Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2952 - Chương 2953: Ba Hạt Giống Mọc Rễ Nở Hoa Ở Dương Gian (1)

Thánh Khư Chương 2953: Ba hạt giống mọc rễ nở hoa ở dương gian (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Mà nay, loại diễn biến này đã tới cực hạn, tiên tử thần miếu đang tập trung năng lượng thời kỳ toàn thịnh, đang kích động, có thể nhìn thấy một đại miếu và thiên quốc đang ngưng thật, kim hoàng lộng lẫy tới cực điểm, trong đó ngồi xếp bằng một bóng dáng chí cường chí đại!

Không chỉ tiên tử thần miếu, năng lượng của bà lão đi theo bên cạnh nàng cũng dâng lên theo.

Còn có người quen của Sở Phong —— Đông Thanh, nữ tử có thắt lưng thùng phi, cái mồm to như cái bồn, lông ngực rất dài, mặt có bớt, đã từng dạy dỗ Sở Phong Thiếu Âm Quyền, lúc này Đông Thanh cũng đang gia tốc mạnh lên!

Dương gian, rất nhiều người có cảm ứng, tỷ như lão quái vật ngủ say trong danh sơn đại xuyên cũng bị bừng tỉnh.

Ở Đệ Nhất Sơn, Cửu Hào cũng lập tức ngẩng đầu, nhìn chằm chằm về biên hoang hướng Đông!

Nơi cực bắc, Võ Phong Tử cũng có cảm ứng, hai mắt bắn ra thần quang, lẩm bẩm: “Đã chết một tên Lê Đạt, thần thoại trong thần thoại —— nàng, lại tái hiện!”

Biên hoang phía Đông, trong miếu thờ càng ngày càng khí thế hùng hồn bỗng truyền ra một gọng nói, giống như giáng xuống từ ba mươi ba trọng thiên, to lớn mà thần thánh, như thời gian soi sáng thế gian, đại đạo chi vận tẩy lễ cả đất hoang phía Đông.

“Kịch biến ngay trong đời này, bắt đầu rồi, Đông Thanh, triệu tập bộ hạ cũ còn lại ở dương gian để củng cố thiên quốc của ta!”

Đông Thanh nghe xong thì bỗng ngẩng đầu, nhìn lên thần miếu cổ xưa trong thiên quốc, nói: “Tuân lênh vô thượng pháp chỉ!”

...

Trong dương gian, các loại biến hóa đang phát sinh, tất cả đều đã khác.

Mà Sở Phong lại không để ý tới những điều đó, hắn muốn bắt đầu trồng ba hạt giống thần bí kia, chuẩn bị tiến hóa!

“Có chút phiền toái!” Sở Phong ước lượng vại đá, hơi do dự.

Muốn trồng ba hạt giống thì cần dùng đến vại đá, nhưng hiện tại vại đá đang phong ấn thứ kia, sơ suất một cái cũng sẽ gây nên biến cố.

“Không sao, vẫn có thể trấn áp ngươi!” Hắn kiên định mà mở vại đá ra.

Khi cái vại to bằng nắm tay bị mở ra, khắp vùng núi đồi lập tức bị nhuộm thành màu máu, trong nháy mắt như rơi xuống địa ngục sâm la, băng hàn đến xương, còn có tiếng quỷ khóc thần gào, cát bay đá chạy.

Tất cả những cảnh tượng chẳng lành mà thế gian có thể nghĩ ra đều hiện lên, nơi này đang rơi mua máu màu đen, thổi qua gió xoáy màu vàng, đi kèm với tia chớp đỏ rực, tiếng ù ù đáng sợ đâm vào linh hồn người ra.

Một sinh vật hình người đáng sợ bổ nhào về hướng Sở Phong, đây là quỷ dị và điềm xấu mà hắn vô ý chọc phải khi chạm vào phấn hoa cấp Đại Vũ ở cấm địa Thái Thượng.

Lúc ấy nó bị hắn chém xuống, phong ấn trong vại đá.

Hiện tại, chung quanh quỷ dị hình người này, vô số khe hở không gian rộng chừng vài thước nổ mạnh, lan tràn về bốn phương tám hướng!

Lúc này tung ra, cả trật tự thiên địa đều run lên, núi non mặt đất đều đang phát run, “Thứ” điềm xấu như vậy khiến người ta kính sợ, thật sự làm người ta sợ hãi!

Không thể diễn tả nó bằng lời, nó không ngừng biến hóa, từ hình người tới giống loài khác, đây là con đường nhất định phải đi qua khi tiến hành lột xác cấp Đại Vũ, là kiếp nạn khó có thể chống chọi được.

