Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2948 - Chương 2949: Cố Nhân Cùng Hành Động (1)

Thánh Khư Chương 2949: Cố nhân cùng hành động (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Cổ giả nào đó trong viện nghiên cứu Hắc Huyết quá độc miệng, trong lúc thổi phồng khen ngợi Sở Phong, đồng thời cũng hạ thấp và đả kích không ít thiên tài dương gian.

Đây là đang phủng sát(1) Sở Hắc Thủ sao? Rất nhiều người đều có chút hoài nghi.

*Phủng sát: 捧杀 theo từ điển Hán ngữ từ này mang nghĩa: Bề ngoài tán dương khích lệ hoặc thổi phồng quá mức khiến người tự mãn kiêu ngạo, dẫn đến đình trệ thụt lùi, thậm chí làm cho người kia sa đọa, thất bại.

Đương nhiên, càng nhiều người lại dao động kịch liệt, Hằng Vương đấy, loại sinh vật này quá hiếm thấy, bao nhiêu thời đại rồi cũng khó có thể nhìn thấy, Sở Phong kia lợi hại như thế, nếu có thể mượn sức đến trận doanh của mình, hoặc là sống bắt hắn, tinh luyện huyết mạch tiến hành nghiên cứu thì thật sự là vật báu vô giá!

Mặc kệ như thế nào, chỉ trong một hai ngày ngắn ngủn mà Sở Phong đã danh chấn thiên hạ!

Sở Phong ở nơi đầu sóng ngọn gió, nhân mã khắp nơi đều đang bàn tán xôn xao.

Mà lúc này hắn đang ở đâu đâu? Hắn đã rời xa trăm châu đang biến động, đang âm thầm cân nhắc nghĩ cách cứu viện một người —— Tử Loan.

Thị nữ mà hắn thu phục ở Tiểu Âm Phủ, ngạo kiều nữ Tử Loan tộc ngày thường cổ quái ranh ma, duyên dáng tự phụ, nhưng mỗi lần bị hắn răn dạy thì lại lộ ra vẻ mặt sợ hãi, dáng vẻ mong mãnh kia đang bị cầm tù.

Vào khoảng thời gian trước, trước khi hắn đi đến cấm địa Thái Thượng, từng phát hiện trong poster của một minh tinh dương gian, trong chỗ ở tráng lệ huy hoàng kia có treo một cái lồng chim, lúc ấy Sở Phong liếc một cái đã nhận ra, linh cầm trong lồng chính là bản thể của Tử Loan!

Ngạo kiều nữ ngày xưa, tiểu thị nữ ríu rít lại trung thành đã lưu lạc đến bước đường bị người ta giam trong lồng, nuôi trong lồng sắt lạnh như băng.

Lúc ấy, Sở Phong cho rằng thực lực của mình không đủ, hơn nữa mơ hồ cảm thấy có thể là âm mưu gì, nếu không vì sao nàng lại trùng hợp xuất hiện trong poster?

“Ngô, là ai cảm thấy được trước, cho rằng khi đó ta đã đi vào dương gian, muốn đối phó ta, kéo lưới đó để chờ ta tự sao vào?!”

Sở Phong cân nhắc, trên mặt lộ ra sát khí, nói: “Ngươi chọc giận ta, dùng người bên cạnh ta để làm mồi nhữ, muốn xuống tay với ta, vậy chờ ta đánh tới cửa đi!”

“Nhưng không thể gấp, cứu người cần bình tĩnh, cũng không thiếu chút thời gian này, ta tăng lên thực lực của chính mình trước!” Sở Phong ép mình bình tĩnh trở lại.

Hiện tại hắn có thể vận dụng ba hạt giống, đã tạo nên căn cơ kiên cố nhất ở dương gian, là thời điểm làm ba hạt giống tối cao kia mọc rễ nảy mầm lần nữa!

Hắn thực chờ mong!

Sở Phong có thành tựu hôm nay đều nhờ một trong ba hạt giống nảy mầm, nở hoa kết quả!

Hiện tại, hắn lại mở ra con đường này lần nữa!

Dãy núi to lớn, suối trong chảy róc rách, trúc tím chạy dài cả ngọn núi đang đong đưa, những phiến lá trong trẽo cọ xát với nhau tạo ra tiếng sàn sạt rung động, sương mù tím khuếch tán, linh khí cực kỳ nồng đậm.

Sở Phong đứng trên đỉnh núi nhìn ra mảnh đại địa này, hắn đang tìm kiếm mảnh đất thích hợp, chuẩn bị bắt đầu trồng hạt giống kỳ dị trong tay, từ đó tiến hóa.

Ngoại giới là một mảnh sôi trào, không thể bình tĩnh.

Phong ba lần này rất lớn, đặc biệt là trải qua mấy tờ báo lớn lên bài, liên tục kích động, như cơn lốc thổi quét và gào thét.

Trong đó đề cập tới hành động vĩ đại của một thiếu niên đánh chết Thiên Tôn, còn nhắc tới đại năng treo treo giải thưởng trên trời và tạo hóa được yết kiến Võ Phong Tử thực lực vang dội cổ kim, ngoài ra còn có đám người Luân Hồi Thú Liệp Giả.

Ảnh hưởng thật sự quá lớn, trong thời gian ngắn không có khả năng bình ổn lại, khắp nơi đều đang đánh giá, vô số người đang nghị luận.

“Thúc của ta là... Sở Phong.” Có thiếu nữ thiên tài nhỏ giọng lẩm bẩm.

Nơi xa, sư tôn của thiếu nữ, một trưởng lão đại giáo hai mắt thâm thúy, sắc mặt âm trầm, lão không biết cuối cùng tình huống này là tốt hay xấu, tương lai tràn ngập biến số.

Trên hồn quang của nhóm người này đều bị khắc chữ, cẩn thận nghĩ lại thì thực sự khủng bố, nếu những người này đều có liên hệ, tương lai sáp nhập với nhau thì thật sự làm người ta sợ hãi.

Cẩn thận suy nghĩ, đây là một nhóm tinh anh rất đông đảo, số lượng khổng lồ, tất cả đều là kỳ tài, nếu đều trở thành thành viên của một tổ chức thì quá làm người ta sởn tóc gáy.

Trên thực tế, rất nhiều người đều đang suy xét vấn đề này.

Có vài người cho rằng phải kiềm hãm trước mới được, tương lai nếu để một tổ chức như vậy thành hình, chỉ suy nghĩ một chút thôi đã khiến cột sống người ta ứa hơi lạnh.

“Quả nhiên, sinh vật dám đối đầu với nhất hệ Võ Phong Tử không đơn giản, có lai lịch khó lường, không phải thật sự là Đại Hắc Thủ Lê Đạt sống lại, muốn quay trở lại đó chứ?” Một vài người lộ ra vẻ mặt nặng nề.

“Hì hì, thật là quá tốt, Sở Phong ngươi đã đến rồi!” Cũng có người đang cười, trong mắt mang theo nước mắt trong suốt, có chút vui vẻ, cũng có đôi phần chua xót.

Nàng là Thiếu Nữ Hi, cả tóc cũng đang sáng lên, mắt ngọc mày ngài, da thịt như tuyết, cả người linh hoạt kỳ ảo như tiên tử, nhưng khi cười rộ lên thì mắt to cong cong, lại giống một tiểu yêu nữ.

Khi biết được Sở Phong một mình tiêu diệt Thái Võ, nàng vui mừng rồi lại lo lắng, sung sướng lại ưu thương, nghĩ đến đủ mọi chuyện trong quá khứ, lại nhìn thấy Sở Phong đi đến bước đường này, phấn chấn đồng thời cũng không ngừng lo lắng cho Sở Phong.

Nói tóm lại, nàng vui sướng lớn hơn ưu sầu, biết Sở Phong sẽ không xằng bậy, dám làm như thế thì nhất định có thể tự bảo vệ mình.

Trên chiến trường Tam Phương, nàng đã nhận ra Tào Đức là Sở Phong, không ngờ chưa bao lâu trôi qua mà người này lại làm ra hành động như thế.

“Sở ma đầu, cố lên, thiếu nữ giống như thần tiếp tục quan sát ngươi ở không trung dương gian!” Khi Chu Hi nói xong thì cười, ưu sầu tan hết, trở nên vui vui vẻ vẻ, nàng chờ mong ngày gặp lại Sở Phong.

Chu gia được xưng là Đệ Lục tộc của dương gian, có căn cơ khổng lồ vô biên, thực lực sâu không lường được, lúc này một vài lão quái vật đang tụ tập âm thầm bàn bạc.

Bọn họ sớm đã biết tiểu công chúa Chu Hi tinh quái nhà mình có quan hệ với ma đầu Sở Phong!

“Thật là quá tốt, tỷ phu, à không, là Sở Phong ca ca quá lợi hại, có thể một mình giết Thiên Tôn, đánh gục Thái Võ trước mặt mọi người, thiên phú cái thế!” Đôi mắt Ánh Hiểu Hiểu đều là ngôi sao nhỏ, hưng phấn mà kích động.

Bình Luận (0)
Comment