, cũng giận đến máu nóng sôi trào, hồn quang trùng tiêu, cả người đều lay động, kéo theo cả thiên địa cũng run rẩy dữ dội theo, chung quanh thân thể hắn lan tràn những khe hở không gian màu đen, cứ như muốn rách toạc ra!

Vết sẹo ngày xưa bị người ta ác ý mà vô tình xé toạc, máu chảy đầm đìa, giọng nói dáng điệu nụ cười của những thân nhân bạn bè quá cố như vẫn ở trước mắt, hơi ấm đó làm người ta lưu luyến nhớ nhung, cứ như chỉ vừa mới hôm qua. Chúng va chạm với ánh mắt lãnh khốc và lời nói tàn nhẫn của Thái Võ, càng làm người ta bi phẫn mà lại tiếc thương.

Sát khí của Sở Phong trở nên mênh mông vô biên!

Giờ khắc này, mái tóc hắn bay ngược lên trên, cứ như muốn xuyên thủng cả trời cao, mang theo cảm xúc năm đó khi hắn nhìn thấy thân nhân bạn cũ hồng nhan mất đi ở Tiểu Âm Phủ, mang theo tiếc nuối và mất mát vô biên, cả người hắn muốn bốc cháy lên!

Bình Luận (0)
Comment