“Trấn!”

Sở Phong khẽ quát, giáng thẳng một vật Thanh Đồng dạng dài xuống, cũng dùng vại đá phụ trợ, hợp lực giam cầm nó trên hư không.

Vật Thanh Đồng kia cũng đến từ bí cảnh trong cấm địa Thái Thượng, là mảnhnứt ra từ một quan tài Thanh Đồng trong cuộc đại chiến vào vô số năm trước, có khả năng trấn ma khó lường.

Cho dù còn có tiếng quỷ khóc, có các loại cảnh tượng dị thường yêu ma chảy ra huyết lệ, nhưng thứ không thể diễn tả kia đã không thể nhúc nhích.

“Không làm ô nhiễm đất Luân Hồi của ta đó chứ?” Sở Phong nhìn xung quanh vại đá, nơi này có không ít vật chất quý hiếm, hắn thật sự sợ thứ quỷ dị kia ăn mòn một ít vật quý.

Cũng may, tất cả đều không sao cả, vật đáng sợ quỷ dị đó chỉ nhằm vào sinh mệnh thể.

Sở Phong chuẩn bị tương đối đầy đủ, lần này sau khi cướp sạch đạo tràng của Thái Võ, mang ra số lượng lớn thổ chất trân quý, đều là những “Dược thổ” phẩm cấp tương đối cao cấp.

Nhiều loại thổ chất đều đang sáng lên, thoạt nhìn căn bản không giống thổ nhưỡng trồng trọt cỏ cây, càng như một đống lại một đống dị bảo kỳ trân dạng hạt nhỏ trong suốt.

Có loại đất ngũ quang thập sắc, có loại đất giống như cầu vồng nở rộ bảy loại ráng màu, còn có thổ chất giống như thái dương vàng rực đang cháy, quang hoa năng lượng lộng lẫy.

Không nói cái gì khác, chỉ những thổ chất đó thôi cũng có thể làm người ta như tắm mình trong gió xuân, khiến lỗ chân lông toàn thân Sở Phong thư giãn mở ra, năng lượng tinh khí nồng đậm tự động chảy vào cơ thể hắn.

“Không phụ mong đợi của ta!”

Sở Phong lẩm bẩm, ở Tiểu Âm Phủ lâu như vậy, hắn tập hợp các dị thổ toàn sao trời, cũng chỉ có thể làm một hạt giống trong đó mọc rễ nảy mầm, hai hạt còn lại trước sau chưa từng biến hóa.

Hiện tại, hắn rất chờ mong, hai hạt giống còn lại thay đổi một hoàn cảnh khác, được bảo thổ dương gian tẩm bổ, có lẽ có thể nảy mầm và nở hoa kết quả!

Hắn trân trọng lấy ba hạt giống ra, trong đó có một hạt không cần phải nói nhiều đến, nó đã nhiều lần nảy mầm, rơi xuống phấn hoa thần bí nhất để giúp Sở Phong đạt thành thành tựu.

Mà hai hạy còn lại vẫn như quá khứ, chỉ to chừng cái móng tay.

Một hạt đen nhánh, khô quắt, như đã biến dạng, khuyết sinh cơ nghiêm trọng.

Hạt còn lại có màu nâu tím, tròn dẹp, hình như bị ngoại lực không thể kháng cự nào đó đè dẹp.

Hiện giờ, Sở Phong đã trở thành Hằng Vương, cầm ba hạt giống trong tay, thử dùng sức để bóp lại, kết quả vẫn không chút sứt mẻ, căn bản không làm hư hao chúng mảy may.

Thật ra chuyện này cũng có thể đoán trước được.

Phải biết rằng, năm đó ba hạt giống này cùng hắn bước vào Luân Hồi lộ, từ cuối địa phủ vọt tới dương gian, thân thể Sở Phong bị vại đá bảo hộ mà cũng tan vỡ, nếu không có các loại dược thảo ở cuối địa phủ, tỷ như ba mươi ba trọng thiên thảo… tiến hành tẩm bổ thì hắn đã sớm đã chết, không có khả năng đắp nặn lại máu thịt. Mà ba hạt giống trải qua các loại trắc trở trong địa phủ, cả sức mạnh luân hồi cũng không thể phá hư chúng nó chút nào.

Điều này có vẻ rất đáng sợ, cả sức mạnh luân hồi cũng không thể đánh tan chúng nó!

Sở Phong bỏ thổ nhưỡng phát ra thụy hà vào vại đá, hiện tại dung tích của nó rất lớn, rốt cuộc sau mấy lần dị biến, đường kính trong vại đá cũng lên đến mười mét.

Bình Luận (0)
Comment