Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Thái Võ, ta sẽ không để ngươi chết dễ dàng như vậy, các loại nhân quả, muôn đời kiếp nạn đều đang đợi ngươi tới nhận!” Sở Phong lạnh lùng nói, hắn thật sự tức giận.
Hắn chưa từng hận một người cùng cực đến như vậy, trước khi tới dương gian này, cuộc đời hắn đã không còn gì để theo đuổi ngoài chuyện phải tự tay trừ khử Thái Võ, hôm nay sẽ được thực hiện.
Người này đứng ngay trước mắt, ác ngữ lạnh lẽo kích thích nổi lòng của Sở Phong, hôm nay cho dù đám cường đạo nhất hệ Võ Phong Tử đều xông tới đây hiển thánh thì Sở Phong cũng phải ra sức chiến đấu.
Lòng nhớ cố nhân, thần chí bi thương, nhưng chung quy Sở Phong đến đây vì chiến đấu, trong nháy mắt yên tĩnh đã khiến tâm hải không gợn sóng, chỉ còn lại ý chí chiến đấu vô tận.
Tới trình độ này thì khiêu khích bằng ngôn ngữ, thần niệm quấy nhiễu cũng không thể tại nên tác dụng mang tính mấu chốt, Thái Võ tùy ý chế nhạo như vậy không phải vì cuộc chiến đấu kế tiếp, bởi vì lão biết tác dụng rất nhỏ, tới trình độ của bọn họ thì đã có thể hàng phục tâm ma trong một thoáng.
Lão cũng chỉ tùy tiện kích thích nỗi lòng của đối thủ, xem hắn điên cuồng, xem hắn thống khổ trong chớp mắt, mà bản thân thì cười nhạt, lộ ra vẻ mặt trào phúng.
“Từ xưa đến nay, ta vẫn luôn tồn tại trên thế gian, sau khi tự thành Đạo Quả, đã trải qua không biết bao nhiêu thời đại lộng lẫy, trực diện đại đạo, sinh tử nhân gian chỉ là một việc nhỏ, mà kẻ hèn yếu loại bị nhốt trong hồng trần, còn bị sinh lão bệnh tử của người bên cạnh tra tấn như ngươi cũng xứng tranh phong và ta sao? Không biết tự lượng sức mình.”
Thái Võ lại mở miệng lần nữa, lần này lão xuất kích, nhìn như tiếp tục khiêu khích, chủ động đi điều tiết khống chế cảm xúc của kẻ địch, thật ra lại ẩn chứa sát khí.
Lần này, một câu một chữ của lão đều ẩn chứa sức mạnh quy tắc, năng lượng vô hình đang âm thầm ngưng tụ, đột ngột xuất hiện chung quanh Sở Phong rồi giáng xuống chỉ trong chớp mắt
Đây là chú ngôn thượng cổ thất truyền nào đó, mở miệng là sức mạnh trật tự, ẩn chứa trong ngôn ngữ, ngưng tụ thành phù văn màu vàng, khóa chặt hư không, có thể đột ngột chém giết cường địch.
Mà giờ khắc này, Sở Phong chỉ lạnh nhạt đứng, thu phát từ tâm, bản thân sớm đã như giếng cổ không gợn sóng, ánh mắt lạnh tới cực điểm, giống như hai đầm băng u minh.
Lúc này, hắn chỉ nắm chặt song quyền mà hư không đen nhánh bốn phía đã nổ tung!
Thân thể và tinh thần của Sở Phong như ẩn chứa sức mạnh vô biên, bỗng nhiên chấn động như vậy thôi mà đã làm thiên địa sụp đổ, cứ như không thể cất chứa chân thân của hắn nổi.
Vào thời khắc này, tất cả phù văn màu vàng tụ tập đến từ tứ phương đều nổ tung theo, năng lượng hung hãn bùng nổ, giống như hàng triệu ngọn núi lửa cùng nổ tung, như một sao trời tan vỡ, quá lộng lẫy, năng lượng khủng bố tàn phá bừa bãi, đè ép cả nhân gian!
Vèo vèo vèo!
Vài vị Thiên Tôn gần đó đều di chuyển, mang theo những người khác rời xa nơi đây, bởi vì căn bản không chịu nổi trận quyết đấu này, nếu đi trễ một bước thì đệ tử môn đồ của bọn họ đều phải chết, thân thể và hồn quang đều hóa thành bụi bặm.
Thái Võ hừ lạnh một tiếng, như một lôi đình tiên đạo xẹt qua, nhiễu loạn mảnh không gian này, sương mù ẩn chứa quy tắc càn quét qua, làm thiên địa quay về trong trẻo.
Cùng lúc đó, trước người Thái Võ lại có một sức mạnh to lớn bùng lên, đó là năng lượng vô biên giống như sóng biển màu vàng phập phồng, che ở trước người, ngăn cách sự ăn mòn của đối thủ.
Trong quá trình đó, vết thương trên mặt lão đã lành, trước đó bị Sở Phong tát một cái, xương gò má đứt gãy và máu thịt đều được nắn lại, hàm răng cũng mọc ra lần nữa.
Tuy rằng lời nói của lão rất lạnh lẽo, thần sắc hờ hững, miệt thị Sở Phong, nhưng trong lòng lão lại không phải thoải mái như mặt ngoài, mà cũng cực kỳ coi trọng đối thủ này.
Lão biết rõ, mặc kệ là tên túc địch đến từ đạo thống cổ xưa danh chấn thiên hạ đối lập với lão hay là quỷ vật Tiểu Âm Phủ này, bất cứ sinh linh nào dám một mình đánh tiến đạo tràng này thì lão đều sẽ không coi khinh, sẽ nghiêm túc đối đãi.
Lúc này mới giao thủ một lần thì lão đã biết cô hồn dã quỷ “Thành Sự Nhân” năm đó bị lão khinh miệt, coi là gà vườn chó xóm không chịu nổi một kích, giờ đã trở nên không đơn giản.
Nhưng vẻ mặt lão vẫn lãnh đạm, như đang đối mặt với một đối thủ không đáng đại động can qua, mà dưới chân thì bước ra những bước chân kỳ dị.
Một đóa kim liên lộng lẫy hiện lên dưới chân, muốn hoàn toàn đi vào dãy núi!
Thái Võ Thiên Tôn rất mạnh, nhưng có thể sống nhiều năm như vậy, danh khí lớn như vậy thì không chỉ nhờ dũng mãnh, còn dựa vào cẩn thận! Kim liên dưới chân lão là phù văn, là một loại năng lượng phù kết nối với ngoại giới!
Lão muốn đưa tin ra ngoài, triệu hồi đồng môn, để những người khác trong sư môn biết được có người đang xâm chiếm động phủ của lão!
Mặc kệ rốt cuộc đối thủ này mạnh đến mức nào, lão cũng phải suy xét đến tình huống tệ nhất, lỡ như có biến cố, thậm chí còn có kẻ địch đứng trong bóng tối thì làm sao bây giờ?
Sư môn của lão cũng không phải kẻ yếu, truyền thừa nhất hệ Võ Phong Tử có cường giả xuất hiện tầng tầng lớp lớp, nếu vài người chạy đến, không nói đến tiền bối, dù là người trong cùng một thế hệ thì cũng đủ để càn quét càn khôn, có mấy ai dám tùy ý tranh phong?
“Oanh!”
Nhưng kim liên lộng lẫy hiện lên dưới chân lão vừa di chuyển, còn chưa chạm đến một Tràng Vực đặc thù chuyên dùng để truyền tống tin tức được giấu trong dãy núi thì đã nổ tung.
Bụi mù ngập trời, mặt đất bị xé rách, phù văn tan hết!
Đổi lại là người nào ở đây thì nhất định Thái Võ có thể dễ dàng thành công, nơi này là đạo tràng của lão, lão quá quen thuộc tất cả bố trí và cách khống chế mảnh thiên địa này.
Nhưng Sở Phong là ai? Một vị cường nhân gần như trở thành thiên sư trong lĩnh vực Tràng Vực, từ ý nghĩa nào đó thì núi sông nghe hiệu lệnh của hắn, mặt đất là bàn cờ của hắn, mặc cho hắn đi quân.
Sao loại thủ đoạn này có thể giấu diếm được hắn, cho nên kim liên kia lập tức nổ tung, biến mất trong vô hình.
Thái Võ hờ hững, giơ tay đã biến một luồng pháp lực thành đại chung rồi rơi xuống, đâm thẳng về hướng Sở Phong, cùng lúc đó lão cũng lui một bước về phía sau.
Kết quả, trong nháy mắt lão đã dừng bước, bởi vì chỉ thăm dò đơn giản cũng đã nhận ra, tòa tế đàn xây lên từ Thần Từ Thạch chuyên dùng để truyền tống cường giả cũng đã cứng lại, mất đi tác dụng